古诗词

田兰芳

住孔楼三年矣别去一叹

田兰芳

东风回首怅天涯,此地曾经阅岁华。dōng fēng huí shǒu chàng tiān yá,cǐ dì céng jīng yuè suì huá。
旧舍乍离应入梦,新居更卜未还家。jiù shě zhà lí yīng rù mèng,xīn jū gèng bo wèi hái jiā。
飘风燕子依人怯,背日柴荆任意斜。piāo fēng yàn zi yī rén qiè,bèi rì chái jīng rèn yì xié。
物理推移浑莫定,青衫何用湿琵琶。wù lǐ tuī yí hún mò dìng,qīng shān hé yòng shī pí pá。

责竹

田兰芳

我闻昔人言,不可居无竹。wǒ wén xī rén yán,bù kě jū wú zhú。
一日少此君,顿使面貌俗。yī rì shǎo cǐ jūn,dùn shǐ miàn mào sú。
绕舍长儿孙,汉书亦省读。rào shě zhǎng ér sūn,hàn shū yì shěng dú。
常思一亩宫,辟向渭川曲。cháng sī yī mǔ gōng,pì xiàng wèi chuān qū。
今夏假馆处,横窗饶寒玉。jīn xià jiǎ guǎn chù,héng chuāng ráo hán yù。
谓可浣尘襟,切磋比淇澳。wèi kě huàn chén jīn,qiè cuō bǐ qí ào。
而乃出入间,多见异标目。ér nǎi chū rù jiān,duō jiàn yì biāo mù。
烟敛失潇洒,月来伤局促。yān liǎn shī xiāo sǎ,yuè lái shāng jú cù。
无实致丹山,有音殊嶰谷。wú shí zhì dān shān,yǒu yīn shū xiè gǔ。
似畏淇园伐,如睹湘江哭。shì wèi qí yuán fá,rú dǔ xiāng jiāng kū。
疑余非德邻,坐令形神辱。yí yú fēi dé lín,zuò lìng xíng shén rǔ。
不见芝兰生,无人亦芬馥。bù jiàn zhī lán shēng,wú rén yì fēn fù。
松柏挺苍翠,曾不移寒燠。sōng bǎi tǐng cāng cuì,céng bù yí hán yù。
君子秉贞操,所贵在幽独。jūn zi bǐng zhēn cāo,suǒ guì zài yōu dú。
因物有加损,怪尔终碌碌。yīn wù yǒu jiā sǔn,guài ěr zhōng lù lù。