古诗词

顾贞观

金缕曲·寄吴汉槎宁古塔,以词代书,丙辰冬寓京师千佛寺,冰雪中作

顾贞观

季子平安否?便归来,平生万事,那堪回首!行路悠悠谁慰藉,母老家贫子幼。jì zi píng ān fǒu?biàn guī lái,píng shēng wàn shì,nà kān huí shǒu!xíng lù yōu yōu shuí wèi jí,mǔ lǎo jiā pín zi yòu。
记不起,从前杯酒。jì bù qǐ,cóng qián bēi jiǔ。
魑魅搏人应见惯,总输他,覆雨翻云手,冰与雪,周旋久。chī mèi bó rén yīng jiàn guàn,zǒng shū tā,fù yǔ fān yún shǒu,bīng yǔ xuě,zhōu xuán jiǔ。
泪痕莫滴牛衣透,数天涯,依然骨肉,几家能够?比似红颜多命薄,更不如今还有。lèi hén mò dī niú yī tòu,shù tiān yá,yī rán gǔ ròu,jǐ jiā néng gòu?bǐ shì hóng yán duō mìng báo,gèng bù rú jīn hái yǒu。
只绝塞,苦寒难受。zhǐ jué sāi,kǔ hán nán shòu。
廿载包胥承一诺,盼乌头马角终相救。niàn zài bāo xū chéng yī nuò,pàn wū tóu mǎ jiǎo zhōng xiāng jiù。
置此札,兄怀袖。zhì cǐ zhá,xiōng huái xiù。

金缕曲(其二)

顾贞观

我亦飘零久!十年来,深恩负尽,死生师友。wǒ yì piāo líng jiǔ!shí nián lái,shēn ēn fù jǐn,sǐ shēng shī yǒu。
宿昔齐名非忝窃,只看杜陵消瘦,曾不减,夜郎僝僽,薄命长辞知己别,问人生到此凄凉否?千万恨,为兄剖。sù xī qí míng fēi tiǎn qiè,zhǐ kàn dù líng xiāo shòu,céng bù jiǎn,yè láng chán zhòu,báo mìng zhǎng cí zhī jǐ bié,wèn rén shēng dào cǐ qī liáng fǒu?qiān wàn hèn,wèi xiōng pōu。
兄生辛未吾丁丑,共此时,冰霜摧折,早衰蒲柳。xiōng shēng xīn wèi wú dīng chǒu,gòng cǐ shí,bīng shuāng cuī zhé,zǎo shuāi pú liǔ。
词赋从今须少作,留取心魄相守。cí fù cóng jīn xū shǎo zuò,liú qǔ xīn pò xiāng shǒu。
但愿得,河清人寿!归日急翻行戍稿,把空名料理传身后。dàn yuàn dé,hé qīng rén shòu!guī rì jí fān xíng shù gǎo,bǎ kōng míng liào lǐ chuán shēn hòu。
言不尽,观顿首。yán bù jǐn,guān dùn shǒu。

浣溪沙·梅

顾贞观

物外幽情世外姿,冻云深护最高枝。wù wài yōu qíng shì wài zī,dòng yún shēn hù zuì gāo zhī。
小楼风月独醒时。xiǎo lóu fēng yuè dú xǐng shí。
一片冷香惟有梦,十分清瘦更无诗。yī piàn lěng xiāng wéi yǒu mèng,shí fēn qīng shòu gèng wú shī。
待他移影说相思。dài tā yí yǐng shuō xiāng sī。

临江仙

顾贞观

曾是上清携手处,迢遥笙鹤遗音。céng shì shàng qīng xié shǒu chù,tiáo yáo shēng hè yí yīn。
水如环佩月如襟。shuǐ rú huán pèi yuè rú jīn。
幔亭人杳,归路已难寻。màn tíng rén yǎo,guī lù yǐ nán xún。
莫倚君身仙骨在,晓霜明镜骎骎。mò yǐ jūn shēn xiān gǔ zài,xiǎo shuāng míng jìng qīn qīn。
碧天云海约投簪。bì tiān yún hǎi yuē tóu zān。
旧欢新别,回首两沉吟。jiù huān xīn bié,huí shǒu liǎng chén yín。

生查子

顾贞观

欹枕背屏山,镜掩灯明灭。yī zhěn bèi píng shān,jìng yǎn dēng míng miè。
香穗弱难扶,一寸金蚕啮。xiāng suì ruò nán fú,yī cùn jīn cán niè。
抱影欲成眠,翠被寒疑裂。bào yǐng yù chéng mián,cuì bèi hán yí liè。
双筋亸红绫,半落闻檐铁。shuāng jīn duǒ hóng líng,bàn luò wén yán tiě。

昭君怨

顾贞观

残雪板桥归路。cán xuě bǎn qiáo guī lù。
的的玉人风度。de de yù rén fēng dù。
拥袖障轻寒。yōng xiù zhàng qīng hán。
恣他看。zì tā kàn。
闻道昔游如昨。wén dào xī yóu rú zuó。
添个洗红池阁。tiān gè xǐ hóng chí gé。
掩冉压墙花。yǎn rǎn yā qiáng huā。
是谁家。shì shuí jiā。

双双燕·本意用史梅溪韵

顾贞观

单衣小立,正秋雨槐花,鬓丝吹冷。dān yī xiǎo lì,zhèng qiū yǔ huái huā,bìn sī chuī lěng。
镜函如水,长忆画眉人并。jìng hán rú shuǐ,zhǎng yì huà méi rén bìng。
残叶暗飘金井。cán yè àn piāo jīn jǐng。
问燕子、归期未定。wèn yàn zi guī qī wèi dìng。
伤心社日辞巢,不是隔年双影。shāng xīn shè rì cí cháo,bù shì gé nián shuāng yǐng。
香径。xiāng jìng。
芹泥犹润。qín ní yóu rùn。
只一缕红丝,误他娇俊。zhǐ yī lǚ hóng sī,wù tā jiāo jùn。
几多恩怨,絮辙杏梁烟暝。jǐ duō ēn yuàn,xù zhé xìng liáng yān míng。
传语别来安稳。chuán yǔ bié lái ān wěn。
待二十四番风信。dài èr shí sì fān fēng xìn。
那时重试清狂,肯放雕栏独凭。nà shí zhòng shì qīng kuáng,kěn fàng diāo lán dú píng。

青玉案

顾贞观

天然一帧荆关画。tiān rán yī zhēn jīng guān huà。
谁打稿、斜阳下。shuí dǎ gǎo xié yáng xià。
历历水残山剩也。lì lì shuǐ cán shān shèng yě。
乱鸦千点,落鸿孤咽,中有渔樵话。luàn yā qiān diǎn,luò hóng gū yàn,zhōng yǒu yú qiáo huà。
登临我亦悲秋者。dēng lín wǒ yì bēi qiū zhě。
向蔓草、平原泪盈把。xiàng màn cǎo píng yuán lèi yíng bǎ。
自古有情终不化。zì gǔ yǒu qíng zhōng bù huà。
青娥冢上,东风野火,烧出鸳鸯瓦。qīng é zhǒng shàng,dōng fēng yě huǒ,shāo chū yuān yāng wǎ。

浣溪纱

顾贞观

不是图中是梦中。bù shì tú zhōng shì mèng zhōng。
非花非雾隔帘栊。fēi huā fēi wù gé lián lóng。
窄衫低髻正相同。zhǎi shān dī jì zhèng xiāng tóng。
清脆铃声檐鸽夜,悠扬灯影纸鸢风。qīng cuì líng shēng yán gē yè,yōu yáng dēng yǐng zhǐ yuān fēng。
此时携手月溟蒙。cǐ shí xié shǒu yuè míng méng。

传言玉女·上元

顾贞观

今夕何年,偏觉漏喧人醉。jīn xī hé nián,piān jué lòu xuān rén zuì。
星毬高揭,是星娥手缀。xīng qiú gāo jiē,shì xīng é shǒu zhuì。
千树宝华,宁让六宫剪采。qiān shù bǎo huá,níng ràng liù gōng jiǎn cǎi。
幽欢刚趁,密传诗迷。yōu huān gāng chèn,mì chuán shī mí。
走过红桥,第三条、忽复会。zǒu guò hóng qiáo,dì sān tiáo hū fù huì。
踏歌声里,听搔头玉坠。tà gē shēng lǐ,tīng sāo tóu yù zhuì。
明月暗尘,搀入暖香寒翠。míng yuè àn chén,chān rù nuǎn xiāng hán cuì。
为伊耽搁,梅花清睡。wèi yī dān gē,méi huā qīng shuì。

扫地游十六夜阴寒,坐卧小楼,茫茫百端,不觉为之凄咽

顾贞观

拥炉人倦,向煮雪声中,坐愁愁坐。yōng lú rén juàn,xiàng zhǔ xuě shēng zhōng,zuò chóu chóu zuò。
巡檐数朵。xún yán shù duǒ。
为丁宁玉笛,莫教吹破。wèi dīng níng yù dí,mò jiào chuī pò。
酷爱高寒,纸帐一番清课。kù ài gāo hán,zhǐ zhàng yī fān qīng kè。
肯闲过。kěn xián guò。
不律隃糜,那禁慵堕。bù lǜ shù mí,nà jìn yōng duò。
旧约何曾果。jiù yuē hé céng guǒ。
记徙倚朱楼,迷藏香径。jì xǐ yǐ zhū lóu,mí cáng xiāng jìng。
延缘画舸。yán yuán huà gě。
正离魂欲接,断烟横锁。zhèng lí hún yù jiē,duàn yān héng suǒ。
怕梦醒时,盼煞满城灯火。pà mèng xǐng shí,pàn shā mǎn chéng dēng huǒ。
问谁个。wèn shuí gè。
掩纱窗、更愁于我。yǎn shā chuāng gèng chóu yú wǒ。

柳梢青·花朝春分

顾贞观

乍展芭蕉。zhà zhǎn bā jiāo。
欲眠杨柳,微谢樱桃。yù mián yáng liǔ,wēi xiè yīng táo。
谁把春光,平分一半,最惜今朝。shuí bǎ chūn guāng,píng fēn yī bàn,zuì xī jīn cháo。
花前倍觉无聊。huā qián bèi jué wú liáo。
任冷落、珠钿翠翘。rèn lěng luò zhū diàn cuì qiào。
趁取春光,还留一半,莫负今朝。chèn qǔ chūn guāng,hái liú yī bàn,mò fù jīn cháo。

春光好·上巳

顾贞观

风渐暖,雨初晴。fēng jiàn nuǎn,yǔ chū qíng。
似朝酲。shì cháo chéng。
手招蕙丛双箭,注银瓶。shǒu zhāo huì cóng shuāng jiàn,zhù yín píng。
绣得红罗纤窄,其如懒踏青青。xiù dé hóng luó xiān zhǎi,qí rú lǎn tà qīng qīng。
待擘澄心堂纸,仿兰亭。dài bāi chéng xīn táng zhǐ,fǎng lán tíng。

归国谣

顾贞观

呼女伴。hū nǚ bàn。
斗草斗花轮日换。dòu cǎo dòu huā lún rì huàn。
相约罗衣同浣。xiāng yuē luó yī tóng huàn。
略嫌天气暖。lüè xián tiān qì nuǎn。
几摺才开筠扇。jǐ zhé cái kāi yún shàn。
莫教题便满。mò jiào tí biàn mǎn。
空却回文一半。kōng què huí wén yī bàn。
有人亲落款。yǒu rén qīn luò kuǎn。

画堂春

顾贞观

湔裙独上小渔矶。jiān qún dú shàng xiǎo yú jī。
袜罗微溅春泥。wà luó wēi jiàn chūn ní。
一篙生绿画桥低。yī gāo shēng lǜ huà qiáo dī。
昨夜前溪。zuó yè qián xī。
回首楝花风急,催归暮雨霏霏。huí shǒu liàn huā fēng jí,cuī guī mù yǔ fēi fēi。
扑天香絮拥凄迷。pū tiān xiāng xù yōng qī mí。
南北东西。nán běi dōng xī。

南乡子

顾贞观

绣榻近来闲。xiù tà jìn lái xián。
似整如欹欲卸鬟。shì zhěng rú yī yù xiè huán。
自把毛诗教小凤,关关。zì bǎ máo shī jiào xiǎo fèng,guān guān。
鹦鹉偷传唤阿蛮。yīng wǔ tōu chuán huàn ā mán。
湘管泪痕斑。xiāng guǎn lèi hén bān。
掷罢金钱弄玉环。zhì bà jīn qián nòng yù huán。
身似离爻中断也,单单。shēn shì lí yáo zhōng duàn yě,dān dān。
欲展双眉又拆难。yù zhǎn shuāng méi yòu chāi nán。

南乡子

顾贞观

春事悔蹉跎。chūn shì huǐ cuō tuó。
啼鴂啼鹃尽巳过。tí jué tí juān jǐn sì guò。
又是炎天行不得,哥哥。yòu shì yán tiān xíng bù dé,gē gē。
鹊语分明唤渡河。què yǔ fēn míng huàn dù hé。
且莫唱离歌。qiě mò chàng lí gē。
勉共花荫醉叵罗。miǎn gòng huā yīn zuì pǒ luó。
不信君愁刚一石,多多。bù xìn jūn chóu gāng yī shí,duō duō。
搅入香醪下咽么。jiǎo rù xiāng láo xià yàn me。

南乡子

顾贞观

只影妒双栖。zhǐ yǐng dù shuāng qī。
落尽梁间燕子泥。luò jǐn liáng jiān yàn zi ní。
待到东南新月上,烟低。dài dào dōng nán xīn yuè shàng,yān dī。
无奈疏窗只向西。wú nài shū chuāng zhǐ xiàng xī。
珍重语柔荑。zhēn zhòng yǔ róu tí。
能得楼头几度携。néng dé lóu tóu jǐ dù xié。
曾是别来相望处,凄迷。céng shì bié lái xiāng wàng chù,qī mí。
草暗天涯柳暗堤。cǎo àn tiān yá liǔ àn dī。

一络索

顾贞观

推枕依然似昨。tuī zhěn yī rán shì zuó。
鬓香云阁。bìn xiāng yún gé。
欲抬双眼尚瞢腾,记梦语、无端错。yù tái shuāng yǎn shàng méng téng,jì mèng yǔ wú duān cuò。
何处一声催觉。hé chù yī shēng cuī jué。
晓莺帘幕。xiǎo yīng lián mù。
眠时亲手繁花铃,又彻夜、风吹薄。mián shí qīn shǒu fán huā líng,yòu chè yè fēng chuī báo。

望海潮·和严荪友照黛词

顾贞观

山围拥髻,楼开照黛,尽容生老柔乡。shān wéi yōng jì,lóu kāi zhào dài,jǐn róng shēng lǎo róu xiāng。
一抹愁烟,三分梦雨,频来好处凄凉。yī mǒ chóu yān,sān fēn mèng yǔ,pín lái hǎo chù qī liáng。
何许最难忘。hé xǔ zuì nán wàng。
向扫眉才子,诉与何妨。xiàng sǎo méi cái zi,sù yǔ hé fáng。
生怕添愁,只言陈事莫思量。shēng pà tiān chóu,zhǐ yán chén shì mò sī liàng。
是谁分付成双,记深盟浅诺,弄玉骑羊。shì shuí fēn fù chéng shuāng,jì shēn méng qiǎn nuò,nòng yù qí yáng。
退粉翎寒,倾心叶重,曾教费尽端详。tuì fěn líng hán,qīng xīn yè zhòng,céng jiào fèi jǐn duān xiáng。
待谱就新妆。dài pǔ jiù xīn zhuāng。
怕不堪持赠,翠佩明珰。pà bù kān chí zèng,cuì pèi míng dāng。
真贴谁传,为伊临个十三行。zhēn tiē shuí chuán,wèi yī lín gè shí sān xíng。
2251234567»