古诗词

李郢

春日题山家

李郢

偶与樵人熟,春残日日来。ǒu yǔ qiáo rén shú,chūn cán rì rì lái。
依岗寻紫蕨,挽树得青梅。yī gǎng xún zǐ jué,wǎn shù dé qīng méi。
燕静衔泥起,蜂喧抱蕊回。yàn jìng xián ní qǐ,fēng xuān bào ruǐ huí。
嫩茶重搅绿,新酒略炊醅。nèn chá zhòng jiǎo lǜ,xīn jiǔ lüè chuī pēi。
漠漠蚕生纸,涓涓水弄苔。mò mò cán shēng zhǐ,juān juān shuǐ nòng tái。
丁香政堪结,留步小庭隈。dīng xiāng zhèng kān jié,liú bù xiǎo tíng wēi。

秋晚寄题陆勋校书义兴禅居时淮南从事

李郢

禅居秋草晚,萧索异前时。chán jū qiū cǎo wǎn,xiāo suǒ yì qián shí。
莲幕青云贵,翱翔绝后期。lián mù qīng yún guì,áo xiáng jué hòu qī。
藓房柽架掩,山砌石盆欹。xiǎn fáng chēng jià yǎn,shān qì shí pén yī。
剑戟晨趋静,笙歌夜散迟。jiàn jǐ chén qū jìng,shēng gē yè sàn chí。
谷寒霜狖静,林晚磬虫悲。gǔ hán shuāng yòu jìng,lín wǎn qìng chóng bēi。
惠远烟霞在,方平杖履随。huì yuǎn yān xiá zài,fāng píng zhàng lǚ suí。
骨清须贵达,神重有威仪。gǔ qīng xū guì dá,shén zhòng yǒu wēi yí。
万卒千蹄马,横鞭从信骑。wàn zú qiān tí mǎ,héng biān cóng xìn qí。

即目

李郢

自笑腾腾者,非憨又不狂。zì xiào téng téng zhě,fēi hān yòu bù kuáng。
何为跧似鼠,而复怯于獐。hé wèi quán shì shǔ,ér fù qiè yú zhāng。
落拓无生计,伶俜恋酒乡。luò tuò wú shēng jì,líng pīng liàn jiǔ xiāng。
冥搜得诗窟,偶战出文场。míng sōu dé shī kū,ǒu zhàn chū wén chǎng。
爱雪愁冬尽,怀人觉夜长。ài xuě chóu dōng jǐn,huái rén jué yè zhǎng。
石楼多爽气,柽案有馀香。shí lóu duō shuǎng qì,chēng àn yǒu yú xiāng。
运去非关拙,时来不在忙。yùn qù fēi guān zhuō,shí lái bù zài máng。
平生两闲暇,孤趣满沧浪。píng shēng liǎng xián xiá,gū qù mǎn cāng làng。

冬至后西湖泛舟看断冰偶成长句

李郢

一阳生后阴飙竭,湖上层冰看折时。yī yáng shēng hòu yīn biāo jié,hú shàng céng bīng kàn zhé shí。
云母扇摇当殿色,珊瑚树碎满盘枝。yún mǔ shàn yáo dāng diàn sè,shān hú shù suì mǎn pán zhī。
斜汀藻动鱼应觉,极浦波生雁未知。xié tīng zǎo dòng yú yīng jué,jí pǔ bō shēng yàn wèi zhī。
山影浅中留瓦砾,日光寒外送涟漪。shān yǐng qiǎn zhōng liú wǎ lì,rì guāng hán wài sòng lián yī。
崖崩苇岸纵横散,篙蹙兰舟片段随。yá bēng wěi àn zòng héng sàn,gāo cù lán zhōu piàn duàn suí。
曾向黄河望冲激,大鹏飞起雪风吹。céng xiàng huáng hé wàng chōng jī,dà péng fēi qǐ xuě fēng chuī。

阳羡春歌

李郢

石亭梅花落如积,玉藓斓斑竹姑赤。shí tíng méi huā luò rú jī,yù xiǎn lán bān zhú gū chì。
祝陵有酒清若空,煮糯蒸鱼作寒食。zhù líng yǒu jiǔ qīng ruò kōng,zhǔ nuò zhēng yú zuò hán shí。
长桥新晴好天气,两市儿郎棹船戏。zhǎng qiáo xīn qíng hǎo tiān qì,liǎng shì ér láng zhào chuán xì。
溪头铙鼓狂杀侬,青盖红裙偶相值。xī tóu náo gǔ kuáng shā nóng,qīng gài hóng qún ǒu xiāng zhí。
风光何处最可怜,邵家高楼白日边。fēng guāng hé chù zuì kě lián,shào jiā gāo lóu bái rì biān。
楼下游人颜色喜,溪南黄帽应羞死。lóu xià yóu rén yán sè xǐ,xī nán huáng mào yīng xiū sǐ。
三月未有二月残,灵龟可信渰水乾。sān yuè wèi yǒu èr yuè cán,líng guī kě xìn yǎn shuǐ qián。
葑草青青促归去,短箫横笛说明年。fēng cǎo qīng qīng cù guī qù,duǎn xiāo héng dí shuō míng nián。

茶山贡焙歌

李郢

使君爱客情无已,客在金台价无比。shǐ jūn ài kè qíng wú yǐ,kè zài jīn tái jià wú bǐ。
春风三月贡茶时,尽逐红旌到山里。chūn fēng sān yuè gòng chá shí,jǐn zhú hóng jīng dào shān lǐ。
焙中清晓朱门开,筐箱渐见新芽来。bèi zhōng qīng xiǎo zhū mén kāi,kuāng xiāng jiàn jiàn xīn yá lái。
陵烟触露不停探,官家赤印连帖催。líng yān chù lù bù tíng tàn,guān jiā chì yìn lián tiē cuī。
朝饥暮匐谁兴哀,喧阗竞纳不盈掬。cháo jī mù fú shuí xīng āi,xuān tián jìng nà bù yíng jū。
一时一饷还成堆,蒸之馥之香胜梅,研膏架动轰如雷。yī shí yī xiǎng hái chéng duī,zhēng zhī fù zhī xiāng shèng méi,yán gāo jià dòng hōng rú léi。
茶成拜表贡天子,万人争啖春山摧。chá chéng bài biǎo gòng tiān zi,wàn rén zhēng dàn chūn shān cuī。
驿骑鞭声砉流电,半夜驱夫谁复见。yì qí biān shēng huò liú diàn,bàn yè qū fū shuí fù jiàn。
十日王程路四千,到时须及清明宴。shí rì wáng chéng lù sì qiān,dào shí xū jí qīng míng yàn。
吾君可谓纳谏君,谏官不谏何由闻。wú jūn kě wèi nà jiàn jūn,jiàn guān bù jiàn hé yóu wén。
九重城里虽玉食,天涯吏役长纷纷。jiǔ zhòng chéng lǐ suī yù shí,tiān yá lì yì zhǎng fēn fēn。
使君忧民惨容色,就焙尝茶坐诸客。shǐ jūn yōu mín cǎn róng sè,jiù bèi cháng chá zuò zhū kè。
几回到口重咨嗟,嫩绿鲜芳出何力。jǐ huí dào kǒu zhòng zī jiē,nèn lǜ xiān fāng chū hé lì。
山中有酒亦有歌,乐营房户皆仙家。shān zhōng yǒu jiǔ yì yǒu gē,lè yíng fáng hù jiē xiān jiā。
仙家十队酒百斛,金丝宴馔随经过。xiān jiā shí duì jiǔ bǎi hú,jīn sī yàn zhuàn suí jīng guò。
使君是日忧思多,客亦无言徵绮罗。shǐ jūn shì rì yōu sī duō,kè yì wú yán zhēng qǐ luó。
殷勤绕焙复长叹,官府例成期如何。yīn qín rào bèi fù zhǎng tàn,guān fǔ lì chéng qī rú hé。
吴民吴民莫憔悴,使君作相期苏尔。wú mín wú mín mò qiáo cuì,shǐ jūn zuò xiāng qī sū ěr。

孔雀

李郢

越鸟青春好颜色,晴轩入户看呫衣。yuè niǎo qīng chūn hǎo yán sè,qíng xuān rù hù kàn tiè yī。
一身金翠画不得,万里山川来者稀。yī shēn jīn cuì huà bù dé,wàn lǐ shān chuān lái zhě xī。
丝竹惯听时独舞,楼台初上欲孤飞。sī zhú guàn tīng shí dú wǔ,lóu tái chū shàng yù gū fēi。
刺桐花谢芳草歇,南国同巢应望归。cì tóng huā xiè fāng cǎo xiē,nán guó tóng cháo yīng wàng guī。

张郎中宅戏赠二首

李郢

薄雪燕蓊紫燕钗,钗垂簏簌抱香怀。báo xuě yàn wěng zǐ yàn chāi,chāi chuí lù sù bào xiāng huái。
一声歌罢刘郎醉,脱取明金压绣鞋。yī shēng gē bà liú láng zuì,tuō qǔ míng jīn yā xiù xié。

张郎中宅戏赠二首

李郢

谢家青妓邃重关,谁省春风见玉颜。xiè jiā qīng jì suì zhòng guān,shuí shěng chūn fēng jiàn yù yán。
闻道彩鸾三十六,一双双对碧池莲。wén dào cǎi luán sān shí liù,yī shuāng shuāng duì bì chí lián。

鹅儿

李郢

腊后闲行村舍边,黄鹅清水真可怜。là hòu xián xíng cūn shě biān,huáng é qīng shuǐ zhēn kě lián。
何穷散乱随新草,永日淹留在野田。hé qióng sàn luàn suí xīn cǎo,yǒng rì yān liú zài yě tián。
无事群鸣遮水际,争来引颈逼人前。wú shì qún míng zhē shuǐ jì,zhēng lái yǐn jǐng bī rén qián。
风吹楚泽蒹葭暮,看下寒溪逐去船。fēng chuī chǔ zé jiān jiā mù,kàn xià hán xī zhú qù chuán。

酬友人春暮寄枳花茶

李郢

昨日东风吹枳花,酒醒春晚一瓯茶。zuó rì dōng fēng chuī zhǐ huā,jiǔ xǐng chūn wǎn yī ōu chá。
如云正护幽人堑,似雪才分野老家。rú yún zhèng hù yōu rén qiàn,shì xuě cái fēn yě lǎo jiā。
金饼拍成和雨露,玉尘煎出照烟霞。jīn bǐng pāi chéng hé yǔ lù,yù chén jiān chū zhào yān xiá。
相如病渴今全校,不羡生台白颈鸦。xiāng rú bìng kě jīn quán xiào,bù xiàn shēng tái bái jǐng yā。
51123