古诗词

姚鼐

同王禹卿冯拙斋游八公洞循招隐寺归

姚鼐

润州山雄如战马,骈饮江中尻未下。rùn zhōu shān xióng rú zhàn mǎ,pián yǐn jiāng zhōng kāo wèi xià。
长波漂尽百兴亡,古泪登高谁不洒。zhǎng bō piāo jǐn bǎi xīng wáng,gǔ lèi dēng gāo shuí bù sǎ。
不知更有南山南,叠嶂云关塞平野。bù zhī gèng yǒu nán shān nán,dié zhàng yún guān sāi píng yě。
初穿幽谷琅玕入,却听细窦珠玑泻。chū chuān yōu gǔ láng gān rù,què tīng xì dòu zhū jī xiè。
阴阴鸟语万朱樱,寂寂僧居十兰若。yīn yīn niǎo yǔ wàn zhū yīng,jì jì sēng jū shí lán ruò。
两君梵行正清修,伴我萧闲如结夏。liǎng jūn fàn xíng zhèng qīng xiū,bàn wǒ xiāo xián rú jié xià。
未须不二问维摩,风磬一声言自寡。wèi xū bù èr wèn wéi mó,fēng qìng yī shēng yán zì guǎ。
空阶久坐袂生寒,小嶂试登筇可舍。kōng jiē jiǔ zuò mèi shēng hán,xiǎo zhàng shì dēng qióng kě shě。
更斟虎跑甘如乳,重过竹林青没踝。gèng zhēn hǔ pǎo gān rú rǔ,zhòng guò zhú lín qīng méi huái。
岂徒公辈爱家山,我亦淹留为白社。qǐ tú gōng bèi ài jiā shān,wǒ yì yān liú wèi bái shè。
江风吹面迓归途,还入喧声攒万瓦。jiāng fēng chuī miàn yà guī tú,hái rù xuān shēng zǎn wàn wǎ。

题张篁村万木奇峰图

姚鼐

一峰崛起天当中,撑拄元气开鸿蒙。yī fēng jué qǐ tiān dāng zhōng,chēng zhǔ yuán qì kāi hóng méng。
左右阖辟两巨壑,径路各绝风云通。zuǒ yòu hé pì liǎng jù hè,jìng lù gè jué fēng yún tōng。
松风远自云中起,摇荡云光山色里。sōng fēng yuǎn zì yún zhōng qǐ,yáo dàng yún guāng shān sè lǐ。
水交山断置人家,松响溪声动窗几。shuǐ jiāo shān duàn zhì rén jiā,sōng xiǎng xī shēng dòng chuāng jǐ。
岩高谷迥居无邻,松林有路无行人。yán gāo gǔ jiǒng jū wú lín,sōng lín yǒu lù wú xíng rén。
岂非高士尝避秦,自此千载无问津。qǐ fēi gāo shì cháng bì qín,zì cǐ qiān zài wú wèn jīn。
又疑灵境与世隔,乃是天地神物之所珍。yòu yí líng jìng yǔ shì gé,nǎi shì tiān dì shén wù zhī suǒ zhēn。
我家龙眠东,西望两谷口。wǒ jiā lóng mián dōng,xī wàng liǎng gǔ kǒu。
每至夕阳时,岚光纷照牖。měi zhì xī yáng shí,lán guāng fēn zhào yǒu。
日月逝矣身今衰,芒屦竟隔青崖嵬。rì yuè shì yǐ shēn jīn shuāi,máng jù jìng gé qīng yá wéi。
却寻图中幽谷到穷处,忽有数峰天际来。què xún tú zhōng yōu gǔ dào qióng chù,hū yǒu shù fēng tiān jì lái。
张君画山最得古人妙,俯视百年画史皆尘埃。zhāng jūn huà shān zuì dé gǔ rén miào,fǔ shì bǎi nián huà shǐ jiē chén āi。
人家收得尺绢素,屈指不数王麓台。rén jiā shōu dé chǐ juàn sù,qū zhǐ bù shù wáng lù tái。
何况林卉与翎羽,扰扰俗工何足取。hé kuàng lín huì yǔ líng yǔ,rǎo rǎo sú gōng hé zú qǔ。
韩干戴嵩堪障壁,徐熙周昉遗儿女。hán gàn dài sōng kān zhàng bì,xú xī zhōu fǎng yí ér nǚ。
落落平生山水情,移将看画亦眼明。luò luò píng shēng shān shuǐ qíng,yí jiāng kàn huà yì yǎn míng。
于今安得张君死复生,与余结茅共对青山青。yú jīn ān dé zhāng jūn sǐ fù shēng,yǔ yú jié máo gòng duì qīng shān qīng。

米友仁楚江风雨图卷

姚鼐

万山欲驾云飞去,风雨江声挟东注。wàn shān yù jià yún fēi qù,fēng yǔ jiāng shēng xié dōng zhù。
波翻雨横客登楼,天地浑茫不知处。bō fān yǔ héng kè dēng lóu,tiān dì hún máng bù zhī chù。
藤厓高下县太阴,霾雾冥蒙露江树。téng yá gāo xià xiàn tài yīn,mái wù míng méng lù jiāng shù。
飒飒风漂劲柯动,急雨小停江浪涌。sà sà fēng piāo jìn kē dòng,jí yǔ xiǎo tíng jiāng làng yǒng。
低昂岛溆数舟行,寂寞鱼龙暮天恐。dī áng dǎo xù shù zhōu xíng,jì mò yú lóng mù tiān kǒng。
楚江晴甸亦苍茫,况值萧条风雨凉。chǔ jiāng qíng diān yì cāng máng,kuàng zhí xiāo tiáo fēng yǔ liáng。
山鬼含睇帝子怨,海洲忽近吴天荒。shān guǐ hán dì dì zi yuàn,hǎi zhōu hū jìn wú tiān huāng。
破墨氤氲载元气,胸前突出山川势。pò mò yīn yūn zài yuán qì,xiōng qián tū chū shān chuān shì。
不须惨淡拟形模,元是分明出层次。bù xū cǎn dàn nǐ xíng mó,yuán shì fēn míng chū céng cì。
君不见阿章早许元晖继,楚山已进先皇秘。jūn bù jiàn ā zhāng zǎo xǔ yuán huī jì,chǔ shān yǐ jìn xiān huáng mì。
此图卷末复题诗,南朝又见颠翁字。cǐ tú juǎn mò fù tí shī,nán cháo yòu jiàn diān wēng zì。
父子峥嵘书画学,江山慨叹迁移事。fù zi zhēng róng shū huà xué,jiāng shān kǎi tàn qiān yí shì。
五百年来江自流,江城余亦澹淹留。wǔ bǎi nián lái jiāng zì liú,jiāng chéng yú yì dàn yān liú。
借来宝墨流虹卷,且慰无憀风雨秋。jiè lái bǎo mò liú hóng juǎn,qiě wèi wú liáo fēng yǔ qiū。

杂诗

姚鼐

谁植高原树,花叶相离披。shuí zhí gāo yuán shù,huā yè xiāng lí pī。
幽阴上蔽日,野鸟中巢之。yōu yīn shàng bì rì,yě niǎo zhōng cháo zhī。
朝飞呼其友,暮宿呼其儿。cháo fēi hū qí yǒu,mù sù hū qí ér。
岂不乐平生,久托终不移。qǐ bù lè píng shēng,jiǔ tuō zhōng bù yí。
微霜变青绿,凉风又先吹。wēi shuāng biàn qīng lǜ,liáng fēng yòu xiān chuī。
余叶犹满林,飒飒声何悲。yú yè yóu mǎn lín,sà sà shēng hé bēi。
四海谅云广,欲逝顾裴。sì hǎi liàng yún guǎng,yù shì gù péi。
独食虽得饱,不如群食饥。dú shí suī dé bǎo,bù rú qún shí jī。
一夕不相亲,百年安得知。yī xī bù xiāng qīn,bǎi nián ān dé zhī。
但冀藏弱羽,奚必栖高枝。dàn jì cáng ruò yǔ,xī bì qī gāo zhī。

杂诗

姚鼐

挟瑟昔侍君,中宵错明烛。xié sè xī shì jūn,zhōng xiāo cuò míng zhú。
芳尊前既陈,众女皆列幄。fāng zūn qián jì chén,zhòng nǚ jiē liè wò。
不谓微且鄙,过蒙君顾辱。bù wèi wēi qiě bǐ,guò méng jūn gù rǔ。
为君起新声,竭才自结束。wèi jūn qǐ xīn shēng,jié cái zì jié shù。
盼睐人心移,曾无待终曲。pàn lài rén xīn yí,céng wú dài zhōng qū。
堂上有万里,薄帷能蔽目。táng shàng yǒu wàn lǐ,báo wéi néng bì mù。
亲者巧有余,疏者拙不足。qīn zhě qiǎo yǒu yú,shū zhě zhuō bù zú。
欲逝不敢远,沉吟就别屋。yù shì bù gǎn yuǎn,chén yín jiù bié wū。
秋风拂阶墀,皎月如寒玉。qiū fēng fú jiē chí,jiǎo yuè rú hán yù。
恐欲传清光,为人照幽独。kǒng yù chuán qīng guāng,wèi rén zhào yōu dú。

杂诗

姚鼐

阳泽将被物,秭鹈乃先嗥。yáng zé jiāng bèi wù,zǐ tí nǎi xiān háo。
天运苟不通,密云在西郊。tiān yùn gǒu bù tōng,mì yún zài xī jiāo。
哲人亦何为,托与万物遨。zhé rén yì hé wèi,tuō yǔ wàn wù áo。
语默非有心,进退一所遭。yǔ mò fēi yǒu xīn,jìn tuì yī suǒ zāo。
嗟彼盛名哗,虽值禹与尧。jiē bǐ shèng míng huā,suī zhí yǔ yǔ yáo。
不容蓬艾闲,乃有脍胥敖。bù róng péng ài xián,nǎi yǒu kuài xū áo。

杂诗

姚鼐

握有荆山璧,不以易银镠。wò yǒu jīng shān bì,bù yǐ yì yín liú。
韶虞发高音,阳阿何足讴。sháo yú fā gāo yīn,yáng ā hé zú ōu。
高门击钟磬,尊爵缺献酬。gāo mén jī zhōng qìng,zūn jué quē xiàn chóu。
酒肉虽饫人,豪杰当怀羞。jiǔ ròu suī yù rén,háo jié dāng huái xiū。
不闻弋鸾皇,披羽持为裘。bù wén yì luán huáng,pī yǔ chí wèi qiú。
一朝毁周鼎,铸作棘与耰。yī cháo huǐ zhōu dǐng,zhù zuò jí yǔ yōu。
白首不能言,小子方咿嘎。bái shǒu bù néng yán,xiǎo zi fāng yī gā。
原舍中闺态,君当听道周。yuán shě zhōng guī tài,jūn dāng tīng dào zhōu。

杂诗

姚鼐

步陟高岩巅,浮云郁如海。bù zhì gāo yán diān,fú yún yù rú hǎi。
扶桑升圜日,眩曜生五采。fú sāng shēng huán rì,xuàn yào shēng wǔ cǎi。
宛虹首幽恒,江汉拖其尾。wǎn hóng shǒu yōu héng,jiāng hàn tuō qí wěi。
氛雾倏清澄,岛岳乃错峙。fēn wù shū qīng chéng,dǎo yuè nǎi cuò zhì。
俯听深峥嵘,空曲巨声起。fǔ tīng shēn zhēng róng,kōng qū jù shēng qǐ。
勃上充元天,下达幽泉底。bó shàng chōng yuán tiān,xià dá yōu quán dǐ。
倡始义黄前,万世卒未止。chàng shǐ yì huáng qián,wàn shì zú wèi zhǐ。
倾耳魂九逝,返乃得宫徵。qīng ěr hún jiǔ shì,fǎn nǎi dé gōng zhēng。
独抱虚音归,中心窃自喜。dú bào xū yīn guī,zhōng xīn qiè zì xǐ。
写曲欲遗谁,冀有伶伦耳。xiě qū yù yí shuí,jì yǒu líng lún ěr。

离思

姚鼐

画角一声江郭,布帆几叠风亭。huà jiǎo yī shēng jiāng guō,bù fān jǐ dié fēng tíng。
前日故人千里,倚楼依旧山青。qián rì gù rén qiān lǐ,yǐ lóu yī jiù shān qīng。
49123