古诗词

释函是

四豪

释函是

难知休讶一枝高,出手何辞待雪劳。nán zhī xiū yà yī zhī gāo,chū shǒu hé cí dài xuě láo。
花落更应期子熟,莫教人羡武陵桃。huā luò gèng yīng qī zi shú,mò jiào rén xiàn wǔ líng táo。

五歌

释函是

暖处难逢寒处多,几生魂梦付藤罗。nuǎn chù nán féng hán chù duō,jǐ shēng hún mèng fù téng luó。
花光长老曾摹此,何似亲从庾岭过。huā guāng zhǎng lǎo céng mó cǐ,hé shì qīn cóng yǔ lǐng guò。

六麻

释函是

一本分携度岭斜,只今方见岁寒花。yī běn fēn xié dù lǐng xié,zhǐ jīn fāng jiàn suì hán huā。
山中独秀无人问,狂杀清江旧酒家。shān zhōng dú xiù wú rén wèn,kuáng shā qīng jiāng jiù jiǔ jiā。

七阳

释函是

谩道生来欲傲霜,相投应亦惜名香。mán dào shēng lái yù ào shuāng,xiāng tóu yīng yì xī míng xiāng。
多情共索巡檐笑,争较高眠怪石旁。duō qíng gòng suǒ xún yán xiào,zhēng jiào gāo mián guài shí páng。

八庚

释函是

雪满江边花气清,垂垂一树古今情。xuě mǎn jiāng biān huā qì qīng,chuí chuí yī shù gǔ jīn qíng。
悲欢阅尽宣城眼,聊托诗人天下名。bēi huān yuè jǐn xuān chéng yǎn,liáo tuō shī rén tiān xià míng。

九青

释函是

蜀郡名园昼掩扃,佳人笑语尚亭亭。shǔ jùn míng yuán zhòu yǎn jiōng,jiā rén xiào yǔ shàng tíng tíng。
风前玉立何生梦,犹自题诗醉未醒。fēng qián yù lì hé shēng mèng,yóu zì tí shī zuì wèi xǐng。

十蒸

释函是

高处凭空折未能,连云带月影崚嶒。gāo chù píng kōng zhé wèi néng,lián yún dài yuè yǐng léng céng。
谁当错比仙人萼,李白亲传自老僧。shuí dāng cuò bǐ xiān rén è,lǐ bái qīn chuán zì lǎo sēng。

十一尤

释函是

寒倚阑干映日浮,高楼胡笛满天愁。hán yǐ lán gàn yìng rì fú,gāo lóu hú dí mǎn tiān chóu。
北风衰草蓬蓬尽,任是初年亦白头。běi fēng shuāi cǎo péng péng jǐn,rèn shì chū nián yì bái tóu。

十二侵

释函是

四望江山共一林,百年春色雪中深。sì wàng jiāng shān gòng yī lín,bǎi nián chūn sè xuě zhōng shēn。
劝君莫向枝头觅,风起隋堤何处寻。quàn jūn mò xiàng zhī tóu mì,fēng qǐ suí dī hé chù xún。

十三覃

释函是

错落云烟傍草庵,繁枝应许赤松参。cuò luò yún yān bàng cǎo ān,fán zhī yīng xǔ chì sōng cān。
春风暖处如相忆,数尽霜中一月谈。chūn fēng nuǎn chù rú xiāng yì,shù jǐn shuāng zhōng yī yuè tán。

十四盐

释函是

万汇凋伤花意严,烟漫漫又月纤纤。wàn huì diāo shāng huā yì yán,yān màn màn yòu yuè xiān xiān。
传闻胜似吴门见,名姓终惭薄世嫌。chuán wén shèng shì wú mén jiàn,míng xìng zhōng cán báo shì xián。

十五咸

释函是

颗颗骊珠月欲函,洛阳归去寄松杉。kē kē lí zhū yuè yù hán,luò yáng guī qù jì sōng shān。
幽花不作凌霜色,万古香风自一岩。yōu huā bù zuò líng shuāng sè,wàn gǔ xiāng fēng zì yī yán。

一东

释函是

洒尽平原万里空,横江沙卷马头风。sǎ jǐn píng yuán wàn lǐ kōng,héng jiāng shā juǎn mǎ tóu fēng。
寒云已没斜西照,更勒金羁却向东。hán yún yǐ méi xié xī zhào,gèng lēi jīn jī què xiàng dōng。

二冬

释函是

欲向冰霜慕远踪,蓝关何惜马蹄封。yù xiàng bīng shuāng mù yuǎn zōng,lán guān hé xī mǎ tí fēng。
已甘朽骨埋江瘴,犹恨秦云千万重。yǐ gān xiǔ gǔ mái jiāng zhàng,yóu hèn qín yún qiān wàn zhòng。

三江

释函是

乘风昨夜扣山窗,惭愧华亭尚隔江。chéng fēng zuó yè kòu shān chuāng,cán kuì huá tíng shàng gé jiāng。
莫道骊珠容易见,乖龙左耳割难降。mò dào lí zhū róng yì jiàn,guāi lóng zuǒ ěr gē nán jiàng。

四支

释函是

漠漠同云向夕垂,千门万户锁寒炊。mò mò tóng yún xiàng xī chuí,qiān mén wàn hù suǒ hán chuī。
落花一片能潜化,何况芳林绝路岐。luò huā yī piàn néng qián huà,hé kuàng fāng lín jué lù qí。

五微

释函是

堆压横桥山径微,寒林霁色一僧归。duī yā héng qiáo shān jìng wēi,hán lín jì sè yī sēng guī。
闲杀五陵贵公子,醉骑白马去如飞。xián shā wǔ líng guì gōng zi,zuì qí bái mǎ qù rú fēi。

六鱼

释函是

鸿飞不到百情疏,阻阔江山烟雾馀。hóng fēi bù dào bǎi qíng shū,zǔ kuò jiāng shān yān wù yú。
飘落尽归寒没处,暮林空见野人庐。piāo luò jǐn guī hán méi chù,mù lín kōng jiàn yě rén lú。

七虞

释函是

松根一夜拨红炉,浇尽秦灰入玉壶。sōng gēn yī yè bō hóng lú,jiāo jǐn qín huī rù yù hú。
万古江山只若此,琼楼歌暖漫呼卢。wàn gǔ jiāng shān zhǐ ruò cǐ,qióng lóu gē nuǎn màn hū lú。

八齐

释函是

崩腾未可凌高岳,缭绕还堪隐别蹊。bēng téng wèi kě líng gāo yuè,liáo rào hái kān yǐn bié qī。
一望风烟迷古洞,长安争似晚峰西。yī wàng fēng yān mí gǔ dòng,zhǎng ān zhēng shì wǎn fēng xī。