古诗词

贺双卿

凤凰台上忆吹箫·赠邻女韩西

贺双卿

寸寸微云,丝丝残照,有无明灭难消。cùn cùn wēi yún,sī sī cán zhào,yǒu wú míng miè nán xiāo。
正断魂魂断,闪闪摇摇。zhèng duàn hún hún duàn,shǎn shǎn yáo yáo。
望望山山水水,人去去,隐隐迢迢。wàng wàng shān shān shuǐ shuǐ,rén qù qù,yǐn yǐn tiáo tiáo。
从今后,酸酸楚楚,只似今宵。cóng jīn hòu,suān suān chǔ chǔ,zhǐ shì jīn xiāo。
青遥。qīng yáo。
问天不应,看小小双卿,袅袅无聊。wèn tiān bù yīng,kàn xiǎo xiǎo shuāng qīng,niǎo niǎo wú liáo。
更见谁谁见,谁痛花娇?谁望欢欢喜喜,偷素粉,写写描描?谁还管,生生世世,夜夜朝朝。gèng jiàn shuí shuí jiàn,shuí tòng huā jiāo?shuí wàng huān huān xǐ xǐ,tōu sù fěn,xiě xiě miáo miáo?shuí hái guǎn,shēng shēng shì shì,yè yè cháo cháo。

浣溪沙

贺双卿

暖雨无情漏几丝。nuǎn yǔ wú qíng lòu jǐ sī。
牧童斜插嫩花枝。mù tóng xié chā nèn huā zhī。
小田新麦上场时。xiǎo tián xīn mài shàng chǎng shí。
汲水种瓜偏怒早,忍烟炊黍又嗔迟。jí shuǐ zhǒng guā piān nù zǎo,rěn yān chuī shǔ yòu chēn chí。
日长酸透软腰支。rì zhǎng suān tòu ruǎn yāo zhī。

望江南

贺双卿

春不见,寻过野桥西。chūn bù jiàn,xún guò yě qiáo xī。
染梦淡红欺粉蝶,锁愁浓绿骗黄鹂。rǎn mèng dàn hóng qī fěn dié,suǒ chóu nóng lǜ piàn huáng lí。
幽怅莫重提。yōu chàng mò zhòng tí。

望江南

贺双卿

人不见,相见是还非。rén bù jiàn,xiāng jiàn shì hái fēi。
拜月有香空惹袖,惜花无泪可沾衣。bài yuè yǒu xiāng kōng rě xiù,xī huā wú lèi kě zhān yī。
山远夕阳低。shān yuǎn xī yáng dī。

玉京秋·自题“种瓜小影”

贺双卿

眉半敛。méi bàn liǎn。
春红已全褪,旧愁还欠。chūn hóng yǐ quán tuì,jiù chóu hái qiàn。
画中瘦影,羞人难闪。huà zhōng shòu yǐng,xiū rén nán shǎn。
新病三分未醒,淡胭脂、空费轻染。xīn bìng sān fēn wèi xǐng,dàn yān zhī kōng fèi qīng rǎn。
凉生夜,月华如洗,素娥无玷。liáng shēng yè,yuè huá rú xǐ,sù é wú diàn。
翠袖啼痕堪验。cuì xiù tí hén kān yàn。
海棠边、曾沾万点。hǎi táng biān céng zhān wàn diǎn。
怪近来,寻常梳裹,酸咸都厌。guài jìn lái,xún cháng shū guǒ,suān xián dōu yàn。
粉汗凝香,蘸碧水、罗帕时揩冰簟。fěn hàn níng xiāng,zhàn bì shuǐ luó pà shí kāi bīng diàn。
有谁念。yǒu shuí niàn。
原是花神暂贬。yuán shì huā shén zàn biǎn。

二郎神·菊花

贺双卿

丝丝脆柳。sī sī cuì liǔ。
袅破淡烟依旧。niǎo pò dàn yān yī jiù。
向落日秋山影里,还喜花枝未瘦。xiàng luò rì qiū shān yǐng lǐ,hái xǐ huā zhī wèi shòu。
苦雨重阳挨过了,亏耐到、小春时候。kǔ yǔ zhòng yáng āi guò le,kuī nài dào xiǎo chūn shí hòu。
知今夜、蘸微霜,蝶去自垂首。zhī jīn yè zhàn wēi shuāng,dié qù zì chuí shǒu。
生受,新寒浸骨,病来还又。shēng shòu,xīn hán jìn gǔ,bìng lái hái yòu。
可是我、双卿薄幸,撇你黄昏静后。kě shì wǒ shuāng qīng báo xìng,piē nǐ huáng hūn jìng hòu。
月冷阑干人不寐,镇几夜、未松金扣。yuè lěng lán gàn rén bù mèi,zhèn jǐ yè wèi sōng jīn kòu。
枉辜却、开向贫家,愁处欲浇无酒。wǎng gū què kāi xiàng pín jiā,chóu chù yù jiāo wú jiǔ。

孤鸾病中

贺双卿

午寒偏准。wǔ hán piān zhǔn。
早疟意初来,碧衫添衬。zǎo nüè yì chū lái,bì shān tiān chèn。
宿髻慵梳,乱裹帕罗齐鬓。sù jì yōng shū,luàn guǒ pà luó qí bìn。
忙中素裙未浣,褶痕边、断丝双损。máng zhōng sù qún wèi huàn,zhě hén biān duàn sī shuāng sǔn。
玉腕近看如茧,可香腮还嫩。yù wàn jìn kàn rú jiǎn,kě xiāng sāi hái nèn。
算一生、凄楚也拚忍。suàn yī shēng qī chǔ yě pàn rěn。
便化粉成灰,嫁时先忖。biàn huà fěn chéng huī,jià shí xiān cǔn。
锦思花情,敢被爨烟薰尽。jǐn sī huā qíng,gǎn bèi cuàn yān xūn jǐn。
东菑却嫌饷缓,冷潮回、热潮谁问。dōng zāi què xián xiǎng huǎn,lěng cháo huí rè cháo shuí wèn。
归去将棉晒取,又晚炊相近。guī qù jiāng mián shài qǔ,yòu wǎn chuī xiāng jìn。

惜黄花慢

贺双卿

碧尽遥天。bì jǐn yáo tiān。
但暮霞散绮,碎剪红鲜。dàn mù xiá sàn qǐ,suì jiǎn hóng xiān。
听时愁近,望时怕远,孤鸿一个,去向谁边。tīng shí chóu jìn,wàng shí pà yuǎn,gū hóng yī gè,qù xiàng shuí biān。
素霜已冷芦花渚,更休猜、鸥鹭相怜。sù shuāng yǐ lěng lú huā zhǔ,gèng xiū cāi ōu lù xiāng lián。
暗自眠。àn zì mián。
凤凰纵好,宁是姻缘。fèng huáng zòng hǎo,níng shì yīn yuán。
凄凉劝你无言。qī liáng quàn nǐ wú yán。
趁一沙半水,且度流年。chèn yī shā bàn shuǐ,qiě dù liú nián。
稻粱初尽,网罗正苦,梦魂易警,几处寒烟。dào liáng chū jǐn,wǎng luó zhèng kǔ,mèng hún yì jǐng,jǐ chù hán yān。
断肠可似婵娟意,寸心里、多少缠绵。duàn cháng kě shì chán juān yì,cùn xīn lǐ duō shǎo chán mián。
夜未阑。yè wèi lán。
便倦宿平田。biàn juàn sù píng tián。

凤凰台上忆吹箫·残灯

贺双卿

已暗忘吹,欲明谁剔,向侬无焰如萤。yǐ àn wàng chuī,yù míng shuí tī,xiàng nóng wú yàn rú yíng。
听土阶寒雨,滴破残更。tīng tǔ jiē hán yǔ,dī pò cán gèng。
独自恹恹耿耿,难断处、也忒多情。dú zì yān yān gěng gěng,nán duàn chù yě tè duō qíng。
香膏尽,芳心未冷,且伴双卿。xiāng gāo jǐn,fāng xīn wèi lěng,qiě bàn shuāng qīng。
星星。xīng xīng。
渐微不动,还望你淹煎,有个花生。jiàn wēi bù dòng,hái wàng nǐ yān jiān,yǒu gè huā shēng。
胜野塘风乱,摇曳渔灯。shèng yě táng fēng luàn,yáo yè yú dēng。
辛苦秋蛾散后,人已病、病减何曾。xīn kǔ qiū é sàn hòu,rén yǐ bìng bìng jiǎn hé céng。
相看久,朦胧成睡,睡去还惊。xiāng kàn jiǔ,méng lóng chéng shuì,shuì qù hái jīng。

薄幸咏疟

贺双卿

依依孤影。yī yī gū yǐng。
浑似梦、凭谁唤醒。hún shì mèng píng shuí huàn xǐng。
受多少、蝶嗔蜂怒,漫说炎凉无准。shòu duō shǎo dié chēn fēng nù,màn shuō yán liáng wú zhǔn。
怪朝来、有药难医,凄凉自整红炉等。guài cháo lái yǒu yào nán yī,qī liáng zì zhěng hóng lú děng。
总诉尽浓愁,滴乾清泪,冤煞娥眉不省。zǒng sù jǐn nóng chóu,dī qián qīng lèi,yuān shā é méi bù shěng。
去过酉、来先午,偏放却、更深宵永。qù guò yǒu lái xiān wǔ,piān fàng què gèng shēn xiāo yǒng。
正千回百转,欲眠仍起,断鸿叫破残阳冷。zhèng qiān huí bǎi zhuǎn,yù mián réng qǐ,duàn hóng jiào pò cán yáng lěng。
晚山如镜。wǎn shān rú jìng。
小柴扉静锁,愔愔残喘看看尽。xiǎo chái fēi jìng suǒ,yīn yīn cán chuǎn kàn kàn jǐn。
春归望早,只恐东风未肯。chūn guī wàng zǎo,zhǐ kǒng dōng fēng wèi kěn。

湿罗衣

贺双卿

世间难吐是幽情。shì jiān nán tǔ shì yōu qíng。
泪珠咽尽还生。lèi zhū yàn jǐn hái shēng。
手捻残花,无言倚屏。shǒu niǎn cán huā,wú yán yǐ píng。
镜里相看自惊。jìng lǐ xiāng kàn zì jīng。
瘦亭亭。shòu tíng tíng。
春容不是,秋容不是,可是双卿。chūn róng bù shì,qiū róng bù shì,kě shì shuāng qīng。

太常引

贺双卿

玉人愁道远行难。yù rén chóu dào yuǎn xíng nán。
风雪怕衣单。fēng xuě pà yī dān。
日落到姬山。rì luò dào jī shān。
先去看、梅花倚阑。xiān qù kàn méi huā yǐ lán。
新词半卷,泪痕淹透,来与赵郎看。xīn cí bàn juǎn,lèi hén yān tòu,lái yǔ zhào láng kàn。
何忍便空还。hé rěn biàn kōng hái。
第一夜、孤眠最寒。dì yī yè gū mián zuì hán。

摸鱼儿·谢邻女韩西馈食

贺双卿

喜初晴、晚霞西现,寒山烟外青浅。xǐ chū qíng wǎn xiá xī xiàn,hán shān yān wài qīng qiǎn。
苔纹干处容香履,尖印紫泥犹软。tái wén gàn chù róng xiāng lǚ,jiān yìn zǐ ní yóu ruǎn。
人语乱。rén yǔ luàn。
忙去倚、柴扉空负深深愿。máng qù yǐ chái fēi kōng fù shēn shēn yuàn。
相思一线。xiāng sī yī xiàn。
向新月搓圆,穿愁贯恨,珠泪总成串。xiàng xīn yuè cuō yuán,chuān chóu guàn hèn,zhū lèi zǒng chéng chuàn。
黄昏后,残热谁怜细喘。huáng hūn hòu,cán rè shuí lián xì chuǎn。
小窗风射如箭。xiǎo chuāng fēng shè rú jiàn。
春红秋白无情艳,一朵似侬难选。chūn hóng qiū bái wú qíng yàn,yī duǒ shì nóng nán xuǎn。
重见远。zhòng jiàn yuǎn。
听说道、伤心已受殷勤饯。tīng shuō dào shāng xīn yǐ shòu yīn qín jiàn。
斜阳刺眼。xié yáng cì yǎn。
休更望天涯,天涯只是,几片冷云展。xiū gèng wàng tiān yá,tiān yá zhǐ shì,jǐ piàn lěng yún zhǎn。

春从天上来·梅花

贺双卿

自笑恹恹。zì xiào yān yān。
费半晌春忙,去省花尖。fèi bàn shǎng chūn máng,qù shěng huā jiān。
玉容憔悴,知为谁添。yù róng qiáo cuì,zhī wèi shuí tiān。
病来分与花嫌。bìng lái fēn yǔ huā xián。
正腊衣催洗,春波冷、素腕愁沾。zhèng là yī cuī xǐ,chūn bō lěng sù wàn chóu zhān。
硬东风、枉寒香一度,新月纤纤。yìng dōng fēng wǎng hán xiāng yī dù,xīn yuè xiān xiān。
多情。duō qíng。
满天坠粉,偏只累双卿,梦里空拈。mǎn tiān zhuì fěn,piān zhǐ lèi shuāng qīng,mèng lǐ kōng niān。
与蝶招魂,替莺拭泪,夜深偷诵楞严。yǔ dié zhāo hún,tì yīng shì lèi,yè shēn tōu sòng léng yán。
有伤春佳句,酸和苦,生死俱甜。yǒu shāng chūn jiā jù,suān hé kǔ,shēng sǐ jù tián。
祝花年。zhù huā nián。
向观音稽首,掣遍灵签。xiàng guān yīn jī shǒu,chè biàn líng qiān。

春从天上来·饷耕

贺双卿

紫陌春情。zǐ mò chūn qíng。
慢额裹春纱,自饷春耕。màn é guǒ chūn shā,zì xiǎng chūn gēng。
小梅春瘦,细草春明,春田步步春生。xiǎo méi chūn shòu,xì cǎo chūn míng,chūn tián bù bù chūn shēng。
记那年春好,向春燕、说破春情。jì nà nián chūn hǎo,xiàng chūn yàn shuō pò chūn qíng。
到于今、想春笺春泪,都化春冰。dào yú jīn xiǎng chūn jiān chūn lèi,dōu huà chūn bīng。
怜春痛春春几,被一片春烟,锁住春莺。lián chūn tòng chūn chūn jǐ,bèi yī piàn chūn yān,suǒ zhù chūn yīng。
赠与春侬,递将春你,是侬是你春灵。zèng yǔ chūn nóng,dì jiāng chūn nǐ,shì nóng shì nǐ chūn líng。
算春头春尾,也难算、春梦春醒。suàn chūn tóu chūn wěi,yě nán suàn chūn mèng chūn xǐng。
甚春魔,做一春春病,春误双卿。shén chūn mó,zuò yī chūn chūn bìng,chūn wù shuāng qīng。

一剪梅

贺双卿

寒热如潮势未平。hán rè rú cháo shì wèi píng。
病起无言,自扫前庭。bìng qǐ wú yán,zì sǎo qián tíng。
琼花魂断碧天愁,推下凄凉,一个双卿。qióng huā hún duàn bì tiān chóu,tuī xià qī liáng,yī gè shuāng qīng。
夜冷荒鸡懒不鸣。yè lěng huāng jī lǎn bù míng。
拟雪猜霜,怕雨贪晴。nǐ xuě cāi shuāng,pà yǔ tān qíng。
最闲时候妾偏忙,才喜双卿,又怒双卿。zuì xián shí hòu qiè piān máng,cái xǐ shuāng qīng,yòu nù shuāng qīng。