古诗词

释函可

住金塔寺十四首

释函可

一僧腰背曲,见予多笑颜。yī sēng yāo bèi qū,jiàn yǔ duō xiào yán。
少小绝世味,中岁历苦艰。shǎo xiǎo jué shì wèi,zhōng suì lì kǔ jiān。
一从戈甲兴,展转岛屿间。yī cóng gē jiǎ xīng,zhǎn zhuǎn dǎo yǔ jiān。
来此十载馀,不复问人寰。lái cǐ shí zài yú,bù fù wèn rén huán。
日日荷锄出,日日负薪还。rì rì hé chú chū,rì rì fù xīn hái。
自言用力惯,一生不敢闲。zì yán yòng lì guàn,yī shēng bù gǎn xián。
令我闻斯言,惕然愧素餐。lìng wǒ wén sī yán,tì rán kuì sù cān。

住金塔寺十四首

释函可

一僧尚年少,胡为耽幽寂。yī sēng shàng nián shǎo,hú wèi dān yōu jì。
结屋在高层,萧然徒四壁。jié wū zài gāo céng,xiāo rán tú sì bì。
寒至尚开窗,狂飙吹几席。hán zhì shàng kāi chuāng,kuáng biāo chuī jǐ xí。
仰眺远山明,俯视近溪直。yǎng tiào yuǎn shān míng,fǔ shì jìn xī zhí。
时来共话言,庶可慰朝夕。shí lái gòng huà yán,shù kě wèi cháo xī。

住金塔寺十四首

释函可

人尽称金塔,塔亦有虚名。rén jǐn chēng jīn tǎ,tǎ yì yǒu xū míng。
以此得实祸,残毁无完形。yǐ cǐ dé shí huò,cán huǐ wú wán xíng。
吁嗟复吁嗟,三匝涕泪零。xū jiē fù xū jiē,sān zā tì lèi líng。

住金塔寺十四首

释函可

安居金塔寺,高吟金塔篇。ān jū jīn tǎ sì,gāo yín jīn tǎ piān。
主人情缱绻,老病意留连。zhǔ rén qíng qiǎn quǎn,lǎo bìng yì liú lián。
今冬又且过,不敢拟来年。jīn dōng yòu qiě guò,bù gǎn nǐ lái nián。

老僧

释函可

八十已有馀,九十颇不足。bā shí yǐ yǒu yú,jiǔ shí pǒ bù zú。
曰生隆庆间,少小薄鱼肉。yuē shēng lóng qìng jiān,shǎo xiǎo báo yú ròu。
其时边境宁,其时边谷熟。qí shí biān jìng níng,qí shí biān gǔ shú。
饥馑未曾知,况复知杀戮。jī jǐn wèi céng zhī,kuàng fù zhī shā lù。
何期过盛年,迁徒无停轴。hé qī guò shèng nián,qiān tú wú tíng zhóu。
奔投海岛中,举眼少亲属。bēn tóu hǎi dǎo zhōng,jǔ yǎn shǎo qīn shǔ。
薙发倚空王,依然被桎梏。tì fā yǐ kōng wáng,yī rán bèi zhì gù。
上荷皇天慈,纵之返山谷。shàng hé huáng tiān cí,zòng zhī fǎn shān gǔ。
言从故里过,残败几间屋。yán cóng gù lǐ guò,cán bài jǐ jiān wū。
不闻旧人声,但闻山鬼哭。bù wén jiù rén shēng,dàn wén shān guǐ kū。
虽复身首遗,凄凄恨孤独。suī fù shēn shǒu yí,qī qī hèn gū dú。
屈指廿载馀,不识何世俗。qū zhǐ niàn zài yú,bù shí hé shì sú。
我闻未及终,贮泪已满腹。wǒ wén wèi jí zhōng,zhù lèi yǐ mǎn fù。
止止莫复言,岁序有往复。zhǐ zhǐ mò fù yán,suì xù yǒu wǎng fù。
今时正太平,努力事饘粥。jīn shí zhèng tài píng,nǔ lì shì zhān zhōu。

读未央上黄岩诗有感用原韵三首

释函可

联袂登飞云,婆娑云顶树。lián mèi dēng fēi yún,pó suō yún dǐng shù。
夜半雨淋漓,倏忽千愁聚。yè bàn yǔ lín lí,shū hū qiān chóu jù。
激发多微言,感君药石句。jī fā duō wēi yán,gǎn jūn yào shí jù。
黄岩有金仙,相期此生遇。huáng yán yǒu jīn xiān,xiāng qī cǐ shēng yù。

读未央上黄岩诗有感用原韵三首

释函可

我往匡庐日,君乘江上涛。wǒ wǎng kuāng lú rì,jūn chéng jiāng shàng tāo。
金轮雾欲散,巫山云尚帱。jīn lún wù yù sàn,wū shān yún shàng chóu。
行藏从此异,贡水忽相遭。xíng cáng cóng cǐ yì,gòng shuǐ hū xiāng zāo。
学道如积薪,内顾发呼号。xué dào rú jī xīn,nèi gù fā hū hào。

读未央上黄岩诗有感用原韵三首

释函可

良切斯民忧,岂曰邀世福。liáng qiè sī mín yōu,qǐ yuē yāo shì fú。
调达佛之仇,车匿佛之仆。diào dá fú zhī chóu,chē nì fú zhī pū。
见身各自殊,宁必恋空谷。jiàn shēn gè zì shū,níng bì liàn kōng gǔ。
令我忆斯人,深山长痛哭。lìng wǒ yì sī rén,shēn shān zhǎng tòng kū。

不寐作

释函可

城中有更鼓,一更如夜长。chéng zhōng yǒu gèng gǔ,yī gèng rú yè zhǎng。
山中无更鼓,长夜益凄凉。shān zhōng wú gèng gǔ,zhǎng yè yì qī liáng。
初更剔灯坐,灯花灿光芒。chū gèng tī dēng zuò,dēng huā càn guāng máng。
但愿得好睡,不复望嘉祥。dàn yuàn dé hǎo shuì,bù fù wàng jiā xiáng。
伏枕当二更,须臾到旧乡。fú zhěn dāng èr gèng,xū yú dào jiù xiāng。
梦怯王令严,回首何匆忙。mèng qiè wáng lìng yán,huí shǒu hé cōng máng。
开眼见窗白,疑是日之光。kāi yǎn jiàn chuāng bái,yí shì rì zhī guāng。
披衣步前檐,星斗乱交横。pī yī bù qián yán,xīng dòu luàn jiāo héng。
约略三更候,掩扉强依床。yuē lüè sān gèng hòu,yǎn fēi qiáng yī chuáng。
敝絮轻如纸,病骨冷如霜。bì xù qīng rú zhǐ,bìng gǔ lěng rú shuāng。
展转多呻吟,百计觅睡方。zhǎn zhuǎn duō shēn yín,bǎi jì mì shuì fāng。
四更至五更,揣摩竟难详。sì gèng zhì wǔ gèng,chuāi mó jìng nán xiáng。
只闻山鬼啸,不闻鸡口张。zhǐ wén shān guǐ xiào,bù wén jī kǒu zhāng。
盼盼复盼盼,天运岂无常。pàn pàn fù pàn pàn,tiān yùn qǐ wú cháng。
同卧皆熟寐,唯予起彷徨。tóng wò jiē shú mèi,wéi yǔ qǐ páng huáng。
将恐长如此,万古黑茫茫。jiāng kǒng zhǎng rú cǐ,wàn gǔ hēi máng máng。

所闻

释函可

所闻未必虚,我心不可存。suǒ wén wèi bì xū,wǒ xīn bù kě cún。
所闻未必实,我心安可存。suǒ wén wèi bì shí,wǒ xīn ān kě cún。
天道无一至,人事有同还。tiān dào wú yī zhì,rén shì yǒu tóng hái。
我自处其平,得失无悲欢。wǒ zì chù qí píng,dé shī wú bēi huān。

病腹

释函可

昔有学道人,语我护生理。xī yǒu xué dào rén,yǔ wǒ hù shēng lǐ。
未饥必先食,未饱必先止。wèi jī bì xiān shí,wèi bǎo bì xiān zhǐ。
自从乞食来,往往饱欲死。zì cóng qǐ shí lái,wǎng wǎng bǎo yù sǐ。
非惟口腹贪,得饱良不易。fēi wéi kǒu fù tān,dé bǎo liáng bù yì。
所以两岁前,腹病繇此起。suǒ yǐ liǎng suì qián,fù bìng yáo cǐ qǐ。
因循直至今,祸延犹未已。yīn xún zhí zhì jīn,huò yán yóu wèi yǐ。
乃悟人世间,满足神所忌。nǎi wù rén shì jiān,mǎn zú shén suǒ jì。
一切毋令尽,灾患胡由致。yī qiè wú lìng jǐn,zāi huàn hú yóu zhì。

黄熟香

释函可

黄熟可怜香,厥产在吾里。huáng shú kě lián xiāng,jué chǎn zài wú lǐ。
土人呼马牙,血结色微紫。tǔ rén hū mǎ yá,xuè jié sè wēi zǐ。
其次即乌云,其次即马尾。qí cì jí wū yún,qí cì jí mǎ wěi。
采择名女儿,纤纤勒玉指。cǎi zé míng nǚ ér,xiān xiān lēi yù zhǐ。
乾白净削除,细碎盈筐篚。qián bái jìng xuē chú,xì suì yíng kuāng fěi。
江南竞崇之,曰此胜沉水。jiāng nán jìng chóng zhī,yuē cǐ shèng chén shuǐ。
沉水比佳人,此比隐君子。chén shuǐ bǐ jiā rén,cǐ bǐ yǐn jūn zi。
芳烈虽不如,甜静斯为贵。fāng liè suī bù rú,tián jìng sī wèi guì。
豪达徇其名,贾人徇其利。háo dá xùn qí míng,jiǎ rén xùn qí lì。
遂使黄熟香,氤氲满天地。suì shǐ huáng shú xiāng,yīn yūn mǎn tiān dì。
我来大漠中,永谢芝兰气。wǒ lái dà mò zhōng,yǒng xiè zhī lán qì。
何人遗此香,再拜泪及趾。hé rén yí cǐ xiāng,zài bài lèi jí zhǐ。
感别已经时,天外逢知己。gǎn bié yǐ jīng shí,tiān wài féng zhī jǐ。
非惟臭味投,恭敬桑与梓。fēi wéi chòu wèi tóu,gōng jìng sāng yǔ zǐ。

示定原

释函可

卓哉子之师,见予心罔二。zhuó zāi zi zhī shī,jiàn yǔ xīn wǎng èr。
一笑割平生,萧然释重累。yī xiào gē píng shēng,xiāo rán shì zhòng lèi。
命汝从予游,衣履常不匮。mìng rǔ cóng yǔ yóu,yī lǚ cháng bù kuì。
愿汝作乔松,愿汝齐无畏。yuàn rǔ zuò qiáo sōng,yuàn rǔ qí wú wèi。
汝归必瞋喝,恐汝学业坠。rǔ guī bì chēn hē,kǒng rǔ xué yè zhuì。
师死殊铮铮,汝生宁愦愦。shī sǐ shū zhēng zhēng,rǔ shēng níng kuì kuì。
我能亮汝心,见我多含泪。wǒ néng liàng rǔ xīn,jiàn wǒ duō hán lèi。
汝行不自繇,汝志不自遂。rǔ xíng bù zì yáo,rǔ zhì bù zì suì。
所以咫尺隔,经月复经岁。suǒ yǐ zhǐ chǐ gé,jīng yuè fù jīng suì。
我实愧汝师,汝颜不须愧。wǒ shí kuì rǔ shī,rǔ yán bù xū kuì。
饮啄匪自今,兹事况其最。yǐn zhuó fěi zì jīn,zī shì kuàng qí zuì。
勿笑修福人,修福良足贵。wù xiào xiū fú rén,xiū fú liáng zú guì。

示诸子

释函可

我头久已白,我齿久已坠。wǒ tóu jiǔ yǐ bái,wǒ chǐ jiǔ yǐ zhuì。
我耳近复聋,我目近复瞆。wǒ ěr jìn fù lóng,wǒ mù jìn fù kuì。
我腹不耐餐,况复寒伤肺。wǒ fù bù nài cān,kuàng fù hán shāng fèi。
馀生过十年,安得长汝俟。yú shēng guò shí nián,ān dé zhǎng rǔ qí。
今日复来日,今岁复来岁。jīn rì fù lái rì,jīn suì fù lái suì。
少壮亦已亡,老病谁复在。shǎo zhuàng yì yǐ wáng,lǎo bìng shuí fù zài。
好日信无多,良遇安能再。hǎo rì xìn wú duō,liáng yù ān néng zài。
古圣喻为山,进止存一篑。gǔ shèng yù wèi shān,jìn zhǐ cún yī kuì。
勿以将成堕,勿以初心委。wù yǐ jiāng chéng duò,wù yǐ chū xīn wěi。
勿以愚自甘,勿以智自废。wù yǐ yú zì gān,wù yǐ zhì zì fèi。
人世何足云,死生事乃大。rén shì hé zú yún,sǐ shēng shì nǎi dà。
若不早自决,后来谁汝代。ruò bù zǎo zì jué,hòu lái shuí rǔ dài。
我生亦平平,我死汝必悔。wǒ shēng yì píng píng,wǒ sǐ rǔ bì huǐ。
汝命金石坚,汝缘胡可恃。rǔ mìng jīn shí jiān,rǔ yuán hú kě shì。
努力复努力,勿更须臾待。nǔ lì fù nǔ lì,wù gèng xū yú dài。
阖眼即他生,他生未必会。hé yǎn jí tā shēng,tā shēng wèi bì huì。

令言龙翠二子礼辞有感

释函可

云生必在山,风吹云不住。yún shēng bì zài shān,fēng chuī yún bù zhù。
鸟栖必在林,枝摇鸟亦去。niǎo qī bì zài lín,zhī yáo niǎo yì qù。
人生云与鸟,安得长相聚。rén shēng yún yǔ niǎo,ān dé zhǎng xiāng jù。
汝去我尚留,我愧不如汝。rǔ qù wǒ shàng liú,wǒ kuì bù rú rǔ。
去留匪自繇,感此泪如注。qù liú fěi zì yáo,gǎn cǐ lèi rú zhù。

寒梦

释函可

北风吹不歇,梦中道路寒。běi fēng chuī bù xiē,mèng zhōng dào lù hán。
故里逢父老,凛冽多惨颜。gù lǐ féng fù lǎo,lǐn liè duō cǎn yán。
五岭炎蒸地,腊月常衣单。wǔ lǐng yán zhēng dì,là yuè cháng yī dān。
不信别来久,霜雪亦漫漫。bù xìn bié lái jiǔ,shuāng xuě yì màn màn。

偶成二首

释函可

乌啼不为人,声声催速老。wū tí bù wèi rén,shēng shēng cuī sù lǎo。
雪飞不为人,点点伤怀抱。xuě fēi bù wèi rén,diǎn diǎn shāng huái bào。
总予自心伤,遇物无一好。zǒng yǔ zì xīn shāng,yù wù wú yī hǎo。

偶成二首

释函可

有山岂无石,人自厌嵯峨。yǒu shān qǐ wú shí,rén zì yàn cuó é。
有水能不流,人自厌风波。yǒu shuǐ néng bù liú,rén zì yàn fēng bō。
所见亦由人,山水本无他。suǒ jiàn yì yóu rén,shān shuǐ běn wú tā。

夜坐

释函可

久病长宜静,山中静有馀。jiǔ bìng zhǎng yí jìng,shān zhōng jìng yǒu yú。
况当深夜后,积雪在庭除。kuàng dāng shēn yè hòu,jī xuě zài tíng chú。
风枝寂不鸣,四壁虫晏如。fēng zhī jì bù míng,sì bì chóng yàn rú。
星斗宿檐际,微月淡空虚。xīng dòu sù yán jì,wēi yuè dàn kōng xū。
其时心腑澄,泰然廓吾庐。qí shí xīn fǔ chéng,tài rán kuò wú lú。
云影暂舒卷,荡涤返太初。yún yǐng zàn shū juǎn,dàng dí fǎn tài chū。
天地化为水,何处觅吾躯。tiān dì huà wèi shuǐ,hé chù mì wú qū。

木公以闵茶寄山中感赋

释函可

真味在淡薄,高韵足幽情。zhēn wèi zài dàn báo,gāo yùn zú yōu qíng。
一啜洗心胃,再啜澄神明。yī chuài xǐ xīn wèi,zài chuài chéng shén míng。
持瓯倚乔松,忽然生远情。chí ōu yǐ qiáo sōng,hū rán shēng yuǎn qíng。
江南素士宅,一别十三龄。jiāng nán sù shì zhái,yī bié shí sān líng。
胡为此山中,对雪漫孤评。hú wèi cǐ shān zhōng,duì xuě màn gū píng。
殊品需妙制,以姓为其名。shū pǐn xū miào zhì,yǐ xìng wèi qí míng。