古诗词

龚自珍

湘月

龚自珍

天风吹我,堕湖山一角,果然清丽。tiān fēng chuī wǒ,duò hú shān yī jiǎo,guǒ rán qīng lì。
曾是东华生小客,回首苍茫无际。céng shì dōng huá shēng xiǎo kè,huí shǒu cāng máng wú jì。
屠狗功名,雕龙文卷,岂是平生意。tú gǒu gōng míng,diāo lóng wén juǎn,qǐ shì píng shēng yì。
乡亲苏小,定应笑我非计。xiāng qīn sū xiǎo,dìng yīng xiào wǒ fēi jì。
才见一抹斜阳,半堤香草,顿惹清愁起。cái jiàn yī mǒ xié yáng,bàn dī xiāng cǎo,dùn rě qīng chóu qǐ。
罗袜音尘何处觅,渺渺予怀孤寄。luó wà yīn chén hé chù mì,miǎo miǎo yǔ huái gū jì。
怨去吹箫,狂来说剑,两样销魂味。yuàn qù chuī xiāo,kuáng lái shuō jiàn,liǎng yàng xiāo hún wèi。
两般春梦,橹声荡入云水。liǎng bān chūn mèng,lǔ shēng dàng rù yún shuǐ。

浪淘沙·写梦

龚自珍

好梦最难留,吹过仙洲。hǎo mèng zuì nán liú,chuī guò xiān zhōu。
寻思依样到心头。xún sī yī yàng dào xīn tóu。
去也无踪寻也惯,一桁红楼。qù yě wú zōng xún yě guàn,yī héng hóng lóu。
中有话绸缪,灯火帘钩。zhōng yǒu huà chóu móu,dēng huǒ lián gōu。
是仙是幻是温柔。shì xiān shì huàn shì wēn róu。
独自凄凉还自遣,自制离愁。dú zì qī liáng hái zì qiǎn,zì zhì lí chóu。

金缕曲·癸酉秋出都述怀有赋

龚自珍

我又南行矣。wǒ yòu nán xíng yǐ。
笑今年、鸾飘凤泊,情怀何似。xiào jīn nián luán piāo fèng pō,qíng huái hé shì。
纵使文章惊海内,纸上苍生而已。zòng shǐ wén zhāng jīng hǎi nèi,zhǐ shàng cāng shēng ér yǐ。
似春水、干卿何事。shì chūn shuǐ gàn qīng hé shì。
暮雨忽来鸿雁杳,莽关山、一派秋声里。mù yǔ hū lái hóng yàn yǎo,mǎng guān shān yī pài qiū shēng lǐ。
催客去,去如水。cuī kè qù,qù rú shuǐ。
华年心绪从头理,也何聊、看潮走马,广陵吴市。huá nián xīn xù cóng tóu lǐ,yě hé liáo kàn cháo zǒu mǎ,guǎng líng wú shì。
愿得黄金三百万,交尽美人名士。yuàn dé huáng jīn sān bǎi wàn,jiāo jǐn měi rén míng shì。
更结尽、燕邯侠子。gèng jié jǐn yàn hán xiá zi。
来岁长安春事早,劝杏花、断莫相思死。lái suì zhǎng ān chūn shì zǎo,quàn xìng huā duàn mò xiāng sī sǐ。
木叶怨,罢论起。mù yè yuàn,bà lùn qǐ。

菩萨蛮

龚自珍

文廊匼匝屏风曲。wén láng kē zā píng fēng qū。
轻寒恻恻侵帘箔。qīng hán cè cè qīn lián bó。
秋思正沉吟。qiū sī zhèng chén yín。
秋阴几许深。qiū yīn jǐ xǔ shēn。
无言垂翠袖。wú yán chuí cuì xiù。
粉蝶窥人瘦。fěn dié kuī rén shòu。
蝶也不禁秋。dié yě bù jìn qiū。
凉花相对愁。liáng huā xiāng duì chóu。

梦芙蓉本意

龚自珍

背灯敧凤枕。bèi dēng jī fèng zhěn。
见一珠秋弄,水裙风鬓。jiàn yī zhū qiū nòng,shuǐ qún fēng bìn。
露华无力,飞下珊珊影。lù huá wú lì,fēi xià shān shān yǐng。
又微芒不定,月坠金波孤迥。yòu wēi máng bù dìng,yuè zhuì jīn bō gū jiǒng。
小立空塘,怨红衣半卸,消受夜凉紧。xiǎo lì kōng táng,yuàn hóng yī bàn xiè,xiāo shòu yè liáng jǐn。
脉脉鸳鸯暝正稳。mài mài yuān yāng míng zhèng wěn。
乍莲房、粉坠惊初醒。zhà lián fáng fěn zhuì jīng chū xǐng。
香重烟轻,愁绝共幽映。xiāng zhòng yān qīng,chóu jué gòng yōu yìng。
五更魂魄冷。wǔ gèng hún pò lěng。
吟断锦云休讯。yín duàn jǐn yún xiū xùn。
捐佩疑寒,更凌波恐湿,塘外晓风阵。juān pèi yí hán,gèng líng bō kǒng shī,táng wài xiǎo fēng zhèn。

卜算子·頠独立士女

龚自珍

拜起月初三,月比眉儿瘦。bài qǐ yuè chū sān,yuè bǐ méi ér shòu。
不遣红灯照画廊,缥缈临风袖。bù qiǎn hóng dēng zhào huà láng,piāo miǎo lín fēng xiù。
庭院似清湘,人是湘灵否。tíng yuàn shì qīng xiāng,rén shì xiāng líng fǒu。
谁写长天秋思图,熨得栏干透。shuí xiě zhǎng tiān qiū sī tú,yùn dé lán gàn tòu。

点绛唇

龚自珍

日落花梢,恹恹春倦何时省。rì luò huā shāo,yān yān chūn juàn hé shí shěng。
纱窗又暝。shā chuāng yòu míng。
黄月蒙蒙影。huáng yuè méng méng yǐng。
没个商量,除是和愁等。méi gè shāng liàng,chú shì hé chóu děng。
罗衣冷。luó yī lěng。
香阶红阵。xiāng jiē hóng zhèn。
燕子归期定。yàn zi guī qī dìng。

虞美人

龚自珍

纱窗暝色低迷绿。shā chuāng míng sè dī mí lǜ。
犹未传银烛。yóu wèi chuán yín zhú。
春寒瑟瑟晚来添。chūn hán sè sè wǎn lái tiān。
玉钏微闻应是换吴棉。yù chuàn wēi wén yīng shì huàn wú mián。
金炉香篆愔愔堕。jīn lú xiāng zhuàn yīn yīn duò。
新月窥人坐。xīn yuè kuī rén zuò。
湘帘放下悄含颦。xiāng lián fàng xià qiāo hán pín。
生怕梨花和月射啼痕。shēng pà lí huā hé yuè shè tí hén。

洞仙歌

龚自珍

一梳春月,淡溶溶欲上,鸾尾云晴碧天扫。yī shū chūn yuè,dàn róng róng yù shàng,luán wěi yún qíng bì tiān sǎo。
正文窗四扇,缥缈华空,晶艳艳,玉女明灯一笑。zhèng wén chuāng sì shàn,piāo miǎo huá kōng,jīng yàn yàn,yù nǚ míng dēng yī xiào。
几番携手处,昙誓天边,寒绿深深帐纱悄。jǐ fān xié shǒu chù,tán shì tiān biān,hán lǜ shēn shēn zhàng shā qiāo。
亲手采琼芝,著玉盘中,添香水、养花还小。qīn shǒu cǎi qióng zhī,zhù yù pán zhōng,tiān xiāng shuǐ yǎng huā hái xiǎo。
见说道、仙家梦都无,便梦也如烟,晓凉欺觉。jiàn shuō dào xiān jiā mèng dōu wú,biàn mèng yě rú yān,xiǎo liáng qī jué。

醉太平

龚自珍

长吟短吟。zhǎng yín duǎn yín。
恩深怨深。ēn shēn yuàn shēn。
天边一曲瑶琴。tiān biān yī qū yáo qín。
是鸾心凤心。shì luán xīn fèng xīn。
香沈漏沈。xiāng shěn lòu shěn。
魂寻梦寻。hún xún mèng xún。
玉阶良夜愔愔。yù jiē liáng yè yīn yīn。
有花阴月阴。yǒu huā yīn yuè yīn。

清平乐

龚自珍

垂杨近远。chuí yáng jìn yuǎn。
玉鞚行来缓。yù kòng xíng lái huǎn。
三里春风韦曲岸。sān lǐ chūn fēng wéi qū àn。
目断那人庭院。mù duàn nà rén tíng yuàn。
驻鞭独自思惟。zhù biān dú zì sī wéi。
撩人历乱花飞。liāo rén lì luàn huā fēi。
日暮春心怊怅,可能纫佩同归。rì mù chūn xīn chāo chàng,kě néng rèn pèi tóng guī。

太常引

龚自珍

一身云影堕人间。yī shēn yún yǐng duò rén jiān。
休认彩鸾看。xiū rèn cǎi luán kàn。
花叶寄应难。huā yè jì yīng nán。
又何况、春痕袖斑。yòu hé kuàng chūn hén xiù bān。
似他身世,似他心性,无恨到眉弯。shì tā shēn shì,shì tā xīn xìng,wú hèn dào méi wān。
月子下屏山。yuè zi xià píng shān。
算窥见、瑶池梦还。suàn kuī jiàn yáo chí mèng hái。

端正好

龚自珍

数年华闲中黯黯。shù nián huá xián zhōng àn àn。
记不起、谁思谁怨。jì bù qǐ shuí sī shuí yuàn。
金炉香袅昼沈沈,并叠作,闲愁片。jīn lú xiāng niǎo zhòu shěn shěn,bìng dié zuò,xián chóu piàn。
月明花满天如愿。yuè míng huā mǎn tiān rú yuàn。
也终有、酒阑灯散。yě zhōng yǒu jiǔ lán dēng sàn。
不如被冷更香销,独自去,思千遍。bù rú bèi lěng gèng xiāng xiāo,dú zì qù,sī qiān biàn。

霓裳中序第一霓裳羽衣之曲今不传,戏补之

龚自珍

当筵问古月。dāng yán wèn gǔ yuè。
谁向其间起宫阙。shuí xiàng qí jiān qǐ gōng quē。
风马云车历历。fēng mǎ yún chē lì lì。
见桂葆、乍迎娇如雪。jiàn guì bǎo zhà yíng jiāo rú xuě。
遥空闻说。yáo kōng wén shuō。
说夜来、天袂凉绝。shuō yè lái tiān mèi liáng jué。
惊鸿起,素衣二八,舞罢老蟾泣。jīng hóng qǐ,sù yī èr bā,wǔ bà lǎo chán qì。
飘忽。piāo hū。
长风吹急。zhǎng fēng chuī jí。
竟天上、人间了隔。jìng tiān shàng rén jiān le gé。
仙声一半记得。xiān shēng yī bàn jì dé。
汉武秦皇,有路难觅。hàn wǔ qín huáng,yǒu lù nán mì。
开元庆佳节。kāi yuán qìng jiā jié。
算合乐、图中应识。suàn hé lè tú zhōng yīng shí。
尊前祝,千秋万岁,不须有离别。zūn qián zhù,qiān qiū wàn suì,bù xū yǒu lí bié。

长相思·二首

龚自珍

仙参差。xiān cān chà。
佩参差。pèi cān chà。
数罢鸾期又凤期。shù bà luán qī yòu fèng qī。
彩云西北飞。cǎi yún xī běi fēi。
箫一枝。xiāo yī zhī。
笛一枝。dí yī zhī。
吹得春空月堕时。chuī dé chūn kōng yuè duò shí。
有中人未归。yǒu zhōng rén wèi guī。

长相思·二首

龚自珍

住西楼。zhù xī lóu。
话西楼。huà xī lóu。
好梦如云不自由。hǎo mèng rú yún bù zì yóu。
唤人饧倦眸。huàn rén táng juàn móu。
忆从头。yì cóng tóu。
诉从头。sù cóng tóu。
银汉茫茫入夜流。yín hàn máng máng rù yè liú。
人间无尽愁。rén jiān wú jǐn chóu。

天仙子·自赋所藏叶小鸾眉纹诗砚

龚自珍

天仙偶厌住琼楼。tiān xiān ǒu yàn zhù qióng lóu。
乞得人间一度游。qǐ dé rén jiān yī dù yóu。
被谁传下小银钩。bèi shuí chuán xià xiǎo yín gōu。
烟淡淡,月柔柔。yān dàn dàn,yuè róu róu。
伴我熏香伴我修。bàn wǒ xūn xiāng bàn wǒ xiū。

瑶华挠双成画像

龚自珍

云英嫁了,弄玉归来,向翠楼琼户。yún yīng jià le,nòng yù guī lái,xiàng cuì lóu qióng hù。
虚无万叠,试问取、金阙西厢何处。xū wú wàn dié,shì wèn qǔ jīn quē xī xiāng hé chù。
容华绝代,是王母、前头人数。róng huá jué dài,shì wáng mǔ qián tóu rén shù。
看紫衣、仙佩非耶,汉殿夜凉归去。kàn zǐ yī xiān pèi fēi yé,hàn diàn yè liáng guī qù。
低鬟小按霓裳,唱月底仙声,记否亲遇。dī huán xiǎo àn ní shang,chàng yuè dǐ xiān shēng,jì fǒu qīn yù。
霞宫侍宴,浑忘了、听水听风前度。xiá gōng shì yàn,hún wàng le tīng shuǐ tīng fēng qián dù。
天青海碧,也只合、其中小住。tiān qīng hǎi bì,yě zhǐ hé qí zhōng xiǎo zhù。
笑人间、儿女聪明,倒写成双名字。xiào rén jiān ér nǚ cōng míng,dào xiě chéng shuāng míng zì。

如梦令

龚自珍

本是花宫么凤。běn shì huā gōng me fèng。
降作人间情种。jiàng zuò rén jiān qíng zhǒng。
不愿住人间,分付药炉烟送。bù yuàn zhù rén jiān,fēn fù yào lú yān sòng。
谁共。shuí gòng。
谁共。shuí gòng。
三十六天秋梦。sān shí liù tiān qiū mèng。

高阳台

龚自珍

嚼曲含香,吹笙聘月,华年心绪愔愔。jué qū hán xiāng,chuī shēng pìn yuè,huá nián xīn xù yīn yīn。
十二重帘,重重阁住春阴。shí èr zhòng lián,zhòng zhòng gé zhù chūn yīn。
花魂蝶梦飞难度,倩何人、料理幽襟。huā hún dié mèng fēi nán dù,qiàn hé rén liào lǐ yōu jīn。
问春人,知否园亭,啼遍流莺。wèn chūn rén,zhī fǒu yuán tíng,tí biàn liú yīng。
生愁一点朝云散,把青梅细数,红豆闲吟。shēng chóu yī diǎn cháo yún sàn,bǎ qīng méi xì shù,hóng dòu xián yín。
尚怯馀寒,争教负了香衾。shàng qiè yú hán,zhēng jiào fù le xiāng qīn。
痴鬟不放熏篝稳,坠猩红、半幅吴绫。chī huán bù fàng xūn gōu wěn,zhuì xīng hóng bàn fú wú líng。
启湘屏,多病心情,忘系花铃。qǐ xiāng píng,duō bìng xīn qíng,wàng xì huā líng。
2611234567»