古诗词

郑燮

念奴娇·周瑜宅

郑板桥

周郎年少,正雄姿历落,江东人杰。zhōu láng nián shǎo,zhèng xióng zī lì luò,jiāng dōng rén jié。
八十万军飞一炬,风卷滩前黄叶。bā shí wàn jūn fēi yī jù,fēng juǎn tān qián huáng yè。
楼舻云崩,旌旗电扫,熛射江流血。lóu lú yún bēng,jīng qí diàn sǎo,biāo shè jiāng liú xuè。
咸阳三月,火光无此横绝。xián yáng sān yuè,huǒ guāng wú cǐ héng jué。
想他豪竹哀丝,回头顾曲,虎帐谈兵歇。xiǎng tā háo zhú āi sī,huí tóu gù qū,hǔ zhàng tán bīng xiē。
公瑾伯符天挺秀,中道君臣惜别。gōng jǐn bó fú tiān tǐng xiù,zhōng dào jūn chén xī bié。
吴蜀交疏,炎刘鼎沸,老魅成奸黠。wú shǔ jiāo shū,yán liú dǐng fèi,lǎo mèi chéng jiān xiá。
至今遗恨,秦淮夜夜幽咽。zhì jīn yí hèn,qín huái yè yè yōu yàn。

念奴娇·桃叶渡

郑板桥

桥低红板,正秦淮水长,绿杨飘撇。qiáo dī hóng bǎn,zhèng qín huái shuǐ zhǎng,lǜ yáng piāo piē。
管领春风陪舞燕,带露含凄惜别。guǎn lǐng chūn fēng péi wǔ yàn,dài lù hán qī xī bié。
烟软梨花,雨娇寒食,芳草催时节。yān ruǎn lí huā,yǔ jiāo hán shí,fāng cǎo cuī shí jié。
画船箫鼓,歌声缭绕空阔。huà chuán xiāo gǔ,gē shēng liáo rào kōng kuò。
究竟桃叶桃根,古今岂少,色艺称双绝?一缕红丝偏系左,闺阁几多埋没。jiū jìng táo yè táo gēn,gǔ jīn qǐ shǎo,sè yì chēng shuāng jué?yī lǚ hóng sī piān xì zuǒ,guī gé jǐ duō mái méi。
假使夷光,苎萝终老,谁道倾城哲?王郎一曲,千秋艳说江楫。jiǎ shǐ yí guāng,zhù luó zhōng lǎo,shuí dào qīng chéng zhé?wáng láng yī qū,qiān qiū yàn shuō jiāng jí。

念奴娇·胭脂井

郑板桥

辘辘转转,把繁华旧梦,转归何处?只有青山围故国,黄叶西风菜圃。lù lù zhuǎn zhuǎn,bǎ fán huá jiù mèng,zhuǎn guī hé chù?zhǐ yǒu qīng shān wéi gù guó,huáng yè xī fēng cài pǔ。
拾橡瑶阶,打鱼宫沼,薄暮人归去。shí xiàng yáo jiē,dǎ yú gōng zhǎo,báo mù rén guī qù。
铜瓶百丈,哀音历历如诉。tóng píng bǎi zhàng,āi yīn lì lì rú sù。
过江咫尺迷楼,宇文化及,便是韩擒虎。guò jiāng zhǐ chǐ mí lóu,yǔ wén huà jí,biàn shì hán qín hǔ。
井底胭脂联臂出,问尔萧娘何处?清夜游词,后庭花曲,唱彻江关女。jǐng dǐ yān zhī lián bì chū,wèn ěr xiāo niáng hé chù?qīng yè yóu cí,hòu tíng huā qū,chàng chè jiāng guān nǚ。
词场本色,帝王家数然否?cí chǎng běn sè,dì wáng jiā shù rán fǒu?

念奴娇·莫愁湖

郑板桥

鸳鸯二字,是红闺佳话,然乎否否?多少英雄儿女态,酿出祸胎冤薮。yuān yāng èr zì,shì hóng guī jiā huà,rán hū fǒu fǒu?duō shǎo yīng xióng ér nǚ tài,niàng chū huò tāi yuān sǒu。
前殿金莲,后庭玉树,风雨催残骤。qián diàn jīn lián,hòu tíng yù shù,fēng yǔ cuī cán zhòu。
卢家何幸,一歌一曲长久!lú jiā hé xìng,yī gē yī qū zhǎng jiǔ!
即今湖柳如烟,湖云似梦,湖浪浓于酒。jí jīn hú liǔ rú yān,hú yún shì mèng,hú làng nóng yú jiǔ。
山下藤萝飘翠带,隔水残霞舞袖。shān xià téng luó piāo cuì dài,gé shuǐ cán xiá wǔ xiù。
桃叶身微,莫愁家小,翻借词人口。táo yè shēn wēi,mò chóu jiā xiǎo,fān jiè cí rén kǒu。
风流何罪?无荣无辱无咎。fēng liú hé zuì?wú róng wú rǔ wú jiù。

念奴娇·高座寺

郑板桥

暮云明灭,望破楼隐隐,卧钟残院。mù yún míng miè,wàng pò lóu yǐn yǐn,wò zhōng cán yuàn。
院外青山千万叠,阶下流泉清浅。yuàn wài qīng shān qiān wàn dié,jiē xià liú quán qīng qiǎn。
鸦噪松廊,鼠翻经匣,僧与孤云远。yā zào sōng láng,shǔ fān jīng xiá,sēng yǔ gū yún yuǎn。
空梁蛇脱,旧巢无复归燕。kōng liáng shé tuō,jiù cháo wú fù guī yàn。
可怜六代兴亡,生公宝志,绝不关恩怨。kě lián liù dài xīng wáng,shēng gōng bǎo zhì,jué bù guān ēn yuàn。
手种菩提心剑戟,先堕释迦轮转。shǒu zhǒng pú tí xīn jiàn jǐ,xiān duò shì jiā lún zhuǎn。
青史讥弹,传灯笑柄,枉作骑墙汉。qīng shǐ jī dàn,chuán dēng xiào bǐng,wǎng zuò qí qiáng hàn。
恒沙无量,人间劫数自短。héng shā wú liàng,rén jiān jié shù zì duǎn。

满江红·思家

郑板桥

我梦扬州,便想到扬州梦我。wǒ mèng yáng zhōu,biàn xiǎng dào yáng zhōu mèng wǒ。
第一是隋堤绿柳,不堪烟锁。dì yī shì suí dī lǜ liǔ,bù kān yān suǒ。
潮打三更瓜步月,雨荒十里红桥火。cháo dǎ sān gèng guā bù yuè,yǔ huāng shí lǐ hóng qiáo huǒ。
更红鲜冷淡不成圆,樱桃颗。gèng hóng xiān lěng dàn bù chéng yuán,yīng táo kē。
何日向,江村躲;何日上,江楼卧。hé rì xiàng,jiāng cūn duǒ;hé rì shàng,jiāng lóu wò。
有诗人某某,酒人个个。yǒu shī rén mǒu mǒu,jiǔ rén gè gè。
花径不无新点缀,沙鸥颇有闲功课。huā jìng bù wú xīn diǎn zhuì,shā ōu pǒ yǒu xián gōng kè。
将白头供作折腰人,将毋左。jiāng bái tóu gōng zuò zhé yāo rén,jiāng wú zuǒ。

踏莎行·无题

郑板桥

中表姻亲,诗文情愫,十年幼小娇相护。zhōng biǎo yīn qīn,shī wén qíng sù,shí nián yòu xiǎo jiāo xiāng hù。
不须燕子引人行,画堂到得重重户。bù xū yàn zi yǐn rén xíng,huà táng dào dé zhòng zhòng hù。
颠倒思量,朦胧劫数,藕丝不断莲心苦。diān dào sī liàng,méng lóng jié shù,ǒu sī bù duàn lián xīn kǔ。
分明一见怕销魂,却愁不到销魂处。fēn míng yī jiàn pà xiāo hún,què chóu bù dào xiāo hún chù。

竹石

郑板桥

咬定青山不放松,立根原在破岩中。yǎo dìng qīng shān bù fàng sōng,lì gēn yuán zài pò yán zhōng。
千磨万击还坚劲,任尔东西南北风。qiān mó wàn jī hái jiān jìn,rèn ěr dōng xī nán běi fēng。

七言诗

郑板桥

不风不雨正晴和,翠竹亭亭好节柯。bù fēng bù yǔ zhèng qíng hé,cuì zhú tíng tíng hǎo jié kē。
最爱晚凉佳客至,一壶新茗泡松萝。zuì ài wǎn liáng jiā kè zhì,yī hú xīn míng pào sōng luó。
几枝新叶萧萧竹,数笔横皴淡淡山。jǐ zhī xīn yè xiāo xiāo zhú,shù bǐ héng cūn dàn dàn shān。
正好清明连谷雨,一杯香茗坐其间。zhèng hǎo qīng míng lián gǔ yǔ,yī bēi xiāng míng zuò qí jiān。

山中雪后

郑板桥

晨起开门雪满山,雪晴云淡日光寒。chén qǐ kāi mén xuě mǎn shān,xuě qíng yún dàn rì guāng hán。
檐流未滴梅花冻,一种清孤不等闲。yán liú wèi dī méi huā dòng,yī zhǒng qīng gū bù děng xián。

弄潮曲

郑板桥

钱塘小儿学弄潮,硬篙长楫捺复捎。qián táng xiǎo ér xué nòng cháo,yìng gāo zhǎng jí nà fù shāo。
舵楼一人如铸铁,死灰面色晴不摇。duò lóu yī rén rú zhù tiě,sǐ huī miàn sè qíng bù yáo。
潮头如山挺船入,樯橹掀翻船竖立。cháo tóu rú shān tǐng chuán rù,qiáng lǔ xiān fān chuán shù lì。
忽然灭没无影踪,缓缓浮波众船集。hū rán miè méi wú yǐng zōng,huǎn huǎn fú bō zhòng chuán jí。
潮平浪滑逐沙鸥,歌笑青山水碧流。cháo píng làng huá zhú shā ōu,gē xiào qīng shān shuǐ bì liú。
世人历险应如此,忍耐平夷在后头。shì rén lì xiǎn yīng rú cǐ,rěn nài píng yí zài hòu tóu。

登范县城东楼

郑板桥

独上秋城望,高楼出晓烟。dú shàng qiū chéng wàng,gāo lóu chū xiǎo yān。
西风漳邺水,旭日鲁邹天。xī fēng zhāng yè shuǐ,xù rì lǔ zōu tiān。
过客荒无馆,供官薄有田。guò kè huāng wú guǎn,gōng guān báo yǒu tián。
时平兼地僻,何况又丰年。shí píng jiān dì pì,hé kuàng yòu fēng nián。

得南闱捷音

郑板桥

忽漫泥金入破篱,举家欢喜又增悲。hū màn ní jīn rù pò lí,jǔ jiā huān xǐ yòu zēng bēi。
一枝桂影功名小,十载征途发达迟。yī zhī guì yǐng gōng míng xiǎo,shí zài zhēng tú fā dá chí。
何处宁亲唯哭墓,无人对镜懒窥帷。hé chù níng qīn wéi kū mù,wú rén duì jìng lǎn kuī wéi。
他年纵有毛公檄,捧入华堂却慰谁?tā nián zòng yǒu máo gōng xí,pěng rù huá táng què wèi shuí?

赠袁枚

郑板桥

晨星断雁几文人,错落江河湖海滨。chén xīng duàn yàn jǐ wén rén,cuò luò jiāng hé hú hǎi bīn。
抹去春秋自花实,逼来霜雪更枯筠。mǒ qù chūn qiū zì huā shí,bī lái shuāng xuě gèng kū yún。
女称绝色邻夸艳,君有奇才我不贫。nǚ chēng jué sè lín kuā yàn,jūn yǒu qí cái wǒ bù pín。
不买明珠买明镜,爱他光怪是先秦。bù mǎi míng zhū mǎi míng jìng,ài tā guāng guài shì xiān qín。

邺城

郑板桥

划破寒云漳水流,残星画角动谁楼。huà pò hán yún zhāng shuǐ liú,cán xīng huà jiǎo dòng shuí lóu。
孤城旭日牛羊出,万里新霜草木秋。gū chéng xù rì niú yáng chū,wàn lǐ xīn shuāng cǎo mù qiū。
铜雀荒凉遗瓦在,西陵风雨石人愁。tóng què huāng liáng yí wǎ zài,xī líng fēng yǔ shí rén chóu。
分香一夕雄心尽,碑板仍题汉彻侯。fēn xiāng yī xī xióng xīn jǐn,bēi bǎn réng tí hàn chè hóu。

扬州

郑板桥

画舫乘春破晓烟,满城丝管拂榆钱。huà fǎng chéng chūn pò xiǎo yān,mǎn chéng sī guǎn fú yú qián。
千家养女先教曲,十里栽花算种田。qiān jiā yǎng nǚ xiān jiào qū,shí lǐ zāi huā suàn zhǒng tián。
雨过隋堤原不湿,风吹红袖欲登仙。yǔ guò suí dī yuán bù shī,fēng chuī hóng xiù yù dēng xiān。
词人久已伤头白,酒暖香温倍悄然。cí rén jiǔ yǐ shāng tóu bái,jiǔ nuǎn xiāng wēn bèi qiāo rán。

扬州

郑板桥

廿四桥边草径荒,新开小港透雷塘。niàn sì qiáo biān cǎo jìng huāng,xīn kāi xiǎo gǎng tòu léi táng。
画楼隐隐烟霞远,铁板铮铮树木凉。huà lóu yǐn yǐn yān xiá yuǎn,tiě bǎn zhēng zhēng shù mù liáng。
文字岂能传太守,风流原不碍隋皇。wén zì qǐ néng chuán tài shǒu,fēng liú yuán bù ài suí huáng。
量今酌古情何限,愿借东风作小狂。liàng jīn zhuó gǔ qíng hé xiàn,yuàn jiè dōng fēng zuò xiǎo kuáng。

扬州

郑板桥

江上澄鲜秋水新,邗沟几日雪迷津。jiāng shàng chéng xiān qiū shuǐ xīn,hán gōu jǐ rì xuě mí jīn。
千年战伐百余次,一岁变更何限人。qiān nián zhàn fá bǎi yú cì,yī suì biàn gèng hé xiàn rén。
尽把黄金通显要,惟余白眼到清贫。jǐn bǎ huáng jīn tōng xiǎn yào,wéi yú bái yǎn dào qīng pín。
可怜道上饥寒子,昨日华堂卧锦茵。kě lián dào shàng jī hán zi,zuó rì huá táng wò jǐn yīn。

范县

郑板桥

四五十家负郭民,落花厅事净无尘。sì wǔ shí jiā fù guō mín,luò huā tīng shì jìng wú chén。
苦蒿菜把邻僧送,秃袖鹑衣小吏贫。kǔ hāo cài bǎ lín sēng sòng,tū xiù chún yī xiǎo lì pín。
尚有隐幽叹尽烛,何曾顽梗竟能驯。shàng yǒu yǐn yōu tàn jǐn zhú,hé céng wán gěng jìng néng xùn。
县门一尺情犹隔,况是君门隔紫宸。xiàn mén yī chǐ qíng yóu gé,kuàng shì jūn mén gé zǐ chén。

江晴

郑板桥

雾裹山疑失,雷鸣雨未休。wù guǒ shān yí shī,léi míng yǔ wèi xiū。
夕阳开一半,吐出望江楼。xī yáng kāi yī bàn,tǔ chū wàng jiāng lóu。
721234