古诗词

屈大均

送朱上舍

屈大均

汝兄峤南来可怜,故人不得相周旋。rǔ xiōng jiào nán lái kě lián,gù rén bù dé xiāng zhōu xuán。
台门咫尺邈千里,相知何苦相天渊。tái mén zhǐ chǐ miǎo qiān lǐ,xiāng zhī hé kǔ xiāng tiān yuān。
汝今又归桐乡去,临分那得无缠绵。rǔ jīn yòu guī tóng xiāng qù,lín fēn nà dé wú chán mián。
嘉禾我友十馀辈,汝兄第一胶漆坚。jiā hé wǒ yǒu shí yú bèi,rǔ xiōng dì yī jiāo qī jiān。
筜谷已往墓木拱,武功广汉皆黄泉。dāng gǔ yǐ wǎng mù mù gǒng,wǔ gōng guǎng hàn jiē huáng quán。
平生知己在梅里,白头存者多迍邅。píng shēng zhī jǐ zài méi lǐ,bái tóu cún zhě duō zhūn zhān。
汝行为讯缪天自,二李伯仲应归田。rǔ xíng wèi xùn móu tiān zì,èr lǐ bó zhòng yīng guī tián。
徐家复有磨镜者,季也亦诚生刍贤。xú jiā fù yǒu mó jìng zhě,jì yě yì chéng shēng chú xián。
鸳湖一别动廿载,人生倏忽真浮烟。yuān hú yī bié dòng niàn zài,rén shēng shū hū zhēn fú yān。
富贵非时自知隐,文章无命谁求传。fù guì fēi shí zì zhī yǐn,wén zhāng wú mìng shuí qiú chuán。
恋君一步一握手,赋诗金石聊相宣。liàn jūn yī bù yī wò shǒu,fù shī jīn shí liáo xiāng xuān。
汝才峥嵘亦奇辟,开元大历羞比肩。rǔ cái zhēng róng yì qí pì,kāi yuán dà lì xiū bǐ jiān。
参差似兄腾笑集,埙篪同开风气先。cān chà shì xiōng téng xiào jí,xūn chí tóng kāi fēng qì xiān。
逃唐归宋计亦得,韩苏肯让挥先鞭。táo táng guī sòng jì yì dé,hán sū kěn ràng huī xiān biān。
大雅只今久沦替,吾衰难起黄初前。dà yǎ zhǐ jīn jiǔ lún tì,wú shuāi nán qǐ huáng chū qián。
老岂争名向轻薄,自来可杀惟青莲。lǎo qǐ zhēng míng xiàng qīng báo,zì lái kě shā wéi qīng lián。
苦心经术作书蠹,五经纵横情所便。kǔ xīn jīng shù zuò shū dù,wǔ jīng zòng héng qíng suǒ biàn。
春秋已知非笔削,大易亦谓无方圆。chūn qiū yǐ zhī fēi bǐ xuē,dà yì yì wèi wú fāng yuán。
十翼思返仲尼旧,三传欲将公谷捐。shí yì sī fǎn zhòng ní jiù,sān chuán yù jiāng gōng gǔ juān。
诗歌末艺任工拙,汉儒章句方拘挛。shī gē mò yì rèn gōng zhuō,hàn rú zhāng jù fāng jū luán。
壮心慷慨尚复尔,时时自苦明膏煎。zhuàng xīn kāng kǎi shàng fù ěr,shí shí zì kǔ míng gāo jiān。
葛公中华倦游步,龙光欲骋聊高眠。gé gōng zhōng huá juàn yóu bù,lóng guāng yù chěng liáo gāo mián。
故人倘询英霸器,为语奇雅犹芳年。gù rén tǎng xún yīng bà qì,wèi yǔ qí yǎ yóu fāng nián。

哭王处士

屈大均

大江以南谁狂奴,故人未兴何所图。dà jiāng yǐ nán shuí kuáng nú,gù rén wèi xīng hé suǒ tú。
长身美髯气虓勇,叱咤可恨风云无。zhǎng shēn měi rán qì xiāo yǒng,chì zhà kě hèn fēng yún wú。
国亡甘作沐犊子,二十有六称鳏夫。guó wáng gān zuò mù dú zi,èr shí yǒu liù chēng guān fū。
亚匹管萧吾亦尔,英雄命苦成拘儒。yà pǐ guǎn xiāo wú yì ěr,yīng xióng mìng kǔ chéng jū rú。
每兄事君拜床下,疏巾单衣长与俱。měi xiōng shì jūn bài chuáng xià,shū jīn dān yī zhǎng yǔ jù。
托凤攀龙既已矣,拂衣且先归黄垆。tuō fèng pān lóng jì yǐ yǐ,fú yī qiě xiān guī huáng lú。
姿才冠绝亦何益,天生我辈填沟渠。zī cái guān jué yì hé yì,tiān shēng wǒ bèi tián gōu qú。
总揽国殇向地下,厉鬼亦可相驰驱。zǒng lǎn guó shāng xiàng dì xià,lì guǐ yì kě xiāng chí qū。
我今亦是鼓刀屠,老母天年哀已徂。wǒ jīn yì shì gǔ dāo tú,lǎo mǔ tiān nián āi yǐ cú。
无亲可事合从死,白头下殉同啼乌。wú qīn kě shì hé cóng sǐ,bái tóu xià xùn tóng tí wū。
哭君不脱衰绖往,抚棺非吊空号呼。kū jūn bù tuō shuāi dié wǎng,fǔ guān fēi diào kōng hào hū。
平生慷慨共心胆,悲歌往往崩玉壶。píng shēng kāng kǎi gòng xīn dǎn,bēi gē wǎng wǎng bēng yù hú。
君死狂言向谁发,只应天口长喑呜。jūn sǐ kuáng yán xiàng shuí fā,zhǐ yīng tiān kǒu zhǎng yīn wū。

送季子扶两尊人灵柩归葬钱唐

屈大均

为君歌弹歌,亲死不葬哀如何。wèi jūn gē dàn gē,qīn sǐ bù zàng āi rú hé。
桐棺暴露亦已久,越王台下乌鸢多。tóng guān bào lù yì yǐ jiǔ,yuè wáng tái xià wū yuān duō。
飞土可怜汝孝子,二人封树无蒿里。fēi tǔ kě lián rǔ xiào zi,èr rén fēng shù wú hāo lǐ。
主丧未敢脱衰裳,日向黄肠泪如水。zhǔ sàng wèi gǎn tuō shuāi shang,rì xiàng huáng cháng lèi rú shuǐ。
十数年来栖炎方,先人宅兆怀钱唐。shí shù nián lái qī yán fāng,xiān rén zhái zhào huái qián táng。
归祔松楸遂丘首,精灵相逐佳城旁。guī fù sōng qiū suì qiū shǒu,jīng líng xiāng zhú jiā chéng páng。
崔瑗张霸阙遗令,止葬岂可依他乡。cuī yuàn zhāng bà quē yí lìng,zhǐ zàng qǐ kě yī tā xiāng。
陈寿不归遭贬斥,知君及早事窀穸。chén shòu bù guī zāo biǎn chì,zhī jūn jí zǎo shì zhūn xī。
裂书昔感故人心,推辇今蒙谁氏力。liè shū xī gǎn gù rén xīn,tuī niǎn jīn méng shuí shì lì。
惠阳太守真申屠,归善令公亦范式。huì yáng tài shǒu zhēn shēn tú,guī shàn lìng gōng yì fàn shì。
教营高燥赠多金,高义云天安有极。jiào yíng gāo zào zèng duō jīn,gāo yì yún tiān ān yǒu jí。
秋凉首路出台关,舒卷悲旌向北还。qiū liáng shǒu lù chū tái guān,shū juǎn bēi jīng xiàng běi hái。
如堂定筑南屏上,物土依稀天竺间。rú táng dìng zhù nán píng shàng,wù tǔ yī xī tiān zhú jiān。
我昨营坟已襄事,会当庐墓长憔悴。wǒ zuó yíng fén yǐ xiāng shì,huì dāng lú mù zhǎng qiáo cuì。
死作乌雏更断肠,生为猿子空悲泪。sǐ zuò wū chú gèng duàn cháng,shēng wèi yuán zi kōng bēi lèi。
白马素车难送君,微茫望断西湖云。bái mǎ sù chē nán sòng jūn,wēi máng wàng duàn xī hú yún。
皋鱼哭处风萧瑟,声乱白杨谁忍闻。gāo yú kū chù fēng xiāo sè,shēng luàn bái yáng shuí rěn wén。

题钱子濯足图

屈大均

不濯缨,但濯足。bù zhuó yīng,dàn zhuó zú。
不见沧浪清,但见沧浪浊。bù jiàn cāng làng qīng,dàn jiàn cāng làng zhuó。
浊可濯兮何必清,清斯受辱浊斯荣。zhuó kě zhuó xī hé bì qīng,qīng sī shòu rǔ zhuó sī róng。
君今但濯无清浊,清浊都忘志即平。jūn jīn dàn zhuó wú qīng zhuó,qīng zhuó dōu wàng zhì jí píng。

蓑亭为飓风所摧

屈大均

葵叶为蓑蓑在身,风吹不去长随人。kuí yè wèi suō suō zài shēn,fēng chuī bù qù zhǎng suí rén。
蓑为亭子风不许,卷入空冥要吹汝。suō wèi tíng zi fēng bù xǔ,juǎn rù kōng míng yào chuī rǔ。
天生葵叶作君蓑,汝不被蓑蓑自去。tiān shēng kuí yè zuò jūn suō,rǔ bù bèi suō suō zì qù。
蓑归来兮休乱飞,吾将以尔为毛羽。suō guī lái xī xiū luàn fēi,wú jiāng yǐ ěr wèi máo yǔ。
白茸茸兮似鹭鸶,伏芦花兮无人知。bái rōng rōng xī shì lù sī,fú lú huā xī wú rén zhī。
以笠为亭无不可,吾生无分居茆茨。yǐ lì wèi tíng wú bù kě,wú shēng wú fēn jū máo cí。

少谷

屈大均

早黏将及秋分熟,飓风吹去三分谷。zǎo nián jiāng jí qiū fēn shú,jù fēng chuī qù sān fēn gǔ。
今岁沙田又少收,一冬只可充饘粥。jīn suì shā tián yòu shǎo shōu,yī dōng zhǐ kě chōng zhān zhōu。
耕不逢年奈命何,家贫幸未买田多。gēng bù féng nián nài mìng hé,jiā pín xìng wèi mǎi tián duō。
空惭妇子长饥汝,更使无衣带薜萝。kōng cán fù zi zhǎng jī rǔ,gèng shǐ wú yī dài bì luó。

少谷

屈大均

去年阳月无壬子,留寒到春寒不已。qù nián yáng yuè wú rén zi,liú hán dào chūn hán bù yǐ。
一春况复阴雨多,冻与大冬冰雪似。yī chūn kuàng fù yīn yǔ duō,dòng yǔ dà dōng bīng xuě shì。
诸花未见发根荄,兰叶才开三四耳。zhū huā wèi jiàn fā gēn gāi,lán yè cái kāi sān sì ěr。
荷锄种豆且莫早,土膏虽动亦冻死。hé chú zhǒng dòu qiě mò zǎo,tǔ gāo suī dòng yì dòng sǐ。
立春不得一朝晴,今岁农夫又已矣。lì chūn bù dé yī cháo qíng,jīn suì nóng fū yòu yǐ yǐ。
白头饥馁复何极,苦与蛴螬争一李。bái tóu jī něi fù hé jí,kǔ yǔ qí cáo zhēng yī lǐ。
於陵矫廉人尽笑,只有辟纑是知己。yú líng jiǎo lián rén jǐn xiào,zhǐ yǒu pì lú shì zhī jǐ。

沟壑行

屈大均

岭南三月桐未华,柳才生发青鬖髿。lǐng nán sān yuè tóng wèi huá,liǔ cái shēng fā qīng sān suō。
緤布欲裁无棉絮,冷淘欲作无槐芽。xiè bù yù cái wú mián xù,lěng táo yù zuò wú huái yá。
雨多天乔皆烂死,一春花花失红紫。yǔ duō tiān qiáo jiē làn sǐ,yī chūn huā huā shī hóng zǐ。
水潦不忧却忧旱,春雨未应逢甲子。shuǐ lǎo bù yōu què yōu hàn,chūn yǔ wèi yīng féng jiǎ zi。
农夫奔走争祈晴,吉贝豆苗伤已矣。nóng fū bēn zǒu zhēng qí qíng,jí bèi dòu miáo shāng yǐ yǐ。
已过清明十馀日,苦寒尚与龙荒似。yǐ guò qīng míng shí yú rì,kǔ hán shàng yǔ lóng huāng shì。
餐眠谁问浣花翁,一日素书三四纸。cān mián shuí wèn huàn huā wēng,yī rì sù shū sān sì zhǐ。
抵死饥寒不忍言,甘心沟壑今如此。dǐ sǐ jī hán bù rěn yán,gān xīn gōu hè jīn rú cǐ。

食蕨

屈大均

雨多蕨芽肥不已,拳曲重重毛色紫。yǔ duō jué yá féi bù yǐ,quán qū zhòng zhòng máo sè zǐ。
一夕雷惊总怒生,茎茎看与龙头似。yī xī léi jīng zǒng nù shēng,jīng jīng kàn yǔ lóng tóu shì。
畲人采得兼香蕈,殷勤持向从阳市。shē rén cǎi dé jiān xiāng xùn,yīn qín chí xiàng cóng yáng shì。
无人肯买充盘餐,多为性寒损肌理。wú rén kěn mǎi chōng pán cān,duō wèi xìng hán sǔn jī lǐ。
清斋我久绝膏腴,不为逃禅学妙喜。qīng zhāi wǒ jiǔ jué gāo yú,bù wèi táo chán xué miào xǐ。
高堂往日好伊蒲,野蔌山肴思所嗜。gāo táng wǎng rì hǎo yī pú,yě sù shān yáo sī suǒ shì。
肉味乾濡未忍甘,姜桂相滋今疾止。ròu wèi qián rú wèi rěn gān,jiāng guì xiāng zī jīn jí zhǐ。
鸡豚无复佐晨羞,蔬食从今至没齿。jī tún wú fù zuǒ chén xiū,shū shí cóng jīn zhì méi chǐ。
寸寸春葱总断肠,枝枝冬笋休生矣。cùn cùn chūn cōng zǒng duàn cháng,zhī zhī dōng sǔn xiū shēng yǐ。

食蕨

屈大均

昔人食薇不食蕨,食蕨能令心断绝。xī rén shí wēi bù shí jué,shí jué néng lìng xīn duàn jué。
蕨生一一应猿啼,猿啼一声蕨已齐。jué shēng yī yī yīng yuán tí,yuán tí yī shēng jué yǐ qí。
千茎万茎况雷雨,一夜穿尽春山泥。qiān jīng wàn jīng kuàng léi yǔ,yī yè chuān jǐn chūn shān ní。
猿啼多处蕨无数,泪痕一一应沾汝。yuán tí duō chù jué wú shù,lèi hén yī yī yīng zhān rǔ。
汝生何苦傍猿边,猿易断肠生太苦。rǔ shēng hé kǔ bàng yuán biān,yuán yì duàn cháng shēng tài kǔ。
枝枝亦是断肠枝,下箸令人悲复悲。zhī zhī yì shì duàn cháng zhī,xià zhù lìng rén bēi fù bēi。
我今无薇更可采,薇兮要汝长疗饥。wǒ jīn wú wēi gèng kě cǎi,wēi xī yào rǔ zhǎng liáo jī。
蕨寒薇暖薇应食,薇食令人好颜色。jué hán wēi nuǎn wēi yīng shí,wēi shí lìng rén hǎo yán sè。
夷齐食薇得三年,不死多因薇气力。yí qí shí wēi dé sān nián,bù sǐ duō yīn wēi qì lì。
首阳一去薇香传,人言夷齐古薇仙。shǒu yáng yī qù wēi xiāng chuán,rén yán yí qí gǔ wēi xiān。
薇生黄农虞夏代,不生今世因无贤。wēi shēng huáng nóng yú xià dài,bù shēng jīn shì yīn wú xián。
我今食蕨当食薇,薇与蕨忘无是非。wǒ jīn shí jué dāng shí wēi,wēi yǔ jué wàng wú shì fēi。
恍惚闻猿啼左右,思与猿同三峡归。huǎng hū wén yuán tí zuǒ yòu,sī yǔ yuán tóng sān xiá guī。
我生与猿同性命,化为蕨兮即清圣。wǒ shēng yǔ yuán tóng xìng mìng,huà wèi jué xī jí qīng shèng。
断肠久矣不须啼,情返无情期得正。duàn cháng jiǔ yǐ bù xū tí,qíng fǎn wú qíng qī dé zhèng。
猿之所在即多蕨,故食蕨能令人悲。yuán zhī suǒ zài jí duō jué,gù shí jué néng lìng rén bēi。

杜鹃峰作

屈大均

浮山顶上花万千,一峰花独多杜鹃。fú shān dǐng shàng huā wàn qiān,yī fēng huā dú duō dù juān。
色兼蓝紫与黄者,绝少殷红猩血鲜。sè jiān lán zǐ yǔ huáng zhě,jué shǎo yīn hóng xīng xuè xiān。
开时无叶但枝干,槎枒屈曲相钩连。kāi shí wú yè dàn zhī gàn,chá yā qū qū xiāng gōu lián。
浮山旧多海底树,岂铁珊瑚风吹坚。fú shān jiù duō hǎi dǐ shù,qǐ tiě shān hú fēng chuī jiān。
定知不是子规血,不然望帝成神仙。dìng zhī bù shì zi guī xuè,bù rán wàng dì chéng shén xiān。
春心已得丹砂化,蚕丛旧恨都弃捐。chūn xīn yǐ dé dān shā huà,cán cóng jiù hèn dōu qì juān。
谢豹亦作捣药鸟,口中长吐瑶池莲。xiè bào yì zuò dǎo yào niǎo,kǒu zhōng zhǎng tǔ yáo chí lián。
开多黄色得中气,与金芙蓉争光妍。kāi duō huáng sè dé zhōng qì,yǔ jīn fú róng zhēng guāng yán。
西蜀安得有此种,啼痕沾湿迷荒烟。xī shǔ ān dé yǒu cǐ zhǒng,tí hén zhān shī mí huāng yān。
斑斑胭脂自太古,那能化碧沉重泉。bān bān yān zhī zì tài gǔ,nà néng huà bì chén zhòng quán。
龙为鱼兮谁不苦,潇湘之竹同烦冤。lóng wèi yú xī shuí bù kǔ,xiāo xiāng zhī zhú tóng fán yuān。
噫吁嘻,潇湘之竹真烦冤。yī xū xī,xiāo xiāng zhī zhú zhēn fán yuān。

赋为王紫诠使君寿兼送迁任川南

屈大均

使君一作罗浮君,亭开子日当飞云。shǐ jūn yī zuò luó fú jūn,tíng kāi zi rì dāng fēi yún。
要与岱宗日观敌,三更已见金乌踆。yào yǔ dài zōng rì guān dí,sān gèng yǐ jiàn jīn wū cūn。
南溟咫尺即旸谷,吐纳不外扶桑暾。nán míng zhǐ chǐ jí yáng gǔ,tǔ nà bù wài fú sāng tūn。
礼接曜灵本天职,朱明况与台门邻。lǐ jiē yào líng běn tiān zhí,zhū míng kuàng yǔ tái mén lín。
青冥绝顶作云搆,呼吸上通天帝欣。qīng míng jué dǐng zuò yún gòu,hū xī shàng tōng tiān dì xīn。
位置岂如赵汝驭,横翠拂松徒纷纭。wèi zhì qǐ rú zhào rǔ yù,héng cuì fú sōng tú fēn yún。
白玉真人有宿契,梦中相命何谆谆。bái yù zhēn rén yǒu sù qì,mèng zhōng xiāng mìng hé zhūn zhūn。
仙驾长在洞天里,朝元每夜同紫宸。xiān jià zhǎng zài dòng tiān lǐ,cháo yuán měi yè tóng zǐ chén。
前身或是鹤林辈,紫元紫华为高群。qián shēn huò shì hè lín bèi,zǐ yuán zǐ huá wèi gāo qún。
不然玉局一散吏,重来仿佛惊山䰠。bù rán yù jú yī sàn lì,zhòng lái fǎng fú jīng shān shén。
翠羽屡逢铁冠队,青牛时开云篆文。cuì yǔ lǚ féng tiě guān duì,qīng niú shí kāi yún zhuàn wén。
梅花村口劝农罢,都虚坐啸长经旬。méi huā cūn kǒu quàn nóng bà,dōu xū zuò xiào zhǎng jīng xún。
畲田无讼鞭挞废,白衣山子皆良驯。shē tián wú sòng biān tà fèi,bái yī shān zi jiē liáng xùn。
半遮水帘视公事,欲归官阁还逡巡。bàn zhē shuǐ lián shì gōng shì,yù guī guān gé hái qūn xún。
治行第一股肱郡,邻邦疾苦兼咨询。zhì xíng dì yī gǔ gōng jùn,lín bāng jí kǔ jiān zī xún。
荐章谓良二千石,荣迁忽向泸江滨。jiàn zhāng wèi liáng èr qiān shí,róng qiān hū xiàng lú jiāng bīn。
鹅城父老日奔走,乞留绯鱼丰湖漘。é chéng fù lǎo rì bēn zǒu,qǐ liú fēi yú fēng hú chún。
白石争求鲍太守,荔支宁数陈将军。bái shí zhēng qiú bào tài shǒu,lì zhī níng shù chén jiāng jūn。
黄龙诸仙亦惆怅,碧鸡鵔鸃皆酸辛。huáng lóng zhū xiān yì chóu chàng,bì jī jùn yí jiē suān xīn。
哑虎将出负书簏,啼猩亦欲攀车轮。yǎ hǔ jiāng chū fù shū lù,tí xīng yì yù pān chē lún。
玉女奉饯酥醪酒,麻姑泪沾蝴蝶巾。yù nǚ fèng jiàn sū láo jiǔ,má gū lèi zhān hú dié jīn。
铁桥石柱黯无色,餍饫珠玉犹嫌贫。tiě qiáo shí zhù àn wú sè,yàn yù zhū yù yóu xián pín。
一峰一匹锦绣段,四百三十愁未均。yī fēng yī pǐ jǐn xiù duàn,sì bǎi sān shí chóu wèi jūn。
争留大夫作生日,石楼星精来老人。zhēng liú dà fū zuò shēng rì,shí lóu xīng jīng lái lǎo rén。
八十九条瀑喷薄,二十四种芝轮囷。bā shí jiǔ tiáo pù pēn báo,èr shí sì zhǒng zhī lún qūn。
玉源为君作膏泽,瑶石为君铭功勋。yù yuán wèi jūn zuò gāo zé,yáo shí wèi jūn míng gōng xūn。
丹成已坚黄金骨,婴姿孺貌长韬真。dān chéng yǐ jiān huáng jīn gǔ,yīng zī rú mào zhǎng tāo zhēn。
此行剑门历艰崄,如乘龙蹻凌苍旻。cǐ xíng jiàn mén lì jiān xiǎn,rú chéng lóng juē líng cāng mín。
舟上瞿塘利风水,旌麾高拂瑶姬裙。zhōu shàng qú táng lì fēng shuǐ,jīng huī gāo fú yáo jī qún。
巫山十二为我数,一峰不肯相嶙峋。wū shān shí èr wèi wǒ shù,yī fēng bù kěn xiāng lín xún。
定贪暮行香雨去,芙蓉飞坠知横陈。dìng tān mù xíng xiāng yǔ qù,fú róng fēi zhuì zhī héng chén。
天上王郎谁识得,烟霄一下婴埃尘。tiān shàng wáng láng shuí shí dé,yān xiāo yī xià yīng āi chén。
子晋且停白鸑鷟,方平休跨黄麒麟。zi jìn qiě tíng bái yuè zhuó,fāng píng xiū kuà huáng qí lín。
阴功即是稚川药,至道惟凝姑射神。yīn gōng jí shì zhì chuān yào,zhì dào wéi níng gū shè shén。
孟夏陶陶盛发育,初度令节丛嘉宾。mèng xià táo táo shèng fā yù,chū dù lìng jié cóng jiā bīn。
安石榴吹丹灶焰,麝香萱吐华堂禋。ān shí liú chuī dān zào yàn,shè xiāng xuān tǔ huá táng yīn。
阿翁红肌兼绿发,在家常醉田盘春。ā wēng hóng jī jiān lǜ fā,zài jiā cháng zuì tián pán chūn。
那能方朔至青鸟,安得琴高来赤鳞。nà néng fāng shuò zhì qīng niǎo,ān dé qín gāo lái chì lín。
王乔飞舄正杳杳,王阳叱驭方駪駪。wáng qiáo fēi xì zhèng yǎo yǎo,wáng yáng chì yù fāng shēn shēn。
昔为刺史今岳牧,神仙自来多外臣。xī wèi cì shǐ jīn yuè mù,shén xiān zì lái duō wài chén。
日月薄蚀要补救,云电屯难需经纶。rì yuè báo shí yào bǔ jiù,yún diàn tún nán xū jīng lún。
四海饥溺未由己,百蛮痌瘝先在身。sì hǎi jī nì wèi yóu jǐ,bǎi mán tōng guān xiān zài shēn。
夜郎君长亦游戏,未忍鄙夷斯苗氓。yè láng jūn zhǎng yì yóu xì,wèi rěn bǐ yí sī miáo máng。
会将礼乐变殊俗,尽令猡缅知同伦。huì jiāng lǐ lè biàn shū sú,jǐn lìng luó miǎn zhī tóng lún。
有教岂分人兽类,但含血气皆尊亲。yǒu jiào qǐ fēn rén shòu lèi,dàn hán xuè qì jiē zūn qīn。
永宁居之亦何陋,咽喉三省劳才斌。yǒng níng jū zhī yì hé lòu,yàn hóu sān shěng láo cái bīn。
诸葛治蜀虽多猛,庄蹻开滇元用仁。zhū gé zhì shǔ suī duō měng,zhuāng juē kāi diān yuán yòng rén。
清廉得垂橐橐去,绝胜养砂成金银。qīng lián dé chuí tuó tuó qù,jué shèng yǎng shā chéng jīn yín。
代偿逋赋更破产,肯持南物过峨岷。dài cháng bū fù gèng pò chǎn,kěn chí nán wù guò é mín。
脂膏毛米不濡润,斯道绝响今复振。zhī gāo máo mǐ bù rú rùn,sī dào jué xiǎng jīn fù zhèn。
与予金石交已定,六年相对忘衣鹑。yǔ yǔ jīn shí jiāo yǐ dìng,liù nián xiāng duì wàng yī chún。
但怜华采似鳷鹊,未嫌疏野同䴥麇。dàn lián huá cǎi shì zhī què,wèi xián shū yě tóng jiā jūn。
此行巴渝不偕去,参差儿女牵婚姻。cǐ xíng bā yú bù xié qù,cān chà ér nǚ qiān hūn yīn。
簸弄明珠我亦得,婆娑海水公无嗔。bǒ nòng míng zhū wǒ yì dé,pó suō hǎi shuǐ gōng wú chēn。
终然相寻逾白帝,川南取道过金潾。zhōng rán xiāng xún yú bái dì,chuān nán qǔ dào guò jīn lín。
勉赓白盐赤甲赋,只愁笑破花翁唇。miǎn gēng bái yán chì jiǎ fù,zhǐ chóu xiào pò huā wēng chún。
杜陵放翁汝勍敌,将来鼎跱成三分。dù líng fàng wēng rǔ qíng dí,jiāng lái dǐng zhì chéng sān fēn。
才华绝世不入蜀,争得奇险篇篇新。cái huá jué shì bù rù shǔ,zhēng dé qí xiǎn piān piān xīn。
雄浑奡兀尽神变,要令鬼哭吾吟呻。xióng hún ào wù jǐn shén biàn,yào lìng guǐ kū wú yín shēn。
五丁在手苦开凿,天然不露秋毫皴。wǔ dīng zài shǒu kǔ kāi záo,tiān rán bù lù qiū háo cūn。
知君拔山笔力大,此番冥搜天地根。zhī jūn bá shān bǐ lì dà,cǐ fān míng sōu tiān dì gēn。
乱挥三峡恣澎湃,细写千嶂穷氤氲。luàn huī sān xiá zì pēng pài,xì xiě qiān zhàng qióng yīn yūn。
锦江桃色染笺纸,遗我作草龙蝹蝹。jǐn jiāng táo sè rǎn jiān zhǐ,yí wǒ zuò cǎo lóng yūn yūn。
书君怪丽句千万,散为天花飞九垠。shū jūn guài lì jù qiān wàn,sàn wèi tiān huā fēi jiǔ yín。
只恐管城不能给,紫毫抽尽东郭㕙。zhǐ kǒng guǎn chéng bù néng gěi,zǐ háo chōu jǐn dōng guō jùn。

合江楼宴集次苏长公韵

屈大均

洋洋乎水何美哉,合似罗浮不复开。yáng yáng hū shuǐ hé měi zāi,hé shì luó fú bù fù kāi。
天下朋友之胶漆,安得尽似双江来。tiān xià péng yǒu zhī jiāo qī,ān dé jǐn shì shuāng jiāng lái。
登临风日正清美,长啸休惊鸥鹭起。dēng lín fēng rì zhèng qīng měi,zhǎng xiào xiū jīng ōu lù qǐ。
使君醇醪自宝坻,倾作金波逐江水。shǐ jūn chún láo zì bǎo chí,qīng zuò jīn bō zhú jiāng shuǐ。
一杯明月一杯新,明月笑我非仙人。yī bēi míng yuè yī bēi xīn,míng yuè xiào wǒ fēi xiān rén。
仙人未有不饮者,更须沉湎罗浮春。xiān rén wèi yǒu bù yǐn zhě,gèng xū chén miǎn luó fú chūn。

糠覈行赋赠陈子

屈大均

美丈夫,一身之外衣食无。měi zhàng fū,yī shēn zhī wài yī shí wú。
糠覈之肥白如玉,英雄亦多冰雪肤。kāng hé zhī féi bái rú yù,yīng xióng yì duō bīng xuě fū。
貌如好女发鬒美,魁梧奇伟乃如此。mào rú hǎo nǚ fā zhěn měi,kuí wú qí wěi nǎi rú cǐ。
逃秦一任四衰翁,兴汉只须两孺子。táo qín yī rèn sì shuāi wēng,xīng hàn zhǐ xū liǎng rú zi。
君今长大宁长贫,且先辟谷同仙人。jūn jīn zhǎng dà níng zhǎng pín,qiě xiān pì gǔ tóng xiān rén。
自古王孙要饥绝,壶浆岂必求交亲。zì gǔ wáng sūn yào jī jué,hú jiāng qǐ bì qiú jiāo qīn。
读书只是学黄老,阴谋实伤天地仁。dú shū zhǐ shì xué huáng lǎo,yīn móu shí shāng tiān dì rén。
其间名世端不尔,与君儒者元多珍。qí jiān míng shì duān bù ěr,yǔ jūn rú zhě yuán duō zhēn。

分笔行

屈大均

故人遗我湘江管,花纹斑驳琅玕满。gù rén yí wǒ xiāng jiāng guǎn,huā wén bān bó láng gān mǎn。
五儿分取作真书,女仿曹娥花露盥。wǔ ér fēn qǔ zuò zhēn shū,nǚ fǎng cáo é huā lù guàn。
我日临池学擘窠,伯英弟子草书多。wǒ rì lín chí xué bāi kē,bó yīng dì zi cǎo shū duō。
安得吴兴真紫颖,千枝挥洒换群鹅。ān dé wú xīng zhēn zǐ yǐng,qiān zhī huī sǎ huàn qún é。

银河曲

屈大均

万里银河接凤城,迢迢怅望不胜情。wàn lǐ yín hé jiē fèng chéng,tiáo tiáo chàng wàng bù shèng qíng。
生作仙灵偏独宿,天公何苦累双星。shēng zuò xiān líng piān dú sù,tiān gōng hé kǔ lèi shuāng xīng。
为天耕织辛勤绝,一年一夕还呜咽。wèi tiān gēng zhī xīn qín jué,yī nián yī xī hái wū yàn。
谁言天上暂生离,胜似人间长死别。shuí yán tiān shàng zàn shēng lí,shèng shì rén jiān zhǎng sǐ bié。
人间死别又吞声,泪逐银河地下倾。rén jiān sǐ bié yòu tūn shēng,lèi zhú yín hé dì xià qīng。
荷鼓有妃仍命薄,匏瓜无匹肯心平。hé gǔ yǒu fēi réng mìng báo,páo guā wú pǐ kěn xīn píng。
相隔盈盈才一水,何如泉路数千里。xiāng gé yíng yíng cái yī shuǐ,hé rú quán lù shù qiān lǐ。
紫圭烟化绿珠沉,再见容华终已矣。zǐ guī yān huà lǜ zhū chén,zài jiàn róng huá zhōng yǐ yǐ。
清浅河精本易干,何须乌鹊日盘桓。qīng qiǎn hé jīng běn yì gàn,hé xū wū què rì pán huán。
填河肯用支机石,会见桥飞胜羽翰。tián hé kěn yòng zhī jī shí,huì jiàn qiáo fēi shèng yǔ hàn。
将牛更饮银河尽,天罪多情应不忍。jiāng niú gèng yǐn yín hé jǐn,tiān zuì duō qíng yīng bù rěn。
本是牵牛贵莫当,化为沐犊穷堪悯。běn shì qiān niú guì mò dāng,huà wèi mù dú qióng kān mǐn。
玉手回旋作七襄,长空日夕锦霞张。yù shǒu huí xuán zuò qī xiāng,zhǎng kōng rì xī jǐn xiá zhāng。
难将绮绣偿天债,皇穹何不重文章。nán jiāng qǐ xiù cháng tiān zhài,huáng qióng hé bù zhòng wén zhāng。
浣纱水冷谁知汝,胍胍灵仇不得语。huàn shā shuǐ lěng shuí zhī rǔ,guā guā líng chóu bù dé yǔ。
龙镳不解逐浮槎,逃向人边依海渚。lóng biāo bù jiě zhú fú chá,táo xiàng rén biān yī hǎi zhǔ。
双精曾降黄姑地,金篦划河阻天使。shuāng jīng céng jiàng huáng gū dì,jīn bì huà hé zǔ tiān shǐ。
河名百沸至今传,牛女有祠人尽祀。hé míng bǎi fèi zhì jīn chuán,niú nǚ yǒu cí rén jǐn sì。
窃药嫦娥路不迷,蟾兔宫中容叛妻。qiè yào cháng é lù bù mí,chán tù gōng zhōng róng pàn qī。
不闻天帝罪奔月,天仙偏遣守空闺。bù wén tiān dì zuì bēn yuè,tiān xiān piān qiǎn shǒu kōng guī。
香华既有芳祠在,七夕不须针缕待。xiāng huá jì yǒu fāng cí zài,qī xī bù xū zhēn lǚ dài。
丈夫况作馆甥来,帝子应教须女代。zhàng fū kuàng zuò guǎn shēng lái,dì zi yīng jiào xū nǚ dài。
女儿乞巧且逡巡,巧得蟢丝祗误人。nǚ ér qǐ qiǎo qiě qūn xún,qiǎo dé xǐ sī zhī wù rén。
宝家枉自回文妙,卢女虚传飞盖神。bǎo jiā wǎng zì huí wén miào,lú nǚ xū chuán fēi gài shén。
指间织锦称机绝,岂是星光长照身。zhǐ jiān zhī jǐn chēng jī jué,qǐ shì xīng guāng zhǎng zhào shēn。
缣素不劳分丈尺,旧人争得白头新。jiān sù bù láo fēn zhàng chǐ,jiù rén zhēng dé bái tóu xīn。
自古才贤罕嘉耦,生逢寡宿难消受。zì gǔ cái xián hǎn jiā ǒu,shēng féng guǎ sù nán xiāo shòu。
安仁悼俪为姿研,诸葛求婚须貌丑。ān rén dào lì wèi zī yán,zhū gé qiú hūn xū mào chǒu。
而今倘欲娶姬姜,先乞双星与年寿。ér jīn tǎng yù qǔ jī jiāng,xiān qǐ shuāng xīng yǔ nián shòu。

草书歌赠蓝公漪

屈大均

公漪爱我草书好,画成即遣作今草。gōng yī ài wǒ cǎo shū hǎo,huà chéng jí qiǎn zuò jīn cǎo。
角扇屏风总不辞,龙蛇飞动为君扫。jiǎo shàn píng fēng zǒng bù cí,lóng shé fēi dòng wèi jūn sǎo。
古来草圣称张芝,神变无方吾所师。gǔ lái cǎo shèng chēng zhāng zhī,shén biàn wú fāng wú suǒ shī。
点画精微尽天纵,岂惟劲骨兼丰肌。diǎn huà jīng wēi jǐn tiān zòng,qǐ wéi jìn gǔ jiān fēng jī。
二王笔精复墨妙,思极天人无不肖。èr wáng bǐ jīng fù mò miào,sī jí tiān rén wú bù xiào。
率意超旷我亦工,研精体势未知要。lǜ yì chāo kuàng wǒ yì gōng,yán jīng tǐ shì wèi zhī yào。
汉人遗法久无传,用笔从来贵极圆。hàn rén yí fǎ jiǔ wú chuán,yòng bǐ cóng lái guì jí yuán。
怀素颇得草三昧,夏云随风任盘旋。huái sù pǒ dé cǎo sān mèi,xià yún suí fēng rèn pán xuán。
米芾神锋每太峻,大黄远射力愁尽。mǐ fèi shén fēng měi tài jùn,dà huáng yuǎn shè lì chóu jǐn。
张旭颠草虽自然,亦伤雄壮终非晋。zhāng xù diān cǎo suī zì rán,yì shāng xióng zhuàng zhōng fēi jìn。
我今学草常苦迟,未能变化犹矜持。wǒ jīn xué cǎo cháng kǔ chí,wèi néng biàn huà yóu jīn chí。
裙滑无多羊氏练,水清安得伯英池。qún huá wú duō yáng shì liàn,shuǐ qīng ān dé bó yīng chí。
伯喈作书必纨素,欲购千端与毫兔。bó jiē zuò shū bì wán sù,yù gòu qiān duān yǔ háo tù。
仲将如漆墨盈箱,左伯光妍纸无数。zhòng jiāng rú qī mò yíng xiāng,zuǒ bó guāng yán zhǐ wú shù。
为君乱作一笔书,心手窈冥随所如。wèi jūn luàn zuò yī bǐ shū,xīn shǒu yǎo míng suí suǒ rú。
蛟龙拿攫恣夭矫,骤雨飘风教有馀。jiāo lóng ná jué zì yāo jiǎo,zhòu yǔ piāo fēng jiào yǒu yú。
秾纤折衷更精熟,每日淋漓须百幅。nóng xiān zhé zhōng gèng jīng shú,měi rì lín lí xū bǎi fú。
君之散隶亦入神,以之相易须神速。jūn zhī sàn lì yì rù shén,yǐ zhī xiāng yì xū shén sù。
君有尊人草篆精,凡夫赵氏同飞名。jūn yǒu zūn rén cǎo zhuàn jīng,fán fū zhào shì tóng fēi míng。
故君法书具清识,感激知己深余情。gù jūn fǎ shū jù qīng shí,gǎn jī zhī jǐ shēn yú qíng。
笔力会当友造化,安得闭门日多暇。bǐ lì huì dāng yǒu zào huà,ān dé bì mén rì duō xiá。
右军筋骨亦精心,与君八分早相亚。yòu jūn jīn gǔ yì jīng xīn,yǔ jūn bā fēn zǎo xiāng yà。

赠故将军

屈大均

无事客辽西,名王共角抵。wú shì kè liáo xī,míng wáng gòng jiǎo dǐ。
飞腾空射虎,汗血枉成泥。fēi téng kōng shè hǔ,hàn xuè wǎng chéng ní。
苏武犹生子,要离已衅妻。sū wǔ yóu shēng zi,yào lí yǐ xìn qī。
无繇持报汉,愁向朔云啼。wú yáo chí bào hàn,chóu xiàng shuò yún tí。

赠二张太史

屈大均

之子生京口,金焦秀色多。zhī zi shēng jīng kǒu,jīn jiāo xiù sè duō。
文章若江水,万里下岷峨。wén zhāng ruò jiāng shuǐ,wàn lǐ xià mín é。
日月趋丹禁,双双鸣玉珂。rì yuè qū dān jìn,shuāng shuāng míng yù kē。
弟兄皆早达,花萼共婆娑。dì xiōng jiē zǎo dá,huā è gòng pó suō。

送吴子归河中

屈大均

昔年上泰华,遥望薰风台。xī nián shàng tài huá,yáo wàng xūn fēng tái。
一片苍梧恨,茫茫天外来。yī piàn cāng wú hèn,máng máng tiān wài lái。
君今蒲坂去,门对首阳开。jūn jīn pú bǎn qù,mén duì shǒu yáng kāi。
并向夷齐墓,松间扫绿苔。bìng xiàng yí qí mù,sōng jiān sǎo lǜ tái。