古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
江标
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
和林金石诗
清
:
江标
剥落残碑认短铭,舍人书体出天廷。
bō luò cán bēi rèn duǎn míng,shě rén shū tǐ chū tiān tíng。
吾从字画徵旁刻,大《泰山铭》小《孝经》。
wú cóng zì huà zhēng páng kè,dà tài shān míng xiǎo xiào jīng。
脱脱已罢巙巙卒,谁是平章至正秋。
tuō tuō yǐ bà kuí kuí zú,shuí shì píng zhāng zhì zhèng qiū。
一记不传名姓在,朔方剩有断碑留。
yī jì bù chuán míng xìng zài,shuò fāng shèng yǒu duàn bēi liú。
AI赏析