古诗词

一灵

满庭芳·蒲城惜别

一灵

金粟堆边,冰蒲水畔,紫骝迢递迎来。jīn sù duī biān,bīng pú shuǐ pàn,zǐ liú tiáo dì yíng lái。
月中惊见,光艳似云开。yuè zhōng jīng jiàn,guāng yàn shì yún kāi。
桑落沾唇半醉,将长笛、弄向秦台。sāng luò zhān chún bàn zuì,jiāng zhǎng dí nòng xiàng qín tái。
天明去,鞭挥岸曲,愁杀渡人催。tiān míng qù,biān huī àn qū,chóu shā dù rén cuī。
徘徊。pái huái。
空叹息,桃花易嫁,凤子难媒。kōng tàn xī,táo huā yì jià,fèng zi nán méi。
和香雨氤氲,飞作尘埃。hé xiāng yǔ yīn yūn,fēi zuò chén āi。
坠井银瓶永绝,谁复取、仙液盈杯。zhuì jǐng yín píng yǒng jué,shuí fù qǔ xiān yè yíng bēi。
应知尔,三春绣阁,幽寂委苍苔。yīng zhī ěr,sān chūn xiù gé,yōu jì wěi cāng tái。

浪淘沙·春草

一灵

嫩绿似罗裙,寸寸销魂,春心抽尽为王孙。nèn lǜ shì luó qún,cùn cùn xiāo hún,chūn xīn chōu jǐn wèi wáng sūn。
不分东风吹渐老,色映黄昏。bù fēn dōng fēng chuī jiàn lǎo,sè yìng huáng hūn。
蝴蝶不留痕,飞过烟村,红藏几点落花魂。hú dié bù liú hén,fēi guò yān cūn,hóng cáng jǐ diǎn luò huā hún。
雨过苔边人不见,湿欲生云。yǔ guò tái biān rén bù jiàn,shī yù shēng yún。

一落索

一灵

杜宇催春从汝,莫催人去。dù yǔ cuī chūn cóng rǔ,mò cuī rén qù。
人留即是好春留,更一任、风和雨。rén liú jí shì hǎo chūn liú,gèng yī rèn fēng hé yǔ。
怕见游丝飞絮,为伊无主。pà jiàn yóu sī fēi xù,wèi yī wú zhǔ。
落花争似泪花红,只滴在、分襟处。luò huā zhēng shì lèi huā hóng,zhǐ dī zài fēn jīn chù。

离亭燕

一灵

渐到鹧鸪多处,愁作一天风雨。jiàn dào zhè gū duō chù,chóu zuò yī tiān fēng yǔ。
芳草可怜千万里,长共夕阳无主。fāng cǎo kě lián qiān wàn lǐ,zhǎng gòng xī yáng wú zhǔ。
且莫返乡关,已有断魂飞去。qiě mò fǎn xiāng guān,yǐ yǒu duàn hún fēi qù。
云际片帆难驻,江上一竿谁许。yún jì piàn fān nán zhù,jiāng shàng yī gān shuí xǔ。
空妒白鸥来复往,笑我飘零倦羽。kōng dù bái ōu lái fù wǎng,xiào wǒ piāo líng juàn yǔ。
掩泪似春山,终日蒙蒙洲渚。yǎn lèi shì chūn shān,zhōng rì méng méng zhōu zhǔ。

古调笑令

一灵

芳草,芳草,生向江边太早。fāng cǎo,fāng cǎo,shēng xiàng jiāng biān tài zǎo。
连天一片春愁,不管王孙泪流。lián tiān yī piàn chūn chóu,bù guǎn wáng sūn lèi liú。
流泪,流泪,点点桃花吹坠。liú lèi,liú lèi,diǎn diǎn táo huā chuī zhuì。

江城梅花引

一灵

黄花和我满头霜,怕重阳,又重阳。huáng huā hé wǒ mǎn tóu shuāng,pà zhòng yáng,yòu zhòng yáng。
不分早梅,还与斗寒香。bù fēn zǎo méi,hái yǔ dòu hán xiāng。
老去看花如雾里,被花恼,一枝枝、总断肠。lǎo qù kàn huā rú wù lǐ,bèi huā nǎo,yī zhī zhī zǒng duàn cháng。
断肠,断肠。duàn cháng,duàn cháng。
苦参商,夜已长,天已凉。kǔ cān shāng,yè yǐ zhǎng,tiān yǐ liáng。
一叶一叶,落不尽、悲似潇湘。yī yè yī yè,luò bù jǐn bēi shì xiāo xiāng。
那得罗浮,清梦到兰房。nà dé luó fú,qīng mèng dào lán fáng。
明月笑人眠太早,飞去也,影徘徊、尚半床。míng yuè xiào rén mián tài zǎo,fēi qù yě,yǐng pái huái shàng bàn chuáng。

摸鱼儿·与友人别

一灵

放兰舟、溯江西上,渺茫云树何处。fàng lán zhōu sù jiāng xī shàng,miǎo máng yún shù hé chù。
天涯相见频相别,同作水边风絮。tiān yá xiāng jiàn pín xiāng bié,tóng zuò shuǐ biān fēng xù。
春欲去,恨故苑、莺花总付烟和雨。chūn yù qù,hèn gù yuàn yīng huā zǒng fù yān hé yǔ。
离情罢诉!教夜半啼鹃、声声向月,为写此愁苦。lí qíng bà sù!jiào yè bàn tí juān shēng shēng xiàng yuè,wèi xiě cǐ chóu kǔ。
思重会,定在吴阊古渡,吹箫城下应许。sī zhòng huì,dìng zài wú chāng gǔ dù,chuī xiāo chéng xià yīng xǔ。
英雄失路皆无策,渐使浣纱怜汝。yīng xióng shī lù jiē wú cè,jiàn shǐ huàn shā lián rǔ。
君莫取,鸿鹄在、他时自有凌霄羽。jūn mò qǔ,hóng gǔ zài tā shí zì yǒu líng xiāo yǔ。
功名粪土!且满酌霜醪,还携渔艇,共醉白苹渚。gōng míng fèn tǔ!qiě mǎn zhuó shuāng láo,hái xié yú tǐng,gòng zuì bái píng zhǔ。