古诗词

冯善

太湖春涨

冯善

震泽春深涨碧漪,静涵天影漾玻璃。zhèn zé chūn shēn zhǎng bì yī,jìng hán tiān yǐng yàng bō lí。
遥增越峤千寻阔,顿减吴山数尺低。yáo zēng yuè jiào qiān xún kuò,dùn jiǎn wú shān shù chǐ dī。
红泛落花通别浦,绿含芳草漫长堤。hóng fàn luò huā tōng bié pǔ,lǜ hán fāng cǎo màn zhǎng dī。
钓舟昨夜归来晚,没却渔矶路亦迷。diào zhōu zuó yè guī lái wǎn,méi què yú jī lù yì mí。

南禅宝塔

冯善

七级浮屠势壮哉,千年高枕古城隈。qī jí fú tú shì zhuàng zāi,qiān nián gāo zhěn gǔ chéng wēi。
丹甍碧瓦排云起,朱户雕栏倚汉开。dān méng bì wǎ pái yún qǐ,zhū hù diāo lán yǐ hàn kāi。
十里传闻金铎响,半天飞下玉龙来。shí lǐ chuán wén jīn duó xiǎng,bàn tiān fēi xià yù lóng lái。
几回登览舒长啸,声逐清风落九垓。jǐ huí dēng lǎn shū zhǎng xiào,shēng zhú qīng fēng luò jiǔ gāi。