古诗词

顾璘

郴台官梅

顾璘

郴州行台风日妍,官梅两株清可怜。chēn zhōu xíng tái fēng rì yán,guān méi liǎng zhū qīng kě lián。
只缘老干临高榭,故著繁花媚远天。zhǐ yuán lǎo gàn lín gāo xiè,gù zhù fán huā mèi yuǎn tiān。
绕院蜂声喧不去,隔江鱼素渺谁传。rào yuàn fēng shēng xuān bù qù,gé jiāng yú sù miǎo shuí chuán。
修篁怪石俱无赖,点缀幽情向客边。xiū huáng guài shí jù wú lài,diǎn zhuì yōu qíng xiàng kè biān。

口占次郑时明国学梅花诗韵二首

顾璘

玉体珠衣岂洛神,前生姑射是元真。yù tǐ zhū yī qǐ luò shén,qián shēng gū shè shì yuán zhēn。
芳菲管领先天气,风格依稀绝粒人。fāng fēi guǎn lǐng xiān tiān qì,fēng gé yī xī jué lì rén。
明月池台横浅水,艳阳桃李隔红尘。míng yuè chí tái héng qiǎn shuǐ,yàn yáng táo lǐ gé hóng chén。
广平见说心如铁,别有调羹万斛春。guǎng píng jiàn shuō xīn rú tiě,bié yǒu diào gēng wàn hú chūn。

口占次郑时明国学梅花诗韵二首

顾璘

闲将标格品花神,独许梅花自有真。xián jiāng biāo gé pǐn huā shén,dú xǔ méi huā zì yǒu zhēn。
雪里清香无俗艳,水边潇散一高人。xuě lǐ qīng xiāng wú sú yàn,shuǐ biān xiāo sàn yī gāo rén。
盟心特挺冰霜节,透骨那薰脑麝尘。méng xīn tè tǐng bīng shuāng jié,tòu gǔ nà xūn nǎo shè chén。
招引东皇回淑气,任教红紫领馀春。zhāo yǐn dōng huáng huí shū qì,rèn jiào hóng zǐ lǐng yú chūn。

晚投高楼寺读石沙王侍御诗爱其奇戏拟四韵

顾璘

乘春问俗行何远,望寺停车兴亦奇。chéng chūn wèn sú xíng hé yuǎn,wàng sì tíng chē xīng yì qí。
激涧水喧高下石,晚林鸦竞后先枝。jī jiàn shuǐ xuān gāo xià shí,wǎn lín yā jìng hòu xiān zhī。
岩藏峭阁鸣钟隐,雨湿流云出树迟。yán cáng qiào gé míng zhōng yǐn,yǔ shī liú yún chū shù chí。
一样江南风景好,踏青难共美人期。yī yàng jiāng nán fēng jǐng hǎo,tà qīng nán gòng měi rén qī。

至武冈望云山可爱因忆金陵东郊武冈山甚动乡思

顾璘

楚国春花伤客情,台居频梦秣陵城。chǔ guó chūn huā shāng kè qíng,tái jū pín mèng mò líng chéng。
名山忽向殊方得,客路如从故里行。míng shān hū xiàng shū fāng dé,kè lù rú cóng gù lǐ xíng。
碧水护田生野兴,黄鹂穿竹送歌声。bì shuǐ hù tián shēng yě xīng,huáng lí chuān zhú sòng gē shēng。
归时若上崇冈望,正想南云万里横。guī shí ruò shàng chóng gāng wàng,zhèng xiǎng nán yún wàn lǐ héng。

自武冈行边往靖州

顾璘

清昼行边列校随,貔貅十队拥军麾。qīng zhòu xíng biān liè xiào suí,pí xiū shí duì yōng jūn huī。
青山得云美如画,骏马当路平堪驰。qīng shān dé yún měi rú huà,jùn mǎ dāng lù píng kān chí。
泉明宝剑悬金甲,风引崇牙扬绣旗。quán míng bǎo jiàn xuán jīn jiǎ,fēng yǐn chóng yá yáng xiù qí。
老手十年椎钝极,更来横槊一裁诗。lǎo shǒu shí nián chuí dùn jí,gèng lái héng shuò yī cái shī。

出武冈关

顾璘

连岭横天白日微,溪流下堑客行稀。lián lǐng héng tiān bái rì wēi,xī liú xià qiàn kè xíng xī。
山花照水开还落,野雉出林鸣且飞。shān huā zhào shuǐ kāi hái luò,yě zhì chū lín míng qiě fēi。
万里承恩虚仗钺,九重柔远正垂衣。wàn lǐ chéng ēn xū zhàng yuè,jiǔ zhòng róu yuǎn zhèng chuí yī。
巡行本欲输筋力,敢谓乘春布德威。xún xíng běn yù shū jīn lì,gǎn wèi chéng chūn bù dé wēi。

靖州吊宋义卿

顾璘

皇天不吊颜公死,湘水无情屈子沈。huáng tiān bù diào yán gōng sǐ,xiāng shuǐ wú qíng qū zi shěn。
彊圉一身关国体,忠贞千古动人心。jiàng yǔ yī shēn guān guó tǐ,zhōng zhēn qiān gǔ dòng rén xīn。
精魂白日涛犹怒,祠庙空山柏已森。jīng hún bái rì tāo yóu nù,cí miào kōng shān bǎi yǐ sēn。
宿草孤坟何处奠,只馀清泪洒衣襟。sù cǎo gū fén hé chù diàn,zhǐ yú qīng lèi sǎ yī jīn。

出靖州

顾璘

黄鹤秋云已隔年,五溪春色异风烟。huáng hè qiū yún yǐ gé nián,wǔ xī chūn sè yì fēng yān。
池心溅墨生科斗,花血流红绽杜鹃。chí xīn jiàn mò shēng kē dòu,huā xuè liú hóng zhàn dù juān。
孤负江南挑菜会,了还天外挂弓缘。gū fù jiāng nán tiāo cài huì,le hái tiān wài guà gōng yuán。
比来湿病全抛酒,且喜家贫省秫田。bǐ lái shī bìng quán pāo jiǔ,qiě xǐ jiā pín shěng shú tián。

石亭寄诗和答

顾璘

休官独向山中住,久厌疏狂学孟公。xiū guān dú xiàng shān zhōng zhù,jiǔ yàn shū kuáng xué mèng gōng。
盘薄解衣时作画,跏趺临水亦谈空。pán báo jiě yī shí zuò huà,jiā fū lín shuǐ yì tán kōng。
松萝野兴宜明月,海岳文光贯彩虹。sōng luó yě xīng yí míng yuè,hǎi yuè wén guāng guàn cǎi hóng。
愧我离君走尘土,高情徒寄梦魂中。kuì wǒ lí jūn zǒu chén tǔ,gāo qíng tú jì mèng hún zhōng。

自沅溪拥小队泛舟向辰

顾璘

双橹夹船鹅鹳鸣,五溪春日照行营。shuāng lǔ jiā chuán é guàn míng,wǔ xī chūn rì zhào xíng yíng。
朱旗耀水翻风影,画鼓凭厓殷谷声。zhū qí yào shuǐ fān fēng yǐng,huà gǔ píng yá yīn gǔ shēng。
蛮洞卉裳趋使节,辕门花帽拥儒生。mán dòng huì shang qū shǐ jié,yuán mén huā mào yōng rú shēng。
当年铜柱劳筋力,此日轻裘凛甲兵。dāng nián tóng zhù láo jīn lì,cǐ rì qīng qiú lǐn jiǎ bīng。

寄寿陈石亭

顾璘

梦里钟山万仞青,江天东望少微星。mèng lǐ zhōng shān wàn rèn qīng,jiāng tiān dōng wàng shǎo wēi xīng。
当朝旧擅扬雄赋,有子新传卜氏经。dāng cháo jiù shàn yáng xióng fù,yǒu zi xīn chuán bo shì jīng。
止酒先生逃净社,焚鱼学士住岩扃。zhǐ jiǔ xiān shēng táo jìng shè,fén yú xué shì zhù yán jiōng。
遥怜耆旧称觞会,独少尘容在画屏。yáo lián qí jiù chēng shāng huì,dú shǎo chén róng zài huà píng。

石壁

顾璘

一水回流抱古原,两山对起立江门。yī shuǐ huí liú bào gǔ yuán,liǎng shān duì qǐ lì jiāng mén。
崩厓半出溪心渚,古木斜悬石背根。bēng yá bàn chū xī xīn zhǔ,gǔ mù xié xuán shí bèi gēn。
远见虞罗伤翠鸟,时逢洞穴羡苍猿。yuǎn jiàn yú luó shāng cuì niǎo,shí féng dòng xué xiàn cāng yuán。
摐金伐鼓劳生地,不及渔竿弄晓昏。chuāng jīn fá gǔ láo shēng dì,bù jí yú gān nòng xiǎo hūn。

返辰州

顾璘

生憎江草唤愁生,闷见垂杨暗古城。shēng zēng jiāng cǎo huàn chóu shēng,mèn jiàn chuí yáng àn gǔ chéng。
隔岁家山仍北望,五溪烟瘴返南征。gé suì jiā shān réng běi wàng,wǔ xī yān zhàng fǎn nán zhēng。
闾阎未报宽租税,轩冕空嗟拂性情。lǘ yán wèi bào kuān zū shuì,xuān miǎn kōng jiē fú xìng qíng。
岁岁深岩求大木,不知陵庙几时成。suì suì shēn yán qiú dà mù,bù zhī líng miào jǐ shí chéng。

返辰州

顾璘

满江烟浪一官舟,直指巡行遍几州。mǎn jiāng yān làng yī guān zhōu,zhí zhǐ xún xíng biàn jǐ zhōu。
楚国封疆通塞徼,庾公江汉盛风流。chǔ guó fēng jiāng tōng sāi jiǎo,yǔ gōng jiāng hàn shèng fēng liú。
飞鸢堕地还苍水,瘴岭愁人易白头。fēi yuān duò dì hái cāng shuǐ,zhàng lǐng chóu rén yì bái tóu。
五柳先生真傲吏,暂来彭泽即归休。wǔ liǔ xiān shēng zhēn ào lì,zàn lái péng zé jí guī xiū。

大风

顾璘

白波飞舞雪山摧,苍野喧轰万壑雷。bái bō fēi wǔ xuě shān cuī,cāng yě xuān hōng wàn hè léi。
猛势欲翻坤轴侧,大声遥向昊穹来。měng shì yù fān kūn zhóu cè,dà shēng yáo xiàng hào qióng lái。
昆阳虎豹寒应慄,瀚海鱼龙倒却回。kūn yáng hǔ bào hán yīng lì,hàn hǎi yú lóng dào què huí。
有客披襟还借问,此中噫气为谁哀。yǒu kè pī jīn hái jiè wèn,cǐ zhōng yī qì wèi shuí āi。

辰沅之间

顾璘

武陵西上酉溪东,信有仙源不可穷。wǔ líng xī shàng yǒu xī dōng,xìn yǒu xiān yuán bù kě qióng。
峭壁凌空欲飞起,淡烟临午亦空蒙。qiào bì líng kōng yù fēi qǐ,dàn yān lín wǔ yì kōng méng。
舟从镜里移丹鹢,水向云边挂白虹。zhōu cóng jìng lǐ yí dān yì,shuǐ xiàng yún biān guà bái hóng。
何处招寻陶谢手,恣渠挥笔竞才雄。hé chù zhāo xún táo xiè shǒu,zì qú huī bǐ jìng cái xióng。

过壶头山

顾璘

伏波兵甲驻壶头,南望蛮烟泣楚囚。fú bō bīng jiǎ zhù hú tóu,nán wàng mán yān qì chǔ qiú。
马革里尸徒尔尔,兽心回面竟悠悠。mǎ gé lǐ shī tú ěr ěr,shòu xīn huí miàn jìng yōu yōu。
愁闻鬼域凭岩隐,怕见虫蛇出浪游。chóu wén guǐ yù píng yán yǐn,pà jiàn chóng shé chū làng yóu。
万里枉开秦汉土,九围元拱帝王州。wàn lǐ wǎng kāi qín hàn tǔ,jiǔ wéi yuán gǒng dì wáng zhōu。

罗简翁去秋梦余赋诗见寄经春始达次韵奉复

顾璘

题封入手移春月,离别经心属暮年。tí fēng rù shǒu yí chūn yuè,lí bié jīng xīn shǔ mù nián。
交谊拟同泉石老,宦情惭被简书牵。jiāo yì nǐ tóng quán shí lǎo,huàn qíng cán bèi jiǎn shū qiān。
山中耆旧诗谁健,江上形容梦独悬。shān zhōng qí jiù shī shuí jiàn,jiāng shàng xíng róng mèng dú xuán。
细卷瑶笺藏箧笥,子孙他日会相传。xì juǎn yáo jiān cáng qiè sì,zi sūn tā rì huì xiāng chuán。

华容马上

顾璘

白马朱幩不动尘,豸袍龙剑照青春。bái mǎ zhū fén bù dòng chén,zhì páo lóng jiàn zhào qīng chūn。
多忧敢谓先天下,拙用真惭对古人。duō yōu gǎn wèi xiān tiān xià,zhuō yòng zhēn cán duì gǔ rén。
万事推移心匪石,百年衰病鬓如银。wàn shì tuī yí xīn fěi shí,bǎi nián shuāi bìng bìn rú yín。
经纶本属当朝杰,懒慢终随击壤民。jīng lún běn shǔ dāng cháo jié,lǎn màn zhōng suí jī rǎng mín。