古诗词

顾斗英

花间有赠

顾斗英

十五画新蛾,纱窗乍学歌。shí wǔ huà xīn é,shā chuāng zhà xué gē。
纤腰微约素,美睐暗回波。xiān yāo wēi yuē sù,měi lài àn huí bō。
遇赏春愁少,逢欢夜态多。yù shǎng chūn chóu shǎo,féng huān yè tài duō。
名花非不艳,解语奈卿何。míng huā fēi bù yàn,jiě yǔ nài qīng hé。

残柳如新柳

顾斗英

西风萧瑟柳条轻,翻似依依乍向城。xī fēng xiāo sè liǔ tiáo qīng,fān shì yī yī zhà xiàng chéng。
看去尚含南浦恨,折来俱是故园情。kàn qù shàng hán nán pǔ hèn,zhé lái jù shì gù yuán qíng。
枫林解点桃花色,杜宇能为黄鸟声。fēng lín jiě diǎn táo huā sè,dù yǔ néng wèi huáng niǎo shēng。
留得旧时余影在,秋江一路月扶行。liú dé jiù shí yú yǐng zài,qiū jiāng yī lù yuè fú xíng。

秦淮小姬

顾斗英

一片春山乍学描,缠头初试紫霞绡。yī piàn chūn shān zhà xué miáo,chán tóu chū shì zǐ xiá xiāo。
章台无数青青柳,最惹东风是嫩条。zhāng tái wú shù qīng qīng liǔ,zuì rě dōng fēng shì nèn tiáo。