古诗词

梦苏道人

伤春

梦苏道人

东风吹骨软于绵,病沈愁潘煞有权。dōng fēng chuī gǔ ruǎn yú mián,bìng shěn chóu pān shā yǒu quán。
较绿量红花债负,斟浓酌淡酒因缘。jiào lǜ liàng hóng huā zhài fù,zhēn nóng zhuó dàn jiǔ yīn yuán。
三更坐月蟾妃觉,十日衔花蝶使怜。sān gèng zuò yuè chán fēi jué,shí rì xián huā dié shǐ lián。
短帽轻衫休拟罢,西山蹋遍柳枝烟。duǎn mào qīng shān xiū nǐ bà,xī shān tà biàn liǔ zhī yān。

邀祝秀才二首

梦苏道人

懒逐潘家榆柳尘,扶携看尽满城春。lǎn zhú pān jiā yú liǔ chén,fú xié kàn jǐn mǎn chéng chūn。
醉来不唱梅花曲,自度新声教玉人。zuì lái bù chàng méi huā qū,zì dù xīn shēng jiào yù rén。

邀祝秀才二首

梦苏道人

卿月花灯彻夜明,吟肩随处倚倾城。qīng yuè huā dēng chè yè míng,yín jiān suí chù yǐ qīng chéng。
明宵倘念孤寒客,共对芸窗一短檠。míng xiāo tǎng niàn gū hán kè,gòng duì yún chuāng yī duǎn qíng。

一把

梦苏道人

仙魄迷花不自持,花伤难藉草头医。xiān pò mí huā bù zì chí,huā shāng nán jí cǎo tóu yī。
争禁一把东阳骨,消得春风日日吹。zhēng jìn yī bǎ dōng yáng gǔ,xiāo dé chūn fēng rì rì chuī。

别后歌丽制不觉引满大醉醉中成四绝句奉纳

梦苏道人

人言元白再来身,我道奎中降下神。rén yán yuán bái zài lái shēn,wǒ dào kuí zhōng jiàng xià shén。
谁遣玲珑唱新曲,江南添得十分春。shuí qiǎn líng lóng chàng xīn qū,jiāng nán tiān dé shí fēn chūn。

别后歌丽制不觉引满大醉醉中成四绝句奉纳

梦苏道人

红绡春堕彩云中,蜀锦吴绫一日空。hóng xiāo chūn duò cǎi yún zhōng,shǔ jǐn wú líng yī rì kōng。
应是天孙擎好手,特教凡世扫群工。yīng shì tiān sūn qíng hǎo shǒu,tè jiào fán shì sǎo qún gōng。

别后歌丽制不觉引满大醉醉中成四绝句奉纳

梦苏道人

的烁梅花嫩柳枝,午妆人倚翠楼时。de shuò méi huā nèn liǔ zhī,wǔ zhuāng rén yǐ cuì lóu shí。
苏州更比扬州好,况有才郎胜牧之。sū zhōu gèng bǐ yáng zhōu hǎo,kuàng yǒu cái láng shèng mù zhī。

别后歌丽制不觉引满大醉醉中成四绝句奉纳

梦苏道人

假节何年使蜀川,宿期空老霅溪边。jiǎ jié hé nián shǐ shǔ chuān,sù qī kōng lǎo zhà xī biān。
寻春走马阊门去,几处银筝误拂弦。xún chūn zǒu mǎ chāng mén qù,jǐ chù yín zhēng wù fú xián。

依韵奉和四首

梦苏道人

谪下司花小吏身,芳菲国里散精神。zhé xià sī huā xiǎo lì shēn,fāng fēi guó lǐ sàn jīng shén。
轻红重绿争妍媚,少个蜂王未当春。qīng hóng zhòng lǜ zhēng yán mèi,shǎo gè fēng wáng wèi dāng chūn。

依韵奉和四首

梦苏道人

自从元白去寰中,重色轻情妙法空。zì cóng yuán bái qù huán zhōng,zhòng sè qīng qíng miào fǎ kōng。
小住祝郎三百岁,为他重作挽春工。xiǎo zhù zhù láng sān bǎi suì,wèi tā zhòng zuò wǎn chūn gōng。

依韵奉和四首

梦苏道人

栖凤须当碧玉枝,秋娘偏爱少年时。qī fèng xū dāng bì yù zhī,qiū niáng piān ài shǎo nián shí。
兰香慕俊寻张硕,桃叶怜才事献之。lán xiāng mù jùn xún zhāng shuò,táo yè lián cái shì xiàn zhī。

依韵奉和四首

梦苏道人

风情拟我杜樊川,惭愧秋娘拥两边。fēng qíng nǐ wǒ dù fán chuān,cán kuì qiū niáng yōng liǎng biān。
俗眼从渠浪开合,生来粘在十三弦。sú yǎn cóng qú làng kāi hé,shēng lái zhān zài shí sān xián。

大概

梦苏道人

绿水兰桡泛雒神,隔阑遥唤送情亲。lǜ shuǐ lán ráo fàn luò shén,gé lán yáo huàn sòng qíng qīn。
匆匆不记仙人号,大概知同色界人。cōng cōng bù jì xiān rén hào,dà gài zhī tóng sè jiè rén。

为黄应龙姬人史凤翔题扇上景

梦苏道人

绰绰轻红广袖垂,远山移翠上蛾眉。chuò chuò qīng hóng guǎng xiù chuí,yuǎn shān yí cuì shàng é méi。
阑干倚到春深处,雨暖云香日正迟。lán gàn yǐ dào chūn shēn chù,yǔ nuǎn yún xiāng rì zhèng chí。

遥看隔水倚窗钓鱼

梦苏道人

芳原落日里,织女夜临河。fāng yuán luò rì lǐ,zhī nǚ yè lín hé。
灼灼呈红玉,盈盈隔绿波。zhuó zhuó chéng hóng yù,yíng yíng gé lǜ bō。
金环约柔腕,玉体挂轻罗。jīn huán yuē róu wàn,yù tǐ guà qīng luó。
谩自倾银海,无因化水梭。mán zì qīng yín hǎi,wú yīn huà shuǐ suō。
承伊纤手弄,深浅任如何。chéng yī xiān shǒu nòng,shēn qiǎn rèn rú hé。

春游虎丘杂题一首

梦苏道人

春光满郊野,吾独爱西丘。chūn guāng mǎn jiāo yě,wú dú ài xī qiū。
碧水一池定,白云千顷流。bì shuǐ yī chí dìng,bái yún qiān qǐng liú。
散人歌小海,幼伎拨箜篌。sàn rén gē xiǎo hǎi,yòu jì bō kōng hóu。
远著谢公屐,高登王粲楼。yuǎn zhù xiè gōng jī,gāo dēng wáng càn lóu。
人生一杯酒,又是一年游。rén shēng yī bēi jiǔ,yòu shì yī nián yóu。
醉扶红袖上飞楼,又是新年第一游。zuì fú hóng xiù shàng fēi lóu,yòu shì xīn nián dì yī yóu。
欲拨诗肠重进酒,误将纤笋触箜篌。yù bō shī cháng zhòng jìn jiǔ,wù jiāng xiān sǔn chù kōng hóu。