古诗词

黄遵宪

李肃毅侯挽诗四首

黄遵宪

毕相伊侯久比肩,外交内政各操权。bì xiāng yī hóu jiǔ bǐ jiān,wài jiāo nèi zhèng gè cāo quán。
抚心国有兴亡感,量力天能左右旋。fǔ xīn guó yǒu xīng wáng gǎn,liàng lì tiān néng zuǒ yòu xuán。
赤县神州纷割地,黑风罗刹任飘船。chì xiàn shén zhōu fēn gē dì,hēi fēng luó shā rèn piāo chuán。
老来失计亲豺虎,却道支持二十年。lǎo lái shī jì qīn chái hǔ,què dào zhī chí èr shí nián。

李肃毅侯挽诗四首

黄遵宪

九州人士走求官,婢膝奴颜眼惯看。jiǔ zhōu rén shì zǒu qiú guān,bì xī nú yán yǎn guàn kàn。
满箧谤书疑帝制,一床踞坐骂儒冠。mǎn qiè bàng shū yí dì zhì,yī chuáng jù zuò mà rú guān。
总无死士能酬报,每驳言官更耐弹。zǒng wú sǐ shì néng chóu bào,měi bó yán guān gèng nài dàn。
人哭感恩我知己,廿年已慨霸才难。rén kū gǎn ēn wǒ zhī jǐ,niàn nián yǐ kǎi bà cái nán。

哭张心谷士驹三首

黄遵宪

匆匆事业了潮州,竟认潮州作首丘。cōng cōng shì yè le cháo zhōu,jìng rèn cháo zhōu zuò shǒu qiū。
哀泣一家新故鬼,此邦与汝定何雠?āi qì yī jiā xīn gù guǐ,cǐ bāng yǔ rǔ dìng hé chóu?

哭张心谷士驹三首

黄遵宪

半盂麦饭一垆香,终有人来拜墓堂。bàn yú mài fàn yī lú xiāng,zhōng yǒu rén lái bài mù táng。
只恨锦囊无剩稿,《广陵散》绝并琴亡。zhǐ hèn jǐn náng wú shèng gǎo,guǎng líng sàn jué bìng qín wáng。

哭张心谷士驹三首

黄遵宪

一队同游少年辈,两年零落九原多。yī duì tóng yóu shǎo nián bèi,liǎng nián líng luò jiǔ yuán duō。
频频泪到心头滴,便恐明朝两鬓皤。pín pín lèi dào xīn tóu dī,biàn kǒng míng cháo liǎng bìn pó。

山歌

黄遵宪

自煮莲羹切藕丝,待郎归来慰郎饥。zì zhǔ lián gēng qiè ǒu sī,dài láng guī lái wèi láng jī。
为贪别处双双箸,只怕心中忘却匙。wèi tān bié chù shuāng shuāng zhù,zhǐ pà xīn zhōng wàng què shi。

山歌

黄遵宪

人人要结后生缘,侬只今生结目前。rén rén yào jié hòu shēng yuán,nóng zhǐ jīn shēng jié mù qián。
一十二时不离别,郎行郎坐总随肩。yī shí èr shí bù lí bié,láng xíng láng zuò zǒng suí jiān。

山歌

黄遵宪

买梨莫买蜂咬梨,心中有病没人知。mǎi lí mò mǎi fēng yǎo lí,xīn zhōng yǒu bìng méi rén zhī。
因为分梨故亲切,谁知亲切转伤离。yīn wèi fēn lí gù qīn qiè,shuí zhī qīn qiè zhuǎn shāng lí。

山歌

黄遵宪

催人出门鸡乱啼,送人离别水东西。cuī rén chū mén jī luàn tí,sòng rén lí bié shuǐ dōng xī。
挽水西流想无法,从今不养五更鸡。wǎn shuǐ xī liú xiǎng wú fǎ,cóng jīn bù yǎng wǔ gèng jī。

山歌

黄遵宪

邻家带得书信归,书中何字侬不知。lín jiā dài dé shū xìn guī,shū zhōng hé zì nóng bù zhī。
等侬亲口问渠去,问他此侬谁瘦肥。děng nóng qīn kǒu wèn qú qù,wèn tā cǐ nóng shuí shòu féi。

山歌

黄遵宪

一家女儿做新娘,十家女儿看镜光。yī jiā nǚ ér zuò xīn niáng,shí jiā nǚ ér kàn jìng guāng。
街头铜鼓声声打,打着中心只说郎。jiē tóu tóng gǔ shēng shēng dǎ,dǎ zhe zhōng xīn zhǐ shuō láng。

山歌

黄遵宪

嫁郎已嫁十三年,今日梳头侬自怜。jià láng yǐ jià shí sān nián,jīn rì shū tóu nóng zì lián。
记得初来同食乳,同在阿婆怀里眠。jì dé chū lái tóng shí rǔ,tóng zài ā pó huái lǐ mián。

山歌

黄遵宪

自剪青丝打作条,亲手送郎将纸包。zì jiǎn qīng sī dǎ zuò tiáo,qīn shǒu sòng láng jiāng zhǐ bāo。
如果郎心止不住,看侬结发不开交。rú guǒ láng xīn zhǐ bù zhù,kàn nóng jié fā bù kāi jiāo。

山歌

黄遵宪

第一香橼第二莲,第三槟榔个个圆。dì yī xiāng yuán dì èr lián,dì sān bīn láng gè gè yuán。
第四夫容五枣子,送郎都要得郎怜。dì sì fū róng wǔ zǎo zi,sòng láng dōu yào dé láng lián。

闻诗五妇病甚

黄遵宪

中年儿女更情长,宛转重吟妇病行。zhōng nián ér nǚ gèng qíng zhǎng,wǎn zhuǎn zhòng yín fù bìng xíng。
终日菜羹鱼酱外,帖书乞米药钞方。zhōng rì cài gēng yú jiàng wài,tiē shū qǐ mǐ yào chāo fāng。

为诗五悼亡作

黄遵宪

画阁垂帘别样深,回廊乡屟更无音。huà gé chuí lián bié yàng shēn,huí láng xiāng xiè gèng wú yīn。
平生爱尔风云气,倘既消磨不自禁。píng shēng ài ěr fēng yún qì,tǎng jì xiāo mó bù zì jìn。

月夜

黄遵宪

梧桐庭院凤凰枝,六尺湘帘踠地垂。wú tóng tíng yuàn fèng huáng zhī,liù chǐ xiāng lián wǎn dì chuí。
长记绮窗相对语,二三更后夜凉时。zhǎng jì qǐ chuāng xiāng duì yǔ,èr sān gèng hòu yè liáng shí。

为萧少尉步青作

黄遵宪

守土穹官先败北,防河诸将亦笼东。shǒu tǔ qióng guān xiān bài běi,fáng hé zhū jiāng yì lóng dōng。
哦松射鸭闲官耳,一死犹能作鬼雄。ó sōng shè yā xián guān ěr,yī sǐ yóu néng zuò guǐ xióng。

三十初度

黄遵宪

学剑学书无一可,摩挲两鬓渐成丝。xué jiàn xué shū wú yī kě,mó sā liǎng bìn jiàn chéng sī。
爷娘欢喜亲朋贺,三十年前堕地时。yé niáng huān xǐ qīn péng hè,sān shí nián qián duò dì shí。

将之日本题半身写真寄诸友

黄遵宪

如此头颅如此腹,此行万里亦奇哉!rú cǐ tóu lú rú cǐ fù,cǐ xíng wàn lǐ yì qí zāi!
诸公未见靴尖趯,待我扶桑濯足来。zhū gōng wèi jiàn xuē jiān tì,dài wǒ fú sāng zhuó zú lái。