古诗词

纳兰性德

天仙子·渌水亭秋夜

纳兰性德

水浴凉蟾风入袂,鱼鳞触损金波碎。shuǐ yù liáng chán fēng rù mèi,yú lín chù sǔn jīn bō suì。
好天良夜酒盈樽,心自醉,愁难睡,西南月落城乌起。hǎo tiān liáng yè jiǔ yíng zūn,xīn zì zuì,chóu nán shuì,xī nán yuè luò chéng wū qǐ。

忆江南·宿双林禅院有感

纳兰性德

心灰尽,有发未全僧。xīn huī jǐn,yǒu fā wèi quán sēng。
风雨消磨生死别,似曾相识只孤檠,情在不能醒。fēng yǔ xiāo mó shēng sǐ bié,shì céng xiāng shí zhǐ gū qíng,qíng zài bù néng xǐng。
摇落后,清吹那堪听。yáo luò hòu,qīng chuī nà kān tīng。
淅沥暗飘金井叶,乍闻风定又钟声,薄福荐倾城。xī lì àn piāo jīn jǐng yè,zhà wén fēng dìng yòu zhōng shēng,báo fú jiàn qīng chéng。

风流子·秋郊射猎

纳兰性德

平原草枯矣,重阳后,黄叶树骚骚。píng yuán cǎo kū yǐ,zhòng yáng hòu,huáng yè shù sāo sāo。
记玉勒青丝,落花时节,曾逢拾翠,忽听吹箫。jì yù lēi qīng sī,luò huā shí jié,céng féng shí cuì,hū tīng chuī xiāo。
今来是、烧痕残碧尽,霜影乱红凋。jīn lái shì shāo hén cán bì jǐn,shuāng yǐng luàn hóng diāo。
秋水映空,寒烟如织,皂雕飞处,天惨云高。qiū shuǐ yìng kōng,hán yān rú zhī,zào diāo fēi chù,tiān cǎn yún gāo。
人生须行乐,君知否。rén shēng xū xíng lè,jūn zhī fǒu。
容易两鬓萧萧。róng yì liǎng bìn xiāo xiāo。
自与东君作别,刬地无聊。zì yǔ dōng jūn zuò bié,chǎn dì wú liáo。
算功名何许,此身博得,短衣射虎,沽酒西郊。suàn gōng míng hé xǔ,cǐ shēn bó dé,duǎn yī shè hǔ,gū jiǔ xī jiāo。
便向夕阳影里,倚马挥毫。biàn xiàng xī yáng yǐng lǐ,yǐ mǎ huī háo。

生查子

纳兰性德

惆怅彩云飞,碧落知何许?不见合欢花,空倚相思树。chóu chàng cǎi yún fēi,bì luò zhī hé xǔ?bù jiàn hé huān huā,kōng yǐ xiāng sī shù。
总是别时情,那得分明语。zǒng shì bié shí qíng,nà dé fēn míng yǔ。
判得最长宵,数尽厌厌雨。pàn dé zuì zhǎng xiāo,shù jǐn yàn yàn yǔ。

生查子

纳兰性德

东风不解愁,偷展湘裙衩。dōng fēng bù jiě chóu,tōu zhǎn xiāng qún chǎ。
独夜背纱笼,影著纤腰画。dú yè bèi shā lóng,yǐng zhù xiān yāo huà。
爇尽水沉烟,露滴鸳鸯瓦。ruò jǐn shuǐ chén yān,lù dī yuān yāng wǎ。
花骨冷宜香,小立樱桃下。huā gǔ lěng yí xiāng,xiǎo lì yīng táo xià。

生查子

纳兰性德

短焰剔残花,夜久边声寂。duǎn yàn tī cán huā,yè jiǔ biān shēng jì。
倦舞却闻鸡,暗觉青绫湿。juàn wǔ què wén jī,àn jué qīng líng shī。
天水接冥蒙,一角西南白。tiān shuǐ jiē míng méng,yī jiǎo xī nán bái。
欲渡浣花溪,远梦轻无力。yù dù huàn huā xī,yuǎn mèng qīng wú lì。

好事近

纳兰性德

马首望青山,零落繁华如此。mǎ shǒu wàng qīng shān,líng luò fán huá rú cǐ。
再向断烟衰草,认藓碑题字。zài xiàng duàn yān shuāi cǎo,rèn xiǎn bēi tí zì。
休寻折戟话当年,只洒悲秋泪。xiū xún zhé jǐ huà dāng nián,zhǐ sǎ bēi qiū lèi。
斜日十三陵下,过新丰猎骑。xié rì shí sān líng xià,guò xīn fēng liè qí。

采桑子

纳兰性德

海天谁放冰轮满,惆怅离情。hǎi tiān shuí fàng bīng lún mǎn,chóu chàng lí qíng。
莫说离情,但值良宵总泪零。mò shuō lí qíng,dàn zhí liáng xiāo zǒng lèi líng。
只应碧落重相见,那是今生。zhǐ yīng bì luò zhòng xiāng jiàn,nà shì jīn shēng。
可奈今生,刚作愁时又忆卿。kě nài jīn shēng,gāng zuò chóu shí yòu yì qīng。

采桑子

纳兰性德

那能寂寞芳菲节,欲话生平。nà néng jì mò fāng fēi jié,yù huà shēng píng。
夜已三更。yè yǐ sān gèng。
一阕悲歌泪暗零。yī què bēi gē lèi àn líng。
须知秋叶春花促,点鬓星星。xū zhī qiū yè chūn huā cù,diǎn bìn xīng xīng。
遇酒须倾,莫问千秋万岁名。yù jiǔ xū qīng,mò wèn qiān qiū wàn suì míng。

采桑子

纳兰性德

白衣裳凭朱栏立,凉月趖西。bái yī shang píng zhū lán lì,liáng yuè suō xī。
点鬓霜微,岁晏知君归不归。diǎn bìn shuāng wēi,suì yàn zhī jūn guī bù guī。
残更目断传书雁,尺素还稀。cán gèng mù duàn chuán shū yàn,chǐ sù hái xī。
一味相思,准拟相看似旧时。yī wèi xiāng sī,zhǔn nǐ xiāng kàn shì jiù shí。

采桑子·谢家庭院残更立

纳兰性德

谢家庭院残更立,燕宿雕梁。xiè jiā tíng yuàn cán gèng lì,yàn sù diāo liáng。
月度银墙,不辨花丛那瓣香。yuè dù yín qiáng,bù biàn huā cóng nà bàn xiāng。
此情已自成追忆,零落鸳鸯。cǐ qíng yǐ zì chéng zhuī yì,líng luò yuān yāng。
雨歇微凉,十一年前梦一场。yǔ xiē wēi liáng,shí yī nián qián mèng yī chǎng。

金人捧露盘

纳兰性德

藕风轻,莲露冷,断虹收,正红窗、初上帘钩。ǒu fēng qīng,lián lù lěng,duàn hóng shōu,zhèng hóng chuāng chū shàng lián gōu。
田田翠盖,趁斜阳鱼浪香浮。tián tián cuì gài,chèn xié yáng yú làng xiāng fú。
此时画阁垂杨岸,睡起梳头。cǐ shí huà gé chuí yáng àn,shuì qǐ shū tóu。
旧游踪,招提路,重到处,满离忧。jiù yóu zōng,zhāo tí lù,zhòng dào chù,mǎn lí yōu。
想芙蓉湖上悠悠。xiǎng fú róng hú shàng yōu yōu。
红衣狼藉,卧看桃叶送兰舟。hóng yī láng jí,wò kàn táo yè sòng lán zhōu。
午风吹断江南梦,梦里菱讴。wǔ fēng chuī duàn jiāng nán mèng,mèng lǐ líng ōu。

金缕曲·亡妇忌日有感

纳兰性德

此恨何时已。cǐ hèn hé shí yǐ。
滴空阶、寒更雨歇,葬花天气。dī kōng jiē hán gèng yǔ xiē,zàng huā tiān qì。
三载悠悠魂梦杳,是梦久应醒矣。sān zài yōu yōu hún mèng yǎo,shì mèng jiǔ yīng xǐng yǐ。
料也觉、人间无味。liào yě jué rén jiān wú wèi。
不及夜台尘土隔,冷清清、一片埋愁地。bù jí yè tái chén tǔ gé,lěng qīng qīng yī piàn mái chóu dì。
钗钿约,竟抛弃。chāi diàn yuē,jìng pāo qì。
重泉若有双鱼寄。zhòng quán ruò yǒu shuāng yú jì。
好知他、年来苦乐,与谁相倚。hǎo zhī tā nián lái kǔ lè,yǔ shuí xiāng yǐ。
我自中宵成转侧,忍听湘弦重理。wǒ zì zhōng xiāo chéng zhuǎn cè,rěn tīng xiāng xián zhòng lǐ。
待结个、他生知己。dài jié gè tā shēng zhī jǐ。
还怕两人俱薄命,再缘悭、剩月零风里。hái pà liǎng rén jù báo mìng,zài yuán qiān shèng yuè líng fēng lǐ。
清泪尽,纸灰起。qīng lèi jǐn,zhǐ huī qǐ。

金缕曲·姜西溟言别,赋此赠之

纳兰性德

谁复留君住?叹人生、几翻离合,便成迟暮。shuí fù liú jūn zhù?tàn rén shēng jǐ fān lí hé,biàn chéng chí mù。
最忆西窗同剪烛,却话家山夜雨。zuì yì xī chuāng tóng jiǎn zhú,què huà jiā shān yè yǔ。
不道只、暂时相聚。bù dào zhǐ zàn shí xiāng jù。
衮衮长江萧萧木,送遥天、白雁哀鸣去。gǔn gǔn zhǎng jiāng xiāo xiāo mù,sòng yáo tiān bái yàn āi míng qù。
黄叶下,秋如许。huáng yè xià,qiū rú xǔ。
曰归因甚添愁绪。yuē guī yīn shén tiān chóu xù。
料强似、冷烟寒月,栖迟梵宇。liào qiáng shì lěng yān hán yuè,qī chí fàn yǔ。
一事伤心君落魄,两鬓飘萧未遇。yī shì shāng xīn jūn luò pò,liǎng bìn piāo xiāo wèi yù。
有解忆、长安儿女。yǒu jiě yì zhǎng ān ér nǚ。
裘敝入门空太息,信古来、才命真相负。qiú bì rù mén kōng tài xī,xìn gǔ lái cái mìng zhēn xiāng fù。
身世恨,共谁语。shēn shì hèn,gòng shuí yǔ。

金缕曲·慰西溟

纳兰性德

何事添凄咽?但由他、天公簸弄,莫教磨涅。hé shì tiān qī yàn?dàn yóu tā tiān gōng bǒ nòng,mò jiào mó niè。
失意每多如意少,终古几人称屈。shī yì měi duō rú yì shǎo,zhōng gǔ jǐ rén chēng qū。
须知道、福因才折。xū zhī dào fú yīn cái zhé。
独卧藜床看北斗,背高城、玉笛吹成血。dú wò lí chuáng kàn běi dòu,bèi gāo chéng yù dí chuī chéng xuè。
听谯鼓,二更彻。tīng qiáo gǔ,èr gèng chè。
丈夫未肯因人热,且乘闲、五湖料理,扁舟一叶。zhàng fū wèi kěn yīn rén rè,qiě chéng xián wǔ hú liào lǐ,biǎn zhōu yī yè。
泪似秋霖挥不尽,洒向野田黄蝶。lèi shì qiū lín huī bù jǐn,sǎ xiàng yě tián huáng dié。
须不羡、承明班列。xū bù xiàn chéng míng bān liè。
马迹车尘忙未了,任西风、吹冷长安月。mǎ jì chē chén máng wèi le,rèn xī fēng chuī lěng zhǎng ān yuè。
又萧寺,花如雪。yòu xiāo sì,huā rú xuě。

青衫湿·悼亡

纳兰性德

近来无限伤心事,谁与话长更。jìn lái wú xiàn shāng xīn shì,shuí yǔ huà zhǎng gèng。
从教分付,绿窗红泪,早雁初莺。cóng jiào fēn fù,lǜ chuāng hóng lèi,zǎo yàn chū yīng。
当时领略,而今断送,总负多情。dāng shí lǐng lüè,ér jīn duàn sòng,zǒng fù duō qíng。
忽疑君到,漆灯风飐,痴数春星。hū yí jūn dào,qī dēng fēng zhǎn,chī shù chūn xīng。

临江仙

纳兰性德

丝雨如尘云著水,嫣香碎拾吴宫。sī yǔ rú chén yún zhù shuǐ,yān xiāng suì shí wú gōng。
百花冷暖避东风,酷怜娇易散,燕子学偎红。bǎi huā lěng nuǎn bì dōng fēng,kù lián jiāo yì sàn,yàn zi xué wēi hóng。
人说病宜随月减,恹恹却与春同。rén shuō bìng yí suí yuè jiǎn,yān yān què yǔ chūn tóng。
可能留蝶抱花丛,不成双梦影,翻笑杏梁空。kě néng liú dié bào huā cóng,bù chéng shuāng mèng yǐng,fān xiào xìng liáng kōng。

临江仙

纳兰性德

点滴芭蕉心欲碎,声声催忆当初。diǎn dī bā jiāo xīn yù suì,shēng shēng cuī yì dāng chū。
欲眠还展旧时书。yù mián hái zhǎn jiù shí shū。
鸳鸯小字,犹记手生疏。yuān yāng xiǎo zì,yóu jì shǒu shēng shū。
倦眼乍低缃帙乱,重看一半模糊。juàn yǎn zhà dī xiāng zhì luàn,zhòng kàn yī bàn mó hú。
幽窗冷雨一灯孤。yōu chuāng lěng yǔ yī dēng gū。
料应情尽,还道有情无?liào yīng qíng jǐn,hái dào yǒu qíng wú?

临江仙

纳兰性德

昨夜个人曾有约,严城玉漏三更。zuó yè gè rén céng yǒu yuē,yán chéng yù lòu sān gèng。
一钩新月几疏星。yī gōu xīn yuè jǐ shū xīng。
夜阑犹未寝,人静鼠窥灯。yè lán yóu wèi qǐn,rén jìng shǔ kuī dēng。
原是瞿唐风间阻,错教人恨无情。yuán shì qú táng fēng jiān zǔ,cuò jiào rén hèn wú qíng。
小阑干外寂无声。xiǎo lán gàn wài jì wú shēng。
几回肠断处,风动护花铃。jǐ huí cháng duàn chù,fēng dòng hù huā líng。

临江仙·孤雁

纳兰性德

霜冷离鸿惊失伴,有人同病相怜。shuāng lěng lí hóng jīng shī bàn,yǒu rén tóng bìng xiāng lián。
拟凭尺素寄愁边,愁多书屡易,双泪落灯前。nǐ píng chǐ sù jì chóu biān,chóu duō shū lǚ yì,shuāng lèi luò dēng qián。
莫对月明思往事,也知消减年年。mò duì yuè míng sī wǎng shì,yě zhī xiāo jiǎn nián nián。
无端嘹唳一声传,西风吹只影,刚是早秋天。wú duān liáo lì yī shēng chuán,xī fēng chuī zhǐ yǐng,gāng shì zǎo qiū tiān。
3511234567»