古诗词

释函是

莫厌贫十二首

释函是

弱冠不知道,抱志志四方。ruò guān bù zhī dào,bào zhì zhì sì fāng。
读书慕先贤,设心追上皇。dú shū mù xiān xián,shè xīn zhuī shàng huáng。
蒿日切时艰,夙夜矢济匡。hāo rì qiè shí jiān,sù yè shǐ jì kuāng。
寒云起西北,中原临苍茫。hán yún qǐ xī běi,zhōng yuán lín cāng máng。
千羽投西江,感物情惨伤。qiān yǔ tóu xī jiāng,gǎn wù qíng cǎn shāng。
天运不可回,猖狂归山阳。tiān yùn bù kě huí,chāng kuáng guī shān yáng。
岂惜饥与渴,念彼兰桂香。qǐ xī jī yǔ kě,niàn bǐ lán guì xiāng。
兰桂生幽谷,不畏秋露霜。lán guì shēng yōu gǔ,bù wèi qiū lù shuāng。
只忧荒秽杂,逵路无津梁。zhǐ yōu huāng huì zá,kuí lù wú jīn liáng。
眷言怀斯人,揽衣起彷徨。juàn yán huái sī rén,lǎn yī qǐ páng huáng。

莫厌贫十二首

释函是

彷徨守先训,焉敢欺后昆。páng huáng shǒu xiān xùn,yān gǎn qī hòu kūn。
此世无是非,同异徒相因。cǐ shì wú shì fēi,tóng yì tú xiāng yīn。
吾道流为名,久已丧厥真。wú dào liú wèi míng,jiǔ yǐ sàng jué zhēn。
性澹时愈乖,安得不长贫。xìng dàn shí yù guāi,ān dé bù zhǎng pín。
孤踪岂足尚,黔娄乃无邻。gū zōng qǐ zú shàng,qián lóu nǎi wú lín。
矫俗非夙志,维当尊所闻。jiǎo sú fēi sù zhì,wéi dāng zūn suǒ wén。
偃鼠腹易满,促弦无缓音。yǎn shǔ fù yì mǎn,cù xián wú huǎn yīn。
去去勿复道,终焉从予心。qù qù wù fù dào,zhōng yān cóng yǔ xīn。

铜雀台

释函是

谁道昔人痴,穗帏犹昔时。shuí dào xī rén chī,suì wéi yóu xī shí。
昔时人皆慕,今日人皆悲。xī shí rén jiē mù,jīn rì rén jiē bēi。
亭亭西陵台,歌吹声迟迟。tíng tíng xī líng tái,gē chuī shēng chí chí。
不关歌吹异,人心有盛衰。bù guān gē chuī yì,rén xīn yǒu shèng shuāi。
飞甍一百二,连接烟云垂。fēi méng yī bǎi èr,lián jiē yān yún chuí。
玉碗盛脯粻,琼浆上金卮。yù wǎn shèng pú zhāng,qióng jiāng shàng jīn zhī。
此乐极生平,死亦安能离。cǐ lè jí shēng píng,sǐ yì ān néng lí。
当令泉下人,长闻铜雀辞。dāng lìng quán xià rén,zhǎng wén tóng què cí。

南阳李鉴湖寄桃杏核各数百颗

释函是

武陵不可入,岂复访蓬瀛。wǔ líng bù kě rù,qǐ fù fǎng péng yíng。
中州有奇士,携家来海滨。zhōng zhōu yǒu qí shì,xié jiā lái hǎi bīn。
选胜丹之丘,侨居最上层。xuǎn shèng dān zhī qiū,qiáo jū zuì shàng céng。
琴书藏石室,鸡犬云中鸣。qín shū cáng shí shì,jī quǎn yún zhōng míng。
皇天何辽辽,激烈星辰横。huáng tiān hé liáo liáo,jī liè xīng chén héng。
伯氏不吹埙,悽恻泪沾巾。bó shì bù chuī xūn,qī cè lèi zhān jīn。
家人怀桑土,扶榇向舂陵。jiā rén huái sāng tǔ,fú chèn xiàng chōng líng。
云烟还长空,丘壑付隐沦。yún yān hái zhǎng kōng,qiū hè fù yǐn lún。
墨池后芳泉,紫玉绍金轮。mò chí hòu fāng quán,zǐ yù shào jīn lún。
昔居不种桃,始以见厥心。xī jū bù zhǒng táo,shǐ yǐ jiàn jué xīn。
今寄维缃核,千里托中情。jīn jì wéi xiāng hé,qiān lǐ tuō zhōng qíng。
释此毋片言,当歌歌不成。shì cǐ wú piàn yán,dāng gē gē bù chéng。
重台朱千仞,回渊绿一泓。zhòng tái zhū qiān rèn,huí yuān lǜ yī hóng。
还将旧时月,相待故山人。hái jiāng jiù shí yuè,xiāng dài gù shān rén。
松桂寒无恙,莫当桃杏阴。sōng guì hán wú yàng,mò dāng táo xìng yīn。

陆太守孝山入山

释函是

世荣讵不慕,所贵维物外。shì róng jù bù mù,suǒ guì wéi wù wài。
但识电火机,何辞金印大。dàn shí diàn huǒ jī,hé cí jīn yìn dà。
古者不贱目,偶与水云会。gǔ zhě bù jiàn mù,ǒu yǔ shuǐ yún huì。
今贤有奇情,往返丹山旆。jīn xián yǒu qí qíng,wǎng fǎn dān shān pèi。
丹山指二千,居食恒依赖。dān shān zhǐ èr qiān,jū shí héng yī lài。
感激发微言,欲解东坡带。gǎn jī fā wēi yán,yù jiě dōng pō dài。
万汇自乾坤,焉有函无盖。wàn huì zì qián kūn,yān yǒu hán wú gài。
起唤陆大夫,庭株落寒濑。qǐ huàn lù dà fū,tíng zhū luò hán lài。
摇摇空影中,相对岂梦事。yáo yáo kōng yǐng zhōng,xiāng duì qǐ mèng shì。
纵使百千劫,春光今夕在。zòng shǐ bǎi qiān jié,chūn guāng jīn xī zài。

沈秀才融谷入山

释函是

何人江上来,面目清如水。hé rén jiāng shàng lái,miàn mù qīng rú shuǐ。
遥遥向石门,寻我万山里。yáo yáo xiàng shí mén,xún wǒ wàn shān lǐ。
岩前青林舒,衣上白云起。yán qián qīng lín shū,yī shàng bái yún qǐ。
读书破万卷,相对难为似。dú shū pò wàn juǎn,xiāng duì nán wèi shì。
岂不释世纷,渊明曾一仕。qǐ bù shì shì fēn,yuān míng céng yī shì。
但存霜雪心,迟尔十年耳。dàn cún shuāng xuě xīn,chí ěr shí nián ěr。
张灯酌流泉,寒燄入杯泚。zhāng dēng zhuó liú quán,hán yàn rù bēi cǐ。
杯影与壁光,毕竟何者是。bēi yǐng yǔ bì guāng,bì jìng hé zhě shì。
言穷神自会,他时须记此。yán qióng shén zì huì,tā shí xū jì cǐ。

读仞千雁影诗

释函是

金风起肃杀,凋落先梧楸。jīn fēng qǐ sù shā,diāo luò xiān wú qiū。
知时贵哲人,不如鸿雁俦。zhī shí guì zhé rén,bù rú hóng yàn chóu。
噭噭鸣青天,彷徨向南州。jiào jiào míng qīng tiān,páng huáng xiàng nán zhōu。
气序乃相逼,匪为稻粱谋。qì xù nǎi xiāng bī,fěi wèi dào liáng móu。
伟哉求寂士,睹影发清讴。wěi zāi qiú jì shì,dǔ yǐng fā qīng ōu。
寒暑识代谢,物化冥显幽。hán shǔ shí dài xiè,wù huà míng xiǎn yōu。
悟理捐形骸,色空生双眸。wù lǐ juān xíng hái,sè kōng shēng shuāng móu。
玄景靡所遗,江山亦不留。xuán jǐng mí suǒ yí,jiāng shān yì bù liú。
俯仰彻上下,所见皆浮沤。fǔ yǎng chè shàng xià,suǒ jiàn jiē fú ōu。
万物同一雁,羽翼空绸缪。wàn wù tóng yī yàn,yǔ yì kōng chóu móu。
象类常寂然,圣人行多忧。xiàng lèi cháng jì rán,shèng rén xíng duō yōu。
憬然知无从,岂羡乘云游。jǐng rán zhī wú cóng,qǐ xiàn chéng yún yóu。

寄旋庵都寺

释函是

人生贵自处,劳劳欲何为。rén shēng guì zì chù,láo láo yù hé wèi。
岂不怀丰功,动静宜知时。qǐ bù huái fēng gōng,dòng jìng yí zhī shí。
尔年五十四,百岁半过之。ěr nián wǔ shí sì,bǎi suì bàn guò zhī。
年年徇土木,日日计度支。nián nián xùn tǔ mù,rì rì jì dù zhī。
山菊与溪梅,梦中相对谁。shān jú yǔ xī méi,mèng zhōng xiāng duì shuí。
我年日以迈,尔少只数期。wǒ nián rì yǐ mài,ěr shǎo zhǐ shù qī。
纵使更百龄,所忧常别离。zòng shǐ gèng bǎi líng,suǒ yōu cháng bié lí。
何如松桂侧,竟夕论心期。hé rú sōng guì cè,jìng xī lùn xīn qī。
山芋可继粟,荒年恒不饥。shān yù kě jì sù,huāng nián héng bù jī。
语笑皆羲轩,而无衰世疑。yǔ xiào jiē xī xuān,ér wú shuāi shì yí。
灵龟未易舍,观我徒朵颐。líng guī wèi yì shě,guān wǒ tú duǒ yí。
随身登古台,下视西江湄。suí shēn dēng gǔ tái,xià shì xī jiāng méi。
飞帆去如鹜,安得暂相随。fēi fān qù rú wù,ān dé zàn xiāng suí。
念尔如飞帆,汨汨寒风吹。niàn ěr rú fēi fān,mì mì hán fēng chuī。
欲倾万斛怀,千里重踌蹰。yù qīng wàn hú huái,qiān lǐ zhòng chóu chú。

寄黄山还生二首

释函是

闻君隐黄山,仍戴竹皮冠。wén jūn yǐn huáng shān,réng dài zhú pí guān。
去秋飞一札,看看度岁寒。qù qiū fēi yī zhá,kàn kàn dù suì hán。
约我当春来,又是桃花残。yuē wǒ dāng chūn lái,yòu shì táo huā cán。
运化一何易,相见一何难。yùn huà yī hé yì,xiāng jiàn yī hé nán。
山深多白云,玄鸟今复还。shān shēn duō bái yún,xuán niǎo jīn fù hái。
欲倚千尺松,为君筑净坛。yù yǐ qiān chǐ sōng,wèi jūn zhù jìng tán。
老眼望已穿,踟蹰空长叹。lǎo yǎn wàng yǐ chuān,chí chú kōng zhǎng tàn。

寄黄山还生二首

释函是

此日为何日,鹪鹩巢深林。cǐ rì wèi hé rì,jiāo liáo cháo shēn lín。
一枝岂不择,满腹何沉吟。yī zhī qǐ bù zé,mǎn fù hé chén yín。
丹山亦有河,饮啄随天真。dān shān yì yǒu hé,yǐn zhuó suí tiān zhēn。
为君假羽翼,翱翔垂秋云。wèi jūn jiǎ yǔ yì,áo xiáng chuí qiū yún。
怀袖宁三年,字字感予心。huái xiù níng sān nián,zì zì gǎn yǔ xīn。

悼离言

释函是

寒猋自西北,薄曙凄中林。hán biāo zì xī běi,báo shǔ qī zhōng lín。
揽衣起徘徊,慷慨怀昔人。lǎn yī qǐ pái huái,kāng kǎi huái xī rén。
寿不及颜子,而有乐道心。shòu bù jí yán zi,ér yǒu lè dào xīn。
担笈三千里,六七年于今。dān jí sān qiān lǐ,liù qī nián yú jīn。
风雨守穷檐,抱志暂安贫。fēng yǔ shǒu qióng yán,bào zhì zàn ān pín。
念此冰雪姿,意气干星辰。niàn cǐ bīng xuě zī,yì qì gàn xīng chén。
精锐造物妒,乖沴中肺金。jīng ruì zào wù dù,guāi lì zhōng fèi jīn。
适予移茅屋,扁舟发榕阴。shì yǔ yí máo wū,biǎn zhōu fā róng yīn。
依依向长薄,帆没海烟深。yī yī xiàng zhǎng báo,fān méi hǎi yān shēn。
到山始一月,遽然闻讣音。dào shān shǐ yī yuè,jù rán wén fù yīn。
盼望绝云涛,中宵情莫任。pàn wàng jué yún tāo,zhōng xiāo qíng mò rèn。
为学苦不蚤,清标负高岑。wèi xué kǔ bù zǎo,qīng biāo fù gāo cén。
自夏复徂冬,驱隙忽骎骎。zì xià fù cú dōng,qū xì hū qīn qīn。
犹忆别离时,美言竟斯晨。yóu yì bié lí shí,měi yán jìng sī chén。
九仞亏一成,石上空微因。jiǔ rèn kuī yī chéng,shí shàng kōng wēi yīn。

读大唐西域记十三首

释函是

世无转轮王,赡部有四主。shì wú zhuǎn lún wáng,shàn bù yǒu sì zhǔ。
人主南面尊,上下中规矩。rén zhǔ nán miàn zūn,shàng xià zhōng guī jǔ。
象主清心累,声教流东土。xiàng zhǔ qīng xīn lèi,shēng jiào liú dōng tǔ。
刑名所勿逮,可以翼周鲁。xíng míng suǒ wù dǎi,kě yǐ yì zhōu lǔ。
贞淫通三世,功高于伯禹。zhēn yín tōng sān shì,gōng gāo yú bó yǔ。
生当仁义邦,复饮五天乳。shēng dāng rén yì bāng,fù yǐn wǔ tiān rǔ。
一苇从西航,儿孙安足数。yī wěi cóng xī háng,ér sūn ān zú shù。
努力同斯人,毋宁负前古。nǔ lì tóng sī rén,wú níng fù qián gǔ。

读大唐西域记十三首

释函是

屈支有明王,崇道事黄发。qū zhī yǒu míng wáng,chóng dào shì huáng fā。
游览历遐方,爰用访奇迹。yóu lǎn lì xiá fāng,yuán yòng fǎng qí jì。
监国属懿弟,谊重将安适。jiān guó shǔ yì dì,yì zhòng jiāng ān shì。
割势封金函,丐俟驾旋发。gē shì fēng jīn hán,gài qí jià xuán fā。
厥后成搆祸,因兹竟获白。jué hòu chéng gòu huò,yīn zī jìng huò bái。
亲爱日以隆,出入排庭阙。qīn ài rì yǐ lóng,chū rù pái tíng quē。
路逢五百牛,刑腐在旦夕。lù féng wǔ bǎi niú,xíng fǔ zài dàn xī。
自念形体亏,宿业不可谪。zì niàn xíng tǐ kuī,sù yè bù kě zhé。
竭赀解牛厄,愿藉慈善格。jié zī jiě niú è,yuàn jí cí shàn gé。
形体乃复具,始以辞宫掖。xíng tǐ nǎi fù jù,shǐ yǐ cí gōng yē。
王闻叹奇哉,厚宠旌其阀。wáng wén tàn qí zāi,hòu chǒng jīng qí fá。
仁智良不诬,设心当在昔。rén zhì liáng bù wū,shè xīn dāng zài xī。

读大唐西域记十三首

释函是

将夕云霞变,玄景忽已灭。jiāng xī yún xiá biàn,xuán jǐng hū yǐ miè。
中宵霁光风,薄曙春寒冽。zhōng xiāo jì guāng fēng,báo shǔ chūn hán liè。
境迁情屡易,识纷智乃汨。jìng qiān qíng lǚ yì,shí fēn zhì nǎi mì。
文句竞华质,高明神理滑。wén jù jìng huá zhì,gāo míng shén lǐ huá。
见闻遗所知,焉得心路绝。jiàn wén yí suǒ zhī,yān dé xīn lù jué。
展转名义兴,玄解肆分别。zhǎn zhuǎn míng yì xīng,xuán jiě sì fēn bié。
谁作声明论,今日何曾劣。shuí zuò shēng míng lùn,jīn rì hé céng liè。
童稚匪他人,只昧当年说。tóng zhì fěi tā rén,zhǐ mèi dāng nián shuō。
五百阿罗汉,豁然成超越。wǔ bǎi ā luó hàn,huō rán chéng chāo yuè。
迦匿弥罗时,仿佛枯树穴。jiā nì mí luó shí,fǎng fú kū shù xué。
莫倚渊镜微,皓首不能决。mò yǐ yuān jìng wēi,hào shǒu bù néng jué。

读大唐西域记十三首

释函是

睹史多上人,大庵没罗心。dǔ shǐ duō shàng rén,dà ān méi luó xīn。
未断铦刀舌,善来莲花身。wèi duàn xiān dāo shé,shàn lái lián huā shēn。
三年不相报,六月下阶庭。sān nián bù xiāng bào,liù yuè xià jiē tíng。
相好不可言,妙音谁与闻。xiāng hǎo bù kě yán,miào yīn shuí yǔ wén。
一人乃多形,一心乃多因。yī rén nǎi duō xíng,yī xīn nǎi duō yīn。
多形人岂幻,多因心自真。duō xíng rén qǐ huàn,duō yīn xīn zì zhēn。
先后俱不到,春风吹蚤林。xiān hòu jù bù dào,chūn fēng chuī zǎo lín。
万木一时茂,天上亦成阴。wàn mù yī shí mào,tiān shàng yì chéng yīn。

读大唐西域记十三首

释函是

作善乘权贵,权贵岂能长。zuò shàn chéng quán guì,quán guì qǐ néng zhǎng。
展布不及时,徘徊徒心伤。zhǎn bù bù jí shí,pái huái tú xīn shāng。
一赡部洲主,半阿摩洛王。yī shàn bù zhōu zhǔ,bàn ā mó luò wáng。
积宝非己有,力弱心乃彊。jī bǎo fēi jǐ yǒu,lì ruò xīn nǎi jiàng。
此是最后施,施心安可忘。cǐ shì zuì hòu shī,shī xīn ān kě wàng。
铁轮威已尽,鸡园羹独香。tiě lún wēi yǐ jǐn,jī yuán gēng dú xiāng。
巍巍窣堵坡,日月摇恩光。wēi wēi sū dǔ pō,rì yuè yáo ēn guāng。

读大唐西域记十三首

释函是

印度毕钵罗,空劫来迢迢。yìn dù bì bō luó,kōng jié lái tiáo tiáo。
茎叶青且翠,冬夏恒不凋。jīng yè qīng qiě cuì,dōng xià héng bù diāo。
中有千圣座,下极金刚牢。zhōng yǒu qiān shèng zuò,xià jí jīn gāng láo。
大地悉震动,此处无倾摇。dà dì xī zhèn dòng,cǐ chù wú qīng yáo。
伐树不留根,枝柯就焚烧。fá shù bù liú gēn,zhī kē jiù fén shāo。
烟燄尚未静,火中仍参霄。yān yàn shàng wèi jìng,huǒ zhōng réng cān xiāo。
人天安足护,灵株终条条。rén tiān ān zú hù,líng zhū zhōng tiáo tiáo。
欣厌各自为,培覆空徒劳。xīn yàn gè zì wèi,péi fù kōng tú láo。

读大唐西域记十三首

释函是

尼连林外池,香象侍母处。ní lián lín wài chí,xiāng xiàng shì mǔ chù。
采藕汲清泉,于世复何与。cǎi ǒu jí qīng quán,yú shì fù hé yǔ。
林外有人声,彷徨悲失路。lín wài yǒu rén shēng,páng huáng bēi shī lù。
象导人以归,人指象往捕。xiàng dǎo rén yǐ guī,rén zhǐ xiàng wǎng bǔ。
岂待两臂落,方知鬼神怒。qǐ dài liǎng bì luò,fāng zhī guǐ shén nù。
幽厄本自甘,盲母谁为哺。yōu è běn zì gān,máng mǔ shuí wèi bǔ。
仁王自有心,上帝日临汝。rén wáng zì yǒu xīn,shàng dì rì lín rǔ。
名利终当尽,此心安可负。míng lì zhōng dāng jǐn,cǐ xīn ān kě fù。

读大唐西域记十三首

释函是

屈屈吒播陀,三峰挺绝崿。qū qū zhā bō tuó,sān fēng tǐng jué è。
尊者迦叶波,受嘱于中托。zūn zhě jiā yè bō,shòu zhǔ yú zhōng tuō。
捧持金缕衣,敬候慈氏作。pěng chí jīn lǚ yī,jìng hòu cí shì zuò。
三会法已周,憍慢当谁药。sān huì fǎ yǐ zhōu,jiāo màn dāng shuí yào。
登高一弹指,山开见无学。dēng gāo yī dàn zhǐ,shān kāi jiàn wú xué。
授衣仍致辞,先后无二觉。shòu yī réng zhì cí,xiān hòu wú èr jué。
乔木映丹厓,白云迷归鹤。qiáo mù yìng dān yá,bái yún mí guī hè。
灵鹫尚俨然,岁岁花荣落。líng jiù shàng yǎn rán,suì suì huā róng luò。

读大唐西域记十三首

释函是

帝释窟之东,渐教昧随机。dì shì kū zhī dōng,jiàn jiào mèi suí jī。
三净安得常,仰见群雁飞。sān jìng ān dé cháng,yǎng jiàn qún yàn fēi。
诒言众食乏,应声投身遗。yí yán zhòng shí fá,yīng shēng tóu shēn yí。
悲感动见闻,执情终以移。bēi gǎn dòng jiàn wén,zhí qíng zhōng yǐ yí。
人岂不如鸟,圣化良有时。rén qǐ bù rú niǎo,shèng huà liáng yǒu shí。
至今窣堵坡,照耀同吾师。zhì jīn sū dǔ pō,zhào yào tóng wú shī。