古诗词

李如璧

明月

李如璧

三五月华流炯光,可怜怀归郢路长。sān wǔ yuè huá liú jiǒng guāng,kě lián huái guī yǐng lù zhǎng。
逾江越汉津无梁,遥遥永夜思茫茫。yú jiāng yuè hàn jīn wú liáng,yáo yáo yǒng yè sī máng máng。
昭君失宠辞上宫,蛾眉婵娟卧毡穹。zhāo jūn shī chǒng cí shàng gōng,é méi chán juān wò zhān qióng。
胡人琵琶弹北风,汉家音信绝南鸿。hú rén pí pá dàn běi fēng,hàn jiā yīn xìn jué nán hóng。
昭君此时怨画工,可怜明月光朣胧。zhāo jūn cǐ shí yuàn huà gōng,kě lián míng yuè guāng tóng lóng。
节既秋兮天向寒,沅有漪兮湘有澜。jié jì qiū xī tiān xiàng hán,yuán yǒu yī xī xiāng yǒu lán。
沅湘纠合淼漫漫,洛阳才子忆长安。yuán xiāng jiū hé miǎo màn màn,luò yáng cái zi yì zhǎng ān。
可怜明月复团团,逐臣恋主心愈恪。kě lián míng yuè fù tuán tuán,zhú chén liàn zhǔ xīn yù kè。
弃妻思君情不薄,已悲芳岁徒沦落。qì qī sī jūn qíng bù báo,yǐ bēi fāng suì tú lún luò。
复恐红颜坐销铄,可怜明月方照灼,向影倾身比葵藿。fù kǒng hóng yán zuò xiāo shuò,kě lián míng yuè fāng zhào zhuó,xiàng yǐng qīng shēn bǐ kuí huò。