古诗词

王瀛

寄怀宁海学博宿复公

王瀛

旧雨东牟迹未疏,往来冰署五年余。jiù yǔ dōng móu jì wèi shū,wǎng lái bīng shǔ wǔ nián yú。
徉狂阮籍频中圣,寂寞扬雄喜著书。yáng kuáng ruǎn jí pín zhōng shèng,jì mò yáng xióng xǐ zhù shū。
两地相思云散后,半窗明月梦回初。liǎng dì xiāng sī yún sàn hòu,bàn chuāng míng yuè mèng huí chū。
挥毫敏捷应如昨,莫惜瑶华数寄予。huī háo mǐn jié yīng rú zuó,mò xī yáo huá shù jì yǔ。

辛卯春仲,阴雨连旬,梅英落飞,真花神一厄也。为赋怨言一律

王瀛

玉骨冰肌世外姿,可堪风雨厄芳时。yù gǔ bīng jī shì wài zī,kě kān fēng yǔ è fāng shí。
香消断陌春无分,影瘦横塘月未知。xiāng xiāo duàn mò chūn wú fēn,yǐng shòu héng táng yuè wèi zhī。
湘水一天沉国士,燕山万里嫁名姬。xiāng shuǐ yī tiān chén guó shì,yàn shān wàn lǐ jià míng jī。
何当领取飘零恨,羌笛声中细细吹。hé dāng lǐng qǔ piāo líng hèn,qiāng dí shēng zhōng xì xì chuī。