古诗词

叶佩荪

望岱

叶佩荪

震出东维峙大钧,体元凝秀郁嶙峋。zhèn chū dōng wéi zhì dà jūn,tǐ yuán níng xiù yù lín xún。
云烟一气迷齐鲁,松石千年厌汉秦。yún yān yī qì mí qí lǔ,sōng shí qiān nián yàn hàn qín。
碧落上参无尽际,沧瀛俯掬有边垠。bì luò shàng cān wú jǐn jì,cāng yíng fǔ jū yǒu biān yín。
遥瞻九陛明堂位,配极升中秩百神。yáo zhān jiǔ bì míng táng wèi,pèi jí shēng zhōng zhì bǎi shén。

望岱

叶佩荪

岩壑生平寝处逢,乾坤奇伟总罗胸。yán hè shēng píng qǐn chù féng,qián kūn qí wěi zǒng luó xiōng。
才辞仙掌云台址,来眺天门日观峰。cái cí xiān zhǎng yún tái zhǐ,lái tiào tiān mén rì guān fēng。
晓霁吴阊明白马,春阴碣石起苍龙。xiǎo jì wú chāng míng bái mǎ,chūn yīn jié shí qǐ cāng lóng。
神州此脉开洙泗,不信他山别有宗。shén zhōu cǐ mài kāi zhū sì,bù xìn tā shān bié yǒu zōng。

城子山怀古

叶佩荪

赋诗台畔瞰江东,横槊依然竟气雄。fù shī tái pàn kàn jiāng dōng,héng shuò yī rán jìng qì xióng。
只是临流叹天堑,也愁赤壁遇东风。zhǐ shì lín liú tàn tiān qiàn,yě chóu chì bì yù dōng fēng。

城子山怀古

叶佩荪

铁锁何曾断上流,临江却使五官愁。tiě suǒ hé céng duàn shàng liú,lín jiāng què shǐ wǔ guān chóu。
阿童他日风偏利,容易楼船下石头。ā tóng tā rì fēng piān lì,róng yì lóu chuán xià shí tóu。

有以西域骨种羊裘见贻者谢却之因缀长句

叶佩荪

天公幻化纷奇谲,攫弄人心成虫惑。tiān gōng huàn huà fēn qí jué,jué nòng rén xīn chéng chóng huò。
冰蚕作茧火鼠衣,鹖尾雉头恣绚饰。bīng cán zuò jiǎn huǒ shǔ yī,hé wěi zhì tóu zì xuàn shì。
传闻万里流沙西,瀚海外环哈萨克。chuán wén wàn lǐ liú shā xī,hàn hǎi wài huán hā sà kè。
满山羖䍽异丁零,达生自地非坼副。mǎn shān gǔ lì yì dīng líng,dá shēng zì dì fēi chè fù。
羊死以骨种之士,考牧依然勤力穑。yáng sǐ yǐ gǔ zhǒng zhī shì,kǎo mù yī rán qín lì sè。
细思西域兑所位,羊为兑象全阴德。xì sī xī yù duì suǒ wèi,yáng wèi duì xiàng quán yīn dé。
至阴不生乃无死,感以阳精复滋息。zhì yīn bù shēng nǎi wú sǐ,gǎn yǐ yáng jīng fù zī xī。
断虺可联鳖可艺,理有固然非臆测。duàn huī kě lián biē kě yì,lǐ yǒu gù rán fēi yì cè。
兹羊留骨兼重皮,其中纯黑尤难得。zī yáng liú gǔ jiān zhòng pí,qí zhōng chún hēi yóu nán dé。
贵人争购逾狼荒,一裘价可半千直。guì rén zhēng gòu yú láng huāng,yī qiú jià kě bàn qiān zhí。
有客持寄致珍重,开缄观者俱动色。yǒu kè chí jì zhì zhēn zhòng,kāi jiān guān zhě jù dòng sè。
旋珠细叠螺髻圆,黝光润夺鸦雏墨。xuán zhū xì dié luó jì yuán,yǒu guāng rùn duó yā chú mò。
我生长物本何有,蔽体聊取充要襋。wǒ shēng zhǎng wù běn hé yǒu,bì tǐ liáo qǔ chōng yào jí。
忽看奇服映悬鹑,翻似杜陵惊翠织。hū kàn qí fú yìng xuán chún,fān shì dù líng jīng cuì zhī。
人生百事斗新异,称此以求焉纪极。rén shēng bǎi shì dòu xīn yì,chēng cǐ yǐ qiú yān jì jí。
美好虽得时俗夸,暴殄恐有神明殛。měi hǎo suī dé shí sú kuā,bào tiǎn kǒng yǒu shén míng jí。
亟挥还客心始恬,朗咏素丝安退食。jí huī hái kè xīn shǐ tián,lǎng yǒng sù sī ān tuì shí。