古诗词

释函是

夏日与刘见颙王入闻阿字无方白庵须识诸子小坐山亭

释函是

古木森森直似春,茅檐土屋自为亲。gǔ mù sēn sēn zhí shì chūn,máo yán tǔ wū zì wèi qīn。
从来隐几几忘我,今日空山喜见人。cóng lái yǐn jǐ jǐ wàng wǒ,jīn rì kōng shān xǐ jiàn rén。
顿入钟声一觉里,悟将云影百年身。dùn rù zhōng shēng yī jué lǐ,wù jiāng yún yǐng bǎi nián shēn。
相期更有千峰在,莫雨朝晞应未贫。xiāng qī gèng yǒu qiān fēng zài,mò yǔ cháo xī yīng wèi pín。

袁特丘刘见颙何一字见过

释函是

缓步寻幽过草庐,霜清啼鸟宦情疏。huǎn bù xún yōu guò cǎo lú,shuāng qīng tí niǎo huàn qíng shū。
竹林闲就峰烟里,山径寒生秋雨初。zhú lín xián jiù fēng yān lǐ,shān jìng hán shēng qiū yǔ chū。
万里归心钟磬失,百年羁旅梦魂纡。wàn lǐ guī xīn zhōng qìng shī,bǎi nián jī lǚ mèng hún yū。
飘蓬莫作乱离事,但信吾生只自如。piāo péng mò zuò luàn lí shì,dàn xìn wú shēng zhǐ zì rú。

喜谢伯子司农入山

释函是

历落交游三十年,秋风相见海潮边。lì luò jiāo yóu sān shí nián,qiū fēng xiāng jiàn hǎi cháo biān。
频经祸乱君能老,暂阅穷愁诗亦传。pín jīng huò luàn jūn néng lǎo,zàn yuè qióng chóu shī yì chuán。
黄土终归当世士,绿萝深绕几生缘。huáng tǔ zhōng guī dāng shì shì,lǜ luó shēn rào jǐ shēng yuán。
萧萧古木寒山静,胜事空知晚更怜。xiāo xiāo gǔ mù hán shān jìng,shèng shì kōng zhī wǎn gèng lián。

旋庵四十又一

释函是

月流桐叶清辉悄,风掩蓬关薄曙寒。yuè liú tóng yè qīng huī qiāo,fēng yǎn péng guān báo shǔ hán。
一度逢生秋水怯,四旬如昨镜花看。yī dù féng shēng qiū shuǐ qiè,sì xún rú zuó jìng huā kàn。
心存遗泽伤年迈,手自栽松及露漙。xīn cún yí zé shāng nián mài,shǒu zì zāi sōng jí lù tuán。
辛勤立雪成何事,深草堂前语默宽。xīn qín lì xuě chéng hé shì,shēn cǎo táng qián yǔ mò kuān。

初秋怀出山诸衲

释函是

瑟瑟西风动竹扉,关心寒色转霏微。sè sè xī fēng dòng zhú fēi,guān xīn hán sè zhuǎn fēi wēi。
三间旧拟云中去,一钵新期海上归。sān jiān jiù nǐ yún zhōng qù,yī bō xīn qī hǎi shàng guī。
有时桥岸逢人立,何处江山无雁飞。yǒu shí qiáo àn féng rén lì,hé chù jiāng shān wú yàn fēi。
白首更怜千里梦,寒花霜叶石门违。bái shǒu gèng lián qiān lǐ mèng,hán huā shuāng yè shí mén wéi。

秋夜有怀

释函是

梧桐叶坠碧天开,落落闲情秋夜回。wú tóng yè zhuì bì tiān kāi,luò luò xián qíng qiū yè huí。
风送泉声出谷去,月将寒色近帘来。fēng sòng quán shēng chū gǔ qù,yuè jiāng hán sè jìn lián lái。
右军池上钟初歇,扬子江头雁已哀。yòu jūn chí shàng zhōng chū xiē,yáng zi jiāng tóu yàn yǐ āi。
瘴海别峰霜冷处,一时回首妙高台。zhàng hǎi bié fēng shuāng lěng chù,yī shí huí shǒu miào gāo tái。

与袁特丘

释函是

梧桐叶坠噪栖鸦,楚客逢僧话转赊。wú tóng yè zhuì zào qī yā,chǔ kè féng sēng huà zhuǎn shē。
云外峡桥犹有路,烟中霜树已无家。yún wài xiá qiáo yóu yǒu lù,yān zhōng shuāng shù yǐ wú jiā。
远公林下风初动,王粲楼头日未斜。yuǎn gōng lín xià fēng chū dòng,wáng càn lóu tóu rì wèi xié。
信我定宽陶令酒,何年丹壑醉流霞。xìn wǒ dìng kuān táo lìng jiǔ,hé nián dān hè zuì liú xiá。

瓶花

释函是

寒花难得是深红,时见晴开霜叶中。hán huā nán dé shì shēn hóng,shí jiàn qíng kāi shuāng yè zhōng。
不与上林春斗艳,欲教篱落色知空。bù yǔ shàng lín chūn dòu yàn,yù jiào lí luò sè zhī kōng。
西风似有微音入,秋雨谁将衰草同。xī fēng shì yǒu wēi yīn rù,qiū yǔ shuí jiāng shuāi cǎo tóng。
且向飘零频着眼,一瓶清冷自无穷。qiě xiàng piāo líng pín zhe yǎn,yī píng qīng lěng zì wú qióng。

癸巳秋将之匡山寄别广州诸子

释函是

临岐不作别离情,望里烟霞足此生。lín qí bù zuò bié lí qíng,wàng lǐ yān xiá zú cǐ shēng。
闻鹤已伤行路意,畏人犹讳买山名。wén hè yǐ shāng xíng lù yì,wèi rén yóu huì mǎi shān míng。
十年瘴海馀秋色,千里云帆入雁声。shí nián zhàng hǎi yú qiū sè,qiān lǐ yún fān rù yàn shēng。
寒夜紫霄深雪处,论交先寄石羊城。hán yè zǐ xiāo shēn xuě chù,lùn jiāo xiān jì shí yáng chéng。

匡山怀剩人弟

释函是

归卧庐峰忆旧因,夜深谁共侍瓶巾。guī wò lú fēng yì jiù yīn,yè shēn shuí gòng shì píng jīn。
千株松柏前朝树,万里关河羁旅人。qiān zhū sōng bǎi qián cháo shù,wàn lǐ guān hé jī lǚ rén。
明月未残竹影寺,黄云长蔽雁门津。míng yuè wèi cán zhú yǐng sì,huáng yún zhǎng bì yàn mén jīn。
艰难阅尽头先白,兄弟遥看泪欲频。jiān nán yuè jǐn tóu xiān bái,xiōng dì yáo kàn lèi yù pín。

礼金轮峰舍利塔

释函是

层崖叠嶂拥金轮,辛苦谁怜负铁人。céng yá dié zhàng yōng jīn lún,xīn kǔ shuí lián fù tiě rén。
寺是右军开晋室,塔传竺土肇西秦。sì shì yòu jūn kāi jìn shì,tǎ chuán zhú tǔ zhào xī qín。
云霞缥缈诸天俨,日月升沉百代新。yún xiá piāo miǎo zhū tiān yǎn,rì yuè shēng chén bǎi dài xīn。
稽首长空馀涕泪,感恩徒有刹尘身。jī shǒu zhǎng kōng yú tì lèi,gǎn ēn tú yǒu shā chén shēn。

秋夕奉怀长庆老人

释函是

一别云山岁月虚,问安犹记朔风初。yī bié yún shān suì yuè xū,wèn ān yóu jì shuò fēng chū。
曾为弟子恩非薄,仰事吾师愧有馀。céng wèi dì zi ēn fēi báo,yǎng shì wú shī kuì yǒu yú。
月上禅西幢影乱,灯明方丈履声徐。yuè shàng chán xī chuáng yǐng luàn,dēng míng fāng zhàng lǚ shēng xú。
金轮捧足何年事,泥首长空掩敝庐。jīn lún pěng zú hé nián shì,ní shǒu zhǎng kōng yǎn bì lú。

九日悼梁同庵

释函是

吴山越水共茫茫,会尽因缘亦自伤。wú shān yuè shuǐ gòng máng máng,huì jǐn yīn yuán yì zì shāng。
半榻寒灯风雨旧,一帘秋色梦魂长。bàn tà hán dēng fēng yǔ jiù,yī lián qiū sè mèng hún zhǎng。
故乡望断空千里,折柬开残但八行。gù xiāng wàng duàn kōng qiān lǐ,zhé jiǎn kāi cán dàn bā xíng。
旷劫不忘师弟子,只今无奈菊花香。kuàng jié bù wàng shī dì zi,zhǐ jīn wú nài jú huā xiāng。

甲午四月八日再礼金轮峰舍利塔

释函是

二十年来话未圆,今朝重礼窣波前。èr shí nián lái huà wèi yuán,jīn cháo zhòng lǐ sū bō qián。
心悬海外烟霞幻,足履云中色相捐。xīn xuán hǎi wài yān xiá huàn,zú lǚ yún zhōng sè xiāng juān。
遍界不曾藏面目,一峰何处论中边。biàn jiè bù céng cáng miàn mù,yī fēng hé chù lùn zhōng biān。
此生定遂终焉愿,坐断群峦独晏然。cǐ shēng dìng suì zhōng yān yuàn,zuò duàn qún luán dú yàn rán。

送顿修真佛行乞兼怀岭南九江诸子

释函是

金井桥边风习习,玉渊潭上月娟娟。jīn jǐng qiáo biān fēng xí xí,yù yuān tán shàng yuè juān juān。
十年残梦无寻处,一夕离歌尽惘然。shí nián cán mèng wú xún chù,yī xī lí gē jǐn wǎng rán。
已许白云成我友,又随流水作人缘。yǐ xǔ bái yún chéng wǒ yǒu,yòu suí liú shuǐ zuò rén yuán。
因君忽动无穷思,岭海豫江霜叶前。yīn jūn hū dòng wú qióng sī,lǐng hǎi yù jiāng shuāng yè qián。

与即觉顿修话旧

释函是

二十年前古道存,瞿塘无路觅精魂。èr shí nián qián gǔ dào cún,qú táng wú lù mì jīng hún。
此心欲向青山付,佳话空传流水喧。cǐ xīn yù xiàng qīng shān fù,jiā huà kōng chuán liú shuǐ xuān。
众病渐侵何可久,情缘疏淡不堪论。zhòng bìng jiàn qīn hé kě jiǔ,qíng yuán shū dàn bù kān lùn。
焚书直入乱云去,忍听人间说感恩。fén shū zhí rù luàn yún qù,rěn tīng rén jiān shuō gǎn ēn。

用韵酬阿字时阿字以结茅留江州

释函是

寂寞云中又一秋,忽惊柿叶满峰头。jì mò yún zhōng yòu yī qiū,hū jīng shì yè mǎn fēng tóu。
九江澄汉堪闻雁,五老斜阳独上楼。jiǔ jiāng chéng hàn kān wén yàn,wǔ lǎo xié yáng dú shàng lóu。
入郭应知泉石稳,投林殊叹道名浮。rù guō yīng zhī quán shí wěn,tóu lín shū tàn dào míng fú。
买山谁作住山计,辛苦都忘在沃州。mǎi shān shuí zuò zhù shān jì,xīn kǔ dōu wàng zài wò zhōu。

须识以端阳入岭订予九月还山霜露已降消息渺然病中多感纪之以诗

释函是

到海定知三夏尽,归山曾约北风初。dào hǎi dìng zhī sān xià jǐn,guī shān céng yuē běi fēng chū。
夜寒病骨应愁汝,秋杪长途每系予。yè hán bìng gǔ yīng chóu rǔ,qiū miǎo zhǎng tú měi xì yǔ。
解语好教窗外鸟,忘怀只有案头书。jiě yǔ hǎo jiào chuāng wài niǎo,wàng huái zhǐ yǒu àn tóu shū。
一杯芦菔何人进,坐候晨钟霜月馀。yī bēi lú fú hé rén jìn,zuò hòu chén zhōng shuāng yuè yú。

十月九日病起

释函是

白草纷披孤磴出,青乌啐啄败垣寒。bái cǎo fēn pī gū dèng chū,qīng wū cuì zhuó bài yuán hán。
野人病起若初到,旧处经行作梦看。yě rén bìng qǐ ruò chū dào,jiù chù jīng xíng zuò mèng kàn。
乱叶拚将流水去,千峰忍见夕阳残。luàn yè pàn jiāng liú shuǐ qù,qiān fēng rěn jiàn xī yáng cán。
庞眉石上知谁世,细雨斜风只自叹。páng méi shí shàng zhī shuí shì,xì yǔ xié fēng zhǐ zì tàn。

山中病起人境初涉而茅屋待结远人未归怅然兴怀书寄阿字

释函是

一生多病为人忙,百事违心徒自伤。yī shēng duō bìng wèi rén máng,bǎi shì wéi xīn tú zì shāng。
世乱有山容易住,道衰无侣不成藏。shì luàn yǒu shān róng yì zhù,dào shuāi wú lǚ bù chéng cáng。
白门僧去溪云断,雁翅书来海日长。bái mén sēng qù xī yún duàn,yàn chì shū lái hǎi rì zhǎng。
为报江州莫久滞,北风吹雪入茅堂。wèi bào jiāng zhōu mò jiǔ zhì,běi fēng chuī xuě rù máo táng。