古诗词

释函是

偶述

释函是

四十年来又一年,举头平望尽霜天。sì shí nián lái yòu yī nián,jǔ tóu píng wàng jǐn shuāng tiān。
策杖自来还自往,不须人伴过前川。cè zhàng zì lái hái zì wǎng,bù xū rén bàn guò qián chuān。

妙静主呈船子颂却示

释函是

沧茫巨浸浪滔滔,只怕无风自著篙。cāng máng jù jìn làng tāo tāo,zhǐ pà wú fēng zì zhù gāo。
多少弄潮人在岸,等闲馀韵落波涛。duō shǎo nòng cháo rén zài àn,děng xián yú yùn luò bō tāo。

示知量道人

释函是

大道绝无男女相,亦无初学与先知。dà dào jué wú nán nǚ xiāng,yì wú chū xué yǔ xiān zhī。
虽然七十未为老,岁岁当如初学时。suī rán qī shí wèi wèi lǎo,suì suì dāng rú chū xué shí。

送证侍者

释函是

送子匡山为卜居,悬崖飞瀑梦魂随。sòng zi kuāng shān wèi bo jū,xuán yá fēi pù mèng hún suí。
莫贪笋蕨迟春信,忘却雷峰斫额时。mò tān sǔn jué chí chūn xìn,wàng què léi fēng zhuó é shí。

题燕杏图

释函是

燕子春归花正开,一团红雪锁青苔。yàn zi chūn guī huā zhèng kāi,yī tuán hóng xuě suǒ qīng tái。
披图忽动河山恨,何况亲从北地来。pī tú hū dòng hé shān hèn,hé kuàng qīn cóng běi dì lái。

题竹鹤图

释函是

不下青松下翠竹,孤云野鹤尽相宜。bù xià qīng sōng xià cuì zhú,gū yún yě hè jǐn xiāng yí。
最怜寒夜一声唳,梦断疏烟微月时。zuì lián hán yè yī shēng lì,mèng duàn shū yān wēi yuè shí。

辛卯夏日大雨戏示诸衲

释函是

一回风雨便淋漓,数十残僧面面窥。yī huí fēng yǔ biàn lín lí,shù shí cán sēng miàn miàn kuī。
大地江山同逆旅,不妨权且作船居。dà dì jiāng shān tóng nì lǚ,bù fáng quán qiě zuò chuán jū。

秋日

释函是

落日潮平半掩扉,田高山浅鹧鸪肥。luò rì cháo píng bàn yǎn fēi,tián gāo shān qiǎn zhè gū féi。
野人策杖欲何去,遥见溪桥数衲归。yě rén cè zhàng yù hé qù,yáo jiàn xī qiáo shù nà guī。

登楼望诸衲二首

释函是

青山一半枕楼头,门对长江水自流。qīng shān yī bàn zhěn lóu tóu,mén duì zhǎng jiāng shuǐ zì liú。
烟树望中添数衲,恐惊鸿雁下沧洲。yān shù wàng zhōng tiān shù nà,kǒng jīng hóng yàn xià cāng zhōu。

登楼望诸衲二首

释函是

万山晴色沁秋寒,去住浮云任我看。wàn shān qíng sè qìn qiū hán,qù zhù fú yún rèn wǒ kàn。
不尽登临今古意,何人林外夕阳残。bù jǐn dēng lín jīn gǔ yì,hé rén lín wài xī yáng cán。

雷峰雨后

释函是

秋林濯濯野烟浮,万古江山色共幽。qiū lín zhuó zhuó yě yān fú,wàn gǔ jiāng shān sè gòng yōu。
且对暮云闲不散,不知世上有人愁。qiě duì mù yún xián bù sàn,bù zhī shì shàng yǒu rén chóu。

癸巳七月二十二日口占

释函是

瘴海栖迟十二秋,避兵长傍蓼花洲。zhàng hǎi qī chí shí èr qiū,bì bīng zhǎng bàng liǎo huā zhōu。
无端一夜西风急,又报笳声到市头。wú duān yī yè xī fēng jí,yòu bào jiā shēng dào shì tóu。

江帆

释函是

一帆如鹜趁秋风,万顷烟波历乱中。yī fān rú wù chèn qiū fēng,wàn qǐng yān bō lì luàn zhōng。
莫向青山夸旧隐,松风江月两无穷。mò xiàng qīng shān kuā jiù yǐn,sōng fēng jiāng yuè liǎng wú qióng。

九日与诸子晚眺

释函是

夕阳斜映菊花开,一上峰头万木哀。xī yáng xié yìng jú huā kāi,yī shàng fēng tóu wàn mù āi。
与子更穷千里目,百年能得几登台。yǔ zi gèng qióng qiān lǐ mù,bǎi nián néng dé jǐ dēng tái。

望罗浮

释函是

野人去住似孤云,望里罗浮忽忽亲。yě rén qù zhù shì gū yún,wàng lǐ luó fú hū hū qīn。
曾忆数年寒夜月,听猿别是一闲身。céng yì shù nián hán yè yuè,tīng yuán bié shì yī xián shēn。

送秋

释函是

风急烟销远岫开,长空只有雁归来。fēng jí yān xiāo yuǎn xiù kāi,zhǎng kōng zhǐ yǒu yàn guī lái。
青山久住忘人世,时爱松阴破绿苔。qīng shān jiǔ zhù wàng rén shì,shí ài sōng yīn pò lǜ tái。

题画雁四首

释函是

蒙蒙烟雨醉春光,桃李花开归计忙。méng méng yān yǔ zuì chūn guāng,táo lǐ huā kāi guī jì máng。
芦苇岂分南北岸,旧时遗泽未应忘。lú wěi qǐ fēn nán běi àn,jiù shí yí zé wèi yīng wàng。

题画雁四首

释函是

不为江南乏稻粱,乾坤有恨北天长。bù wèi jiāng nán fá dào liáng,qián kūn yǒu hèn běi tiān zhǎng。
征穷沙漠雪销尽,稳坐烟波六月霜。zhēng qióng shā mò xuě xiāo jǐn,wěn zuò yān bō liù yuè shuāng。

题画雁四首

释函是

朔风初动便图南,声断衡阳秋水涵。shuò fēng chū dòng biàn tú nán,shēng duàn héng yáng qiū shuǐ hán。
亦知瘴热非长乐,浅浦荒原尚一堪。yì zhī zhàng rè fēi zhǎng lè,qiǎn pǔ huāng yuán shàng yī kān。

题画雁四首

释函是

晴波风急月微微,半隐平沙半欲飞。qíng bō fēng jí yuè wēi wēi,bàn yǐn píng shā bàn yù fēi。
不是畏寒安海国,得成毛羽趁春归。bù shì wèi hán ān hǎi guó,dé chéng máo yǔ chèn chūn guī。