古诗词

邢昉

故宫燕

邢昉

君不见故宫燕,春雨秋风几回转。jūn bù jiàn gù gōng yàn,chūn yǔ qiū fēng jǐ huí zhuǎn。
宫中风雨长蓬蒿,飞入宫墙绕虚殿。gōng zhōng fēng yǔ zhǎng péng hāo,fēi rù gōng qiáng rào xū diàn。
穿帘度阁羽差池,尽日呢喃人未知。chuān lián dù gé yǔ chà chí,jǐn rì ne nán rén wèi zhī。
柳绿乍衔千尺絮,花开仍拂万年枝。liǔ lǜ zhà xián qiān chǐ xù,huā kāi réng fú wàn nián zhī。
玉阶寂寞罘罳冷,画栋差池春燕影。yù jiē jì mò fú sī lěng,huà dòng chà chí chūn yàn yǐng。
岁岁营巢竟不成,春来秋去谁曾省。suì suì yíng cháo jìng bù chéng,chūn lái qiū qù shuí céng shěng。
可怜此度秋风早,整顿毛衣犹自好。kě lián cǐ dù qiū fēng zǎo,zhěng dùn máo yī yóu zì hǎo。
裴徊欲别未央宫,万户千门忽如扫。péi huái yù bié wèi yāng gōng,wàn hù qiān mén hū rú sǎo。
钟虡何年去洛阳,仙人辞汉泪成行。zhōng jù hé nián qù luò yáng,xiān rén cí hàn lèi chéng xíng。
最苦西飞双燕子,回头不见旧宫墙。zuì kǔ xī fēi shuāng yàn zi,huí tóu bù jiàn jiù gōng qiáng。

故宫燕

邢昉

鸟啼金井桐,啼声易呜咽。niǎo tí jīn jǐng tóng,tí shēng yì wū yàn。
未若向西风,伤心故宫燕。wèi ruò xiàng xī fēng,shāng xīn gù gōng yàn。
白门燕子去秋风,社日年年无不同。bái mén yàn zi qù qiū fēng,shè rì nián nián wú bù tóng。
惟有曾栖青璅闼,欲去未去悲西宫。wéi yǒu céng qī qīng suǒ tà,yù qù wèi qù bēi xī gōng。
却忆西宫前岁筑,禁篽勾陈俄仿佛。què yì xī gōng qián suì zhù,jìn yù gōu chén é fǎng fú。
不道君王事卧薪,颇闻将作夸神木。bù dào jūn wáng shì wò xīn,pǒ wén jiāng zuò kuā shén mù。
一月宫前才列仗,翠华西去尘飘扬。yī yuè gōng qián cái liè zhàng,cuì huá xī qù chén piāo yáng。
虚殿无人燕子来,三春对语雕梁上。xū diàn wú rén yàn zi lái,sān chūn duì yǔ diāo liáng shàng。
转眼谁知事更非,雕梁藻井似蓬飞。zhuǎn yǎn shuí zhī shì gèng fēi,diāo liáng zǎo jǐng shì péng fēi。
明岁坏垣春草里,茫茫何处问乌衣。míng suì huài yuán chūn cǎo lǐ,máng máng hé chù wèn wū yī。
42123