古诗词

王荫祜

枯树

王荫祜

浪说三株绕砌罗,连枝憔悴感寒柯。làng shuō sān zhū rào qì luó,lián zhī qiáo cuì gǎn hán kē。
皴霜皮黯冬心在,媚雨条稀老干多。cūn shuāng pí àn dōng xīn zài,mèi yǔ tiáo xī lǎo gàn duō。
至竟成材关阅历,独怜生意渐婆娑。zhì jìng chéng cái guān yuè lì,dú lián shēng yì jiàn pó suō。
杜陵诗句兰成赋,一例霜毫忍泪呵。dù líng shī jù lán chéng fù,yī lì shuāng háo rěn lèi hē。

读史其二

王荫祜

东聘联唇齿,南征固腹心。dōng pìn lián chún chǐ,nán zhēng gù fù xīn。
已成吞魏势,讵料大星沈。yǐ chéng tūn wèi shì,jù liào dà xīng shěn。

读史其二

王荫祜

同是中朝彦,奚分蜀洛为。tóng shì zhōng cháo yàn,xī fēn shǔ luò wèi。
不须更相竞,都在党人碑。bù xū gèng xiāng jìng,dōu zài dǎng rén bēi。

读史其二

王荫祜

一出曲端死,再出郦琼叛。yī chū qū duān sǐ,zài chū lì qióng pàn。
心学乃杀人,符离四十万。xīn xué nǎi shā rén,fú lí sì shí wàn。

读史其一

王荫祜

高文侈美新,何如赤伏符。gāo wén chǐ měi xīn,hé rú chì fú fú。
投阁乃不死,咄咄莽大夫。tóu gé nǎi bù sǐ,duō duō mǎng dà fū。