古诗词

释古汝

紫玉台

释古汝

洪崖百尺仰晴峰,映日含烟出半空。hóng yá bǎi chǐ yǎng qíng fēng,yìng rì hán yān chū bàn kōng。
爱景独寻台上路,探奇那避石头风。ài jǐng dú xún tái shàng lù,tàn qí nà bì shí tóu fēng。
青山特矗浮云外,江水平连远树中。qīng shān tè chù fú yún wài,jiāng shuǐ píng lián yuǎn shù zhōng。
古寺疏钟催暮色,寂寥枫叶染天红。gǔ sì shū zhōng cuī mù sè,jì liáo fēng yè rǎn tiān hóng。

晚步松岭

释古汝

青青如盖覆山巅,白鹤高飞云满川。qīng qīng rú gài fù shān diān,bái hè gāo fēi yún mǎn chuān。
石老年年仍密叶,江清夜夜隔深烟。shí lǎo nián nián réng mì yè,jiāng qīng yè yè gé shēn yān。
半帘疏映投林客,一榻寒惊叫月鹃。bàn lián shū yìng tóu lín kè,yī tà hán jīng jiào yuè juān。
日暮裴回思古处,雪霜真只爱癯仙。rì mù péi huí sī gǔ chù,xuě shuāng zhēn zhǐ ài qú xiān。

登海螺岩

释古汝

青螺不住海门东,倒卓为岩插碧空。qīng luó bù zhù hǎi mén dōng,dào zhuó wèi yán chā bì kōng。
留得江云侵涧白,尚馀蜃气杂霜红。liú dé jiāng yún qīn jiàn bái,shàng yú shèn qì zá shuāng hóng。
钟声过处落危石,雪意开时度软风。zhōng shēng guò chù luò wēi shí,xuě yì kāi shí dù ruǎn fēng。
俯视千山烟树远,未知谁卧石楼中。fǔ shì qiān shān yān shù yuǎn,wèi zhī shuí wò shí lóu zhōng。

绕丹霞山

释古汝

相随复自丹霞下,遍绕群峦入细看。xiāng suí fù zì dān xiá xià,biàn rào qún luán rù xì kàn。
绝壁过烟依石断,洄溪透草积云寒。jué bì guò yān yī shí duàn,huí xī tòu cǎo jī yún hán。
傍岩蒸黍呼樵客,倚树烹泉避急湍。bàng yán zhēng shǔ hū qiáo kè,yǐ shù pēng quán bì jí tuān。
风景不当归自得,晚江流照一峰乾。fēng jǐng bù dāng guī zì dé,wǎn jiāng liú zhào yī fēng qián。