古诗词

蜀成王

春日

蜀成王

明窗长昼独从容,单袷闲来坐暖风。míng chuāng zhǎng zhòu dú cóng róng,dān jiá xián lái zuò nuǎn fēng。
朱户柳晴莺未语,闲阶苔净蚁相从。zhū hù liǔ qíng yīng wèi yǔ,xián jiē tái jìng yǐ xiāng cóng。
茸茸草色吟边绿,灼灼花筹酒里红。rōng rōng cǎo sè yín biān lǜ,zhuó zhuó huā chóu jiǔ lǐ hóng。
春事近来浑不管,杨花飘泊画楼东。chūn shì jìn lái hún bù guǎn,yáng huā piāo pō huà lóu dōng。

拟古宫词一百首

蜀成王

无语凭栏珠泪潸,双眉蹙蹙锁春山。wú yǔ píng lán zhū lèi shān,shuāng méi cù cù suǒ chūn shān。
可怜空长彤宫里,一世光阴半世闲。kě lián kōng zhǎng tóng gōng lǐ,yī shì guāng yīn bàn shì xián。

拟古宫词一百首

蜀成王

半掩残灯半掩明,前生薄幸在今生。bàn yǎn cán dēng bàn yǎn míng,qián shēng báo xìng zài jīn shēng。
凄凉最苦秋宵永,风冷阶虫伴雨鸣。qī liáng zuì kǔ qiū xiāo yǒng,fēng lěng jiē chóng bàn yǔ míng。

拟古宫词一百首

蜀成王

静院深深昼悄然,几时好梦得扪天。jìng yuàn shēn shēn zhòu qiāo rán,jǐ shí hǎo mèng dé mén tiān。
此生莫恨因缘浅,还有来生五百年。cǐ shēng mò hèn yīn yuán qiǎn,hái yǒu lái shēng wǔ bǎi nián。

拟古宫词一百首

蜀成王

鸾镜生尘十载多,羞看娇影舞婆娑。luán jìng shēng chén shí zài duō,xiū kàn jiāo yǐng wǔ pó suō。
残脂剩粉无人扫,随水流来涨御河。cán zhī shèng fěn wú rén sǎo,suí shuǐ liú lái zhǎng yù hé。

拟古宫词一百首

蜀成王

觚棱月上晚岚空,影透房栊冷帐中。gū léng yuè shàng wǎn lán kōng,yǐng tòu fáng lóng lěng zhàng zhōng。
孤枕萧条魂梦断,满腮红泪湿西风。gū zhěn xiāo tiáo hún mèng duàn,mǎn sāi hóng lèi shī xī fēng。

拟古宫词一百首

蜀成王

青春一去岂重来,转毂韶光日夜催。qīng chūn yī qù qǐ zhòng lái,zhuǎn gǔ sháo guāng rì yè cuī。
三百六旬空怅望,朱门经岁不曾开。sān bǎi liù xún kōng chàng wàng,zhū mén jīng suì bù céng kāi。

拟古宫词一百首

蜀成王

玉露侵阶点翠苔,金波穿牖共徘徊。yù lù qīn jiē diǎn cuì tái,jīn bō chuān yǒu gòng pái huái。
潜身坐倚梧桐树,待学吹箫等凤来。qián shēn zuò yǐ wú tóng shù,dài xué chuī xiāo děng fèng lái。

拟古宫词一百首

蜀成王

空有华堂十数重,等闲不复见君容。kōng yǒu huá táng shí shù zhòng,děng xián bù fù jiàn jūn róng。
俄听玉辇声才过,恨却监宫急急封。é tīng yù niǎn shēng cái guò,hèn què jiān gōng jí jí fēng。

拟古宫词一百首

蜀成王

五云高护凤楼深,风度时来断续音。wǔ yún gāo hù fèng lóu shēn,fēng dù shí lái duàn xù yīn。
楼上君王自听得,尽知合院动秋砧。lóu shàng jūn wáng zì tīng dé,jǐn zhī hé yuàn dòng qiū zhēn。

拟古宫词一百首

蜀成王

睥睨鸦喧曙色明,丽谯隐隐尽钟声。pì nì yā xuān shǔ sè míng,lì qiáo yǐn yǐn jǐn zhōng shēng。
各宫装束焚香候,只恐君王道院行。gè gōng zhuāng shù fén xiāng hòu,zhǐ kǒng jūn wáng dào yuàn xíng。

拟古宫词一百首

蜀成王

默默心情向阿论,纤腰瘦怯画中人。mò mò xīn qíng xiàng ā lùn,xiān yāo shòu qiè huà zhōng rén。
良辰美景番成恨,忘却新春与旧春。liáng chén měi jǐng fān chéng hèn,wàng què xīn chūn yǔ jiù chūn。

拟古宫词一百首

蜀成王

君王翌日宴长春,霖雨迷漫泞土尘。jūn wáng yì rì yàn zhǎng chūn,lín yǔ mí màn nìng tǔ chén。
特令满宫来魇止,一时悬挂扫晴人。tè lìng mǎn gōng lái yǎn zhǐ,yī shí xuán guà sǎo qíng rén。

拟古宫词一百首

蜀成王

春景流莺语渐稀,倚窗抚景泪沾衣。chūn jǐng liú yīng yǔ jiàn xī,yǐ chuāng fǔ jǐng lèi zhān yī。
廉纤微雨蒙蒙拂,零落残花片片飞。lián xiān wēi yǔ méng méng fú,líng luò cán huā piàn piàn fēi。

拟古宫词一百首

蜀成王

向暖嬉游笑语欢,宫官忽道过金銮。xiàng nuǎn xī yóu xiào yǔ huān,gōng guān hū dào guò jīn luán。
传呼声急人皆避,尽闭窗棂纸隙看。chuán hū shēng jí rén jiē bì,jǐn bì chuāng líng zhǐ xì kàn。

拟古宫词一百首

蜀成王

银床雨滴伴苍梧,香烬孤窗暗鸭炉。yín chuáng yǔ dī bàn cāng wú,xiāng jìn gū chuāng àn yā lú。
湿气生寒人迹少,紫苔重叠满金铺。shī qì shēng hán rén jì shǎo,zǐ tái zhòng dié mǎn jīn pù。

拟古宫词一百首

蜀成王

粉翠沉埋岂自由,空房独守几时休。fěn cuì chén mái qǐ zì yóu,kōng fáng dú shǒu jǐ shí xiū。
风凋叶落宫墙内,知是人间又报秋。fēng diāo yè luò gōng qiáng nèi,zhī shì rén jiān yòu bào qiū。

拟古宫词一百首

蜀成王

新观玉历识正初,泰运三阳蔼帝居。xīn guān yù lì shí zhèng chū,tài yùn sān yáng ǎi dì jū。
御座今安圆阁子,谊中欲置女尚书。yù zuò jīn ān yuán gé zi,yì zhōng yù zhì nǚ shàng shū。

拟古宫词一百首

蜀成王

禁宫宫女三千室,多下朱帘昼掩窗。jìn gōng gōng nǚ sān qiān shì,duō xià zhū lián zhòu yǎn chuāng。
为避春光羞独见,花间恨杀蝶飞双。wèi bì chūn guāng xiū dú jiàn,huā jiān hèn shā dié fēi shuāng。

拟古宫词一百首

蜀成王

城外晴风卷薄尘,传言都道踏青人。chéng wài qíng fēng juǎn báo chén,chuán yán dōu dào tà qīng rén。
繁华满目开如锦,惟此宫中不见春。fán huá mǎn mù kāi rú jǐn,wéi cǐ gōng zhōng bù jiàn chūn。
3112