古诗词

文廷式

渔家傲·古意赠今人

文廷式

妾愿苎萝村下住。qiè yuàn zhù luó cūn xià zhù。
浣纱不共东家女。huàn shā bù gòng dōng jiā nǚ。
十顷荷花三里雾。shí qǐng hé huā sān lǐ wù。
迷归路。mí guī lù。
盈盈隔水谁能渡。yíng yíng gé shuǐ shuí néng dù。
不愿吴王宫里去。bù yuàn wú wáng gōng lǐ qù。
阳春一曲青春暮。yáng chūn yī qū qīng chūn mù。
人世繁华卿信否。rén shì fán huá qīng xìn fǒu。
浑无据。hún wú jù。
金床月落乌啼树。jīn chuáng yuè luò wū tí shù。

踏莎行·为人题照

文廷式

舞蝶娇春,啼莺促曙。wǔ dié jiāo chūn,tí yīng cù shǔ。
玉溪曾赋销魂句。yù xī céng fù xiāo hún jù。
嫦娥衣薄不禁寒,宓妃腰细才胜露。cháng é yī báo bù jìn hán,mì fēi yāo xì cái shèng lù。
香印成灰,云緺剩缕。xiāng yìn chéng huī,yún guā shèng lǚ。
红笺好共盈盈语。hóng jiān hǎo gòng yíng yíng yǔ。
落花难伴绮罗春,劝君休向阳台住。luò huā nán bàn qǐ luó chūn,quàn jūn xiū xiàng yáng tái zhù。

忆旧游·秋雁,庚子八月作

文廷式

恨霜飞榆塞,月冷枫江,万里凄清。hèn shuāng fēi yú sāi,yuè lěng fēng jiāng,wàn lǐ qī qīng。
无限凭高意,便数声长笛,难写深情。wú xiàn píng gāo yì,biàn shù shēng zhǎng dí,nán xiě shēn qíng。
望极云罗缥渺,孤影几回惊。wàng jí yún luó piāo miǎo,gū yǐng jǐ huí jīng。
见龙虎台荒,凤凰楼迥,还感飘零。jiàn lóng hǔ tái huāng,fèng huáng lóu jiǒng,hái gǎn piāo líng。
梳翎。shū líng。
自来去,叹市朝易改,风雨多经。zì lái qù,tàn shì cháo yì gǎi,fēng yǔ duō jīng。
天远无消息,问谁裁尺帛,寄与青冥。tiān yuǎn wú xiāo xī,wèn shuí cái chǐ bó,jì yǔ qīng míng。
遥想横汾箫鼓,兰菊尚芳馨。yáo xiǎng héng fén xiāo gǔ,lán jú shàng fāng xīn。
又日落天寒,平沙列幕边马鸣。yòu rì luò tiān hán,píng shā liè mù biān mǎ míng。

临江仙·金陵忆别

文廷式

檀板声停箫吹咽,玉骢门外频嘶。tán bǎn shēng tíng xiāo chuī yàn,yù cōng mén wài pín sī。
背人无语敛双眉。bèi rén wú yǔ liǎn shuāng méi。
别离情绪,撩乱万千丝。bié lí qíng xù,liāo luàn wàn qiān sī。
不道天河能间阻,此心桃叶应知。bù dào tiān hé néng jiān zǔ,cǐ xīn táo yè yīng zhī。
临明一阵雨霏霏。lín míng yī zhèn yǔ fēi fēi。
泪沾红袖,江上早寒时。lèi zhān hóng xiù,jiāng shàng zǎo hán shí。

虞美人

文廷式

鹭冠敧侧蛮腰袅。lù guān jī cè mán yāo niǎo。
偎就郎怀抱。wēi jiù láng huái bào。
阿侬衣薄晓寒欺。ā nóng yī báo xiǎo hán qī。
凭仗些儿酒力、自禁持。píng zhàng xiē ér jiǔ lì zì jìn chí。
馀香染袖人何在。yú xiāng rǎn xiù rén hé zài。
梦隔珊瑚海。mèng gé shān hú hǎi。
琵琶湖畔水涵空。pí pá hú pàn shuǐ hán kōng。
只有寒梅敛恨、向东风。zhǐ yǒu hán méi liǎn hèn xiàng dōng fēng。

满江红

文廷式

雨挹轻尘,山槛外、春痕初绿。yǔ yì qīng chén,shān kǎn wài chūn hén chū lǜ。
频怅望、方空一抹,弄箫人独。pín chàng wàng fāng kōng yī mǒ,nòng xiāo rén dú。
花影任教如意舞,莺声已是将离曲。huā yǐng rèn jiào rú yì wǔ,yīng shēng yǐ shì jiāng lí qū。
算只有、落絮与游丝,飞相逐。suàn zhǐ yǒu luò xù yǔ yóu sī,fēi xiāng zhú。
簪素柰,歌黄竹。zān sù nài,gē huáng zhú。
年渐老,欢难足。nián jiàn lǎo,huān nán zú。
试开箱捡取,石榴裙幅。shì kāi xiāng jiǎn qǔ,shí liú qún fú。
归梦不知天近远,清愁乍满江南北。guī mèng bù zhī tiān jìn yuǎn,qīng chóu zhà mǎn jiāng nán běi。
问此际、僝僽为何人,眉峰蹙。wèn cǐ jì chán zhòu wèi hé rén,méi fēng cù。

清平乐·巴陵有二乔墓,殆不足据,喜其亭槛轩朗,草树幽秀,聊为题之

文廷式

佩环声杳。pèi huán shēng yǎo。
日暮巴陵道。rì mù bā líng dào。
眉样君山青未了。méi yàng jūn shān qīng wèi le。
一例湘娥缥缈。yī lì xiāng é piāo miǎo。
当年夫婿英雄。dāng nián fū xù yīng xióng。
而今荒草吴宫。ér jīn huāng cǎo wú gōng。
休问香魂在否,年年点缀春风。xiū wèn xiāng hún zài fǒu,nián nián diǎn zhuì chūn fēng。

卜算子·新柳

文廷式

雪意化春云,池水生新皱。xuě yì huà chūn yún,chí shuǐ shēng xīn zhòu。
一样眉痕两样描,月影初三瘦。yī yàng méi hén liǎng yàng miáo,yuè yǐng chū sān shòu。
莫到短长亭,未是愁时候。mò dào duǎn zhǎng tíng,wèi shì chóu shí hòu。
惆怅黄莺抵死催,春思浓如酒。chóu chàng huáng yīng dǐ sǐ cuī,chūn sī nóng rú jiǔ。

谒金门

文廷式

秋未老。qiū wèi lǎo。
树树斜阳都好。shù shù xié yáng dōu hǎo。
霞锦云罗黏远草。xiá jǐn yún luó nián yuǎn cǎo。
碧天开画稿。bì tiān kāi huà gǎo。
别后许多怀抱。bié hòu xǔ duō huái bào。
又是黄花开了。yòu shì huáng huā kāi le。
落叶西风人悄悄。luò yè xī fēng rén qiāo qiāo。
雁回书不到。yàn huí shū bù dào。

念奴娇·旅思

文廷式

杜鹃啼后,问江花江草,有情何极。dù juān tí hòu,wèn jiāng huā jiāng cǎo,yǒu qíng hé jí。
曾是灯前通一笑,浅鬓轻笼蝉翼。céng shì dēng qián tōng yī xiào,qiǎn bìn qīng lóng chán yì。
掩抑持觞,轻盈试剪,此意难忘得。yǎn yì chí shāng,qīng yíng shì jiǎn,cǐ yì nán wàng dé。
如丝如絮,东风吹去无力。rú sī rú xù,dōng fēng chuī qù wú lì。
因念久客天涯,端居多感,萧瑟青芜国。yīn niàn jiǔ kè tiān yá,duān jū duō gǎn,xiāo sè qīng wú guó。
怀抱向人何处尽,卧听林风悽寂。huái bào xiàng rén hé chù jǐn,wò tīng lín fēng qī jì。
经卷楞严,琴声贺若,静玩炉烟直。jīng juǎn léng yán,qín shēng hè ruò,jìng wán lú yān zhí。
微寒陨蕊,瑶华追溯堪惜。wēi hán yǔn ruǐ,yáo huá zhuī sù kān xī。

摊破浣溪沙

文廷式

竹粉黏青露点衣。zhú fěn nián qīng lù diǎn yī。
柳绵吹白水平池。liǔ mián chuī bái shuǐ píng chí。
为报游人休草草,惜芳时。wèi bào yóu rén xiū cǎo cǎo,xī fāng shí。
临镜只应江月照,搴帷莫使楚云疑。lín jìng zhǐ yīng jiāng yuè zhào,qiān wéi mò shǐ chǔ yún yí。
不道平生惆怅意,有人知。bù dào píng shēng chóu chàng yì,yǒu rén zhī。

念奴娇

文廷式

江湖岁晚,正少陵忧思,两鬓斑白。jiāng hú suì wǎn,zhèng shǎo líng yōu sī,liǎng bìn bān bái。
谁向水晶帘子下,买笑千金轻掷。shuí xiàng shuǐ jīng lián zi xià,mǎi xiào qiān jīn qīng zhì。
悽诉鹍弦,豪斟玉斝,黛掩伤心色。qī sù kūn xián,háo zhēn yù jiǎ,dài yǎn shāng xīn sè。
更持红烛,赏花聊永今夕。gèng chí hóng zhú,shǎng huā liáo yǒng jīn xī。
闻说太液波翻,旧时驰道,一片青青麦。wén shuō tài yè bō fān,jiù shí chí dào,yī piàn qīng qīng mài。
翠羽明珰漂泊尽,何况落红狼籍。cuì yǔ míng dāng piāo pō jǐn,hé kuàng luò hóng láng jí。
传写师师,诗题好好,付与情人惜。chuán xiě shī shī,shī tí hǎo hǎo,fù yǔ qíng rén xī。
老夫无语,卧看月下寒碧。lǎo fū wú yǔ,wò kàn yuè xià hán bì。

点绛唇

文廷式

水际春回,曲阑环合庭阴翠。shuǐ jì chūn huí,qū lán huán hé tíng yīn cuì。
縠纹波细。hú wén bō xì。
石罅看鱼戏。shí xià kàn yú xì。
宛宛韶光,著处偎人腻。wǎn wǎn sháo guāng,zhù chù wēi rén nì。
春知未。chūn zhī wèi。
青芜满地。qīng wú mǎn dì。
易惹天涯思。yì rě tiān yá sī。

玉漏迟·辛丑七夕

文廷式

懒寻天上巧,夜阑愁对,碧窗秋悄。lǎn xún tiān shàng qiǎo,yè lán chóu duì,bì chuāng qiū qiāo。
细数更筹,重忆旧时怀抱。xì shù gèng chóu,zhòng yì jiù shí huái bào。
多少人间别恨,浑不解、金风来早。duō shǎo rén jiān bié hèn,hún bù jiě jīn fēng lái zǎo。
灵约杳。líng yuē yǎo。
一痕淡月,笼云凄照。yī hén dàn yuè,lóng yún qī zhào。
羡他碧汉无波,便万岁千秋,后期难了。xiàn tā bì hàn wú bō,biàn wàn suì qiān qiū,hòu qī nán le。
自轸琴心,漫托彩鸾同调。zì zhěn qín xīn,màn tuō cǎi luán tóng diào。
一晌梦游处,恰又似、浮槎仙岛。yī shǎng mèng yóu chù,qià yòu shì fú chá xiān dǎo。
人易老。rén yì lǎo。
南楼几番清啸。nán lóu jǐ fān qīng xiào。

思佳客古意

文廷式

十幅湘帘窣地垂。shí fú xiāng lián sū dì chuí。
千株杨柳曲尘丝。qiān zhū yáng liǔ qū chén sī。
玉人手把菱花照,绝代红颜欲赠谁。yù rén shǒu bǎ líng huā zhào,jué dài hóng yán yù zèng shuí。
花子薄,翠颦低。huā zi báo,cuì pín dī。
轻纱吉了称身宜。qīng shā jí le chēng shēn yí。
苎萝女伴如相问,莫道侬家旧住西。zhù luó nǚ bàn rú xiāng wèn,mò dào nóng jiā jiù zhù xī。

感皇恩·中秋

文廷式

梧叶碎秋光,小窗眠醒。wú yè suì qiū guāng,xiǎo chuāng mián xǐng。
自理琴书碧天静。zì lǐ qín shū bì tiān jìng。
文园病减,尚怯西风清劲。wén yuán bìng jiǎn,shàng qiè xī fēng qīng jìn。
秘瓷聊试水、煎春茗。mì cí liáo shì shuǐ jiān chūn míng。
故人何在,曲阑空凭。gù rén hé zài,qū lán kōng píng。
料损多情旧心性。liào sǔn duō qíng jiù xīn xìng。
冰奁愁展,今夜月明如镜。bīng lián chóu zhǎn,jīn yè yuè míng rú jìng。
断肠枫落也、吴江冷。duàn cháng fēng luò yě wú jiāng lěng。

疏影·秦淮有所赠

文廷式

凉蝉陨叶。liáng chán yǔn yè。
正碧波渺渺,秋在城堞。zhèng bì bō miǎo miǎo,qiū zài chéng dié。
酒所凄凉,相唤移船,华灯掩映佳侠。jiǔ suǒ qī liáng,xiāng huàn yí chuán,huá dēng yǎn yìng jiā xiá。
宜城放客多愁思,写不尽、琴心三叠。yí chéng fàng kè duō chóu sī,xiě bù jǐn qín xīn sān dié。
数合欢、制就齐纨,谁料未秋先箧。shù hé huān zhì jiù qí wán,shuí liào wèi qiū xiān qiè。
坐对江湖兴沓。zuò duì jiāng hú xīng dá。
便当自此去,同理舟楫。biàn dāng zì cǐ qù,tóng lǐ zhōu jí。
却恨青铜,华发星星,那称绛唇丹靥。què hèn qīng tóng,huá fā xīng xīng,nà chēng jiàng chún dān yè。
从渠自向空王忏,恰难忘、散花香裛。cóng qú zì xiàng kōng wáng chàn,qià nán wàng sàn huā xiāng yì。
甚四弦、解诉飘零,歌畔泪珠盈睫。shén sì xián jiě sù piāo líng,gē pàn lèi zhū yíng jié。

南乡子·病中戏笔

文廷式

一室病维摩。yī shì bìng wéi mó。
且喜闲庭掩雀罗。qiě xǐ xián tíng yǎn què luó。
煮药翻书深有味,呵呵。zhǔ yào fān shū shēn yǒu wèi,hē hē。
老子无愁世则那。lǎo zi wú chóu shì zé nà。
莽莽旧山河。mǎng mǎng jiù shān hé。
谁向新亭泪点多。shuí xiàng xīn tíng lèi diǎn duō。
惟有鹧鸪声解道,哥哥。wéi yǒu zhè gū shēng jiě dào,gē gē。
行不得时可奈何。xíng bù dé shí kě nài hé。

凭栏人·咏水仙花

文廷式

秣驷芝田经几时。mò sì zhī tián jīng jǐ shí。
袖里明珰光未已。xiù lǐ míng dāng guāng wèi yǐ。
华灯写,澹姿绰,娇饶知似谁。huá dēng xiě,dàn zī chuò,jiāo ráo zhī shì shuí。

鹧鸪天

文廷式

明月多情上绮疏。míng yuè duō qíng shàng qǐ shū。
伴侬无寐四更馀。bàn nóng wú mèi sì gèng yú。
朦胧世态休看镜,撩拨清愁且著书。méng lóng shì tài xiū kàn jìng,liāo bō qīng chóu qiě zhù shū。
萤火暗,雁声孤。yíng huǒ àn,yàn shēng gū。
露光浮白夜凉初。lù guāng fú bái yè liáng chū。
桂宫曾寄千千信,为问仙娥忆得无。guì gōng céng jì qiān qiān xìn,wèi wèn xiān é yì dé wú。
141«2345678