古诗词

成坤

留别舜华二姊

成坤

生小离家国,天涯十六春。shēng xiǎo lí jiā guó,tiān yá shí liù chūn。
明朝挂帆去,又是异乡人。míng cháo guà fān qù,yòu shì yì xiāng rén。

秋夜

成坤

西风催木落,何处不秋声。xī fēng cuī mù luò,hé chù bù qiū shēng。
我是无愁者,闲阶爱月明。wǒ shì wú chóu zhě,xián jiē ài yuè míng。

古意

成坤

新月明如镜,镜复如明月。xīn yuè míng rú jìng,jìng fù rú míng yuè。
愿作明镜圆,莫作月常阙。yuàn zuò míng jìng yuán,mò zuò yuè cháng quē。