古诗词

江湜

旅情

江湜

忆昨芳菲节,辞亲来帝畿。yì zuó fāng fēi jié,cí qīn lái dì jī。
及今摇落后,念我旷庭闱。jí jīn yáo luò hòu,niàn wǒ kuàng tíng wéi。
枕上家千里,镫前梦一归。zhěn shàng jiā qiān lǐ,dèng qián mèng yī guī。
世宽儿自拙,老泪莫轻挥。shì kuān ér zì zhuō,lǎo lèi mò qīng huī。

春尽

江湜

天本无涯若有涯,邮签计日水程赊。tiān běn wú yá ruò yǒu yá,yóu qiān jì rì shuǐ chéng shē。
敦敦只堠迎船过,漠漠征帆向晚斜。dūn dūn zhǐ hòu yíng chuán guò,mò mò zhēng fān xiàng wǎn xié。
野外风来寒欲雨,舟中春尽客思家。yě wài fēng lái hán yù yǔ,zhōu zhōng chūn jǐn kè sī jiā。
别离心绪清淮路,一任瞢腾送岁华。bié lí xīn xù qīng huái lù,yī rèn méng téng sòng suì huá。

彦冲长江月夜图

江湜

十年京口几经行,记泊金山问水程。shí nián jīng kǒu jǐ jīng xíng,jì pō jīn shān wèn shuǐ chéng。
浩浩夜江流月色,萧萧风荻乱秋声。hào hào yè jiāng liú yuè sè,xiāo xiāo fēng dí luàn qiū shēng。
扁舟载梦醒何处,独雁叫霜天未明。biǎn zhōu zài mèng xǐng hé chù,dú yàn jiào shuāng tiān wèi míng。
当境有诗常错过,今看图画见诗情。dāng jìng yǒu shī cháng cuò guò,jīn kàn tú huà jiàn shī qíng。

晚步至普照寺同金朴夫

江湜

市声塞耳不能听,转入禅林取意行。shì shēng sāi ěr bù néng tīng,zhuǎn rù chán lín qǔ yì xíng。
寺破剩看残佛在,塔高留得夕阳明。sì pò shèng kàn cán fú zài,tǎ gāo liú dé xī yáng míng。
与君短腊同为客,即日新交倍有情。yǔ jūn duǎn là tóng wèi kè,jí rì xīn jiāo bèi yǒu qíng。
更一徜徉可归去,寓斋分对两镫檠。gèng yī cháng yáng kě guī qù,yù zhāi fēn duì liǎng dèng qíng。

冬夜

江湜

冬斋伏案偶凝思,适忆童年励学时。dōng zhāi fú àn ǒu níng sī,shì yì tóng nián lì xué shí。
贫觉镫边书有味,寒生夜半足先知。pín jué dèng biān shū yǒu wèi,hán shēng yè bàn zú xiān zhī。
是时老母坐相课,端为缝衣睡更迟。shì shí lǎo mǔ zuò xiāng kè,duān wèi fèng yī shuì gèng chí。
已矣余生无报答,又将呜咽写为诗。yǐ yǐ yú shēng wú bào dá,yòu jiāng wū yàn xiě wèi shī。

冬夜

江湜

我翁客授不家食,岁晚归来课艺勤。wǒ wēng kè shòu bù jiā shí,suì wǎn guī lái kè yì qín。
未必誉儿真有癖,尝因对客命为文。wèi bì yù ér zhēn yǒu pǐ,cháng yīn duì kè mìng wèi wén。
科名原不关吾道,著述何当慰府君。kē míng yuán bù guān wú dào,zhù shù hé dāng wèi fǔ jūn。
此日镫前惟有泣,传家一集并遭焚。cǐ rì dèng qián wéi yǒu qì,chuán jiā yī jí bìng zāo fén。

冬夜

江湜

负手苍茫绕室行,也知两大最无情。fù shǒu cāng máng rào shì xíng,yě zhī liǎng dà zuì wú qíng。
百千万变青镫在,四十五年白发生。bǎi qiān wàn biàn qīng dèng zài,sì shí wǔ nián bái fā shēng。
怨有呵天若云气,泪如到海作潮声。yuàn yǒu hē tiān ruò yún qì,lèi rú dào hǎi zuò cháo shēng。
福安书至伤心极,尚望江南一日平。fú ān shū zhì shāng xīn jí,shàng wàng jiāng nán yī rì píng。

湖楼早起

江湜

面湖楼好纳朝光,夜梦分明起辄忘。miàn hú lóu hǎo nà cháo guāng,yè mèng fēn míng qǐ zhé wàng。
但记晓钟来两寺,一钟声短一声长。dàn jì xiǎo zhōng lái liǎng sì,yī zhōng shēng duǎn yī shēng zhǎng。

湖楼早起

江湜

湖上朝来水气升,南高峰色自崚嶒。hú shàng cháo lái shuǐ qì shēng,nán gāo fēng sè zì léng céng。
小船看尔投西岸,载得三人两是僧。xiǎo chuán kàn ěr tóu xī àn,zài dé sān rén liǎng shì sēng。

兰山道中

江湜

石路无尘一径斜,春风茅店野人家。shí lù wú chén yī jìng xié,chūn fēng máo diàn yě rén jiā。
山田绿尽耕初起,闲著一村红杏花。shān tián lǜ jǐn gēng chū qǐ,xián zhù yī cūn hóng xìng huā。

深夜

江湜

思乡深夜正愁生,六扇西窗忽半明。sī xiāng shēn yè zhèng chóu shēng,liù shàn xī chuāng hū bàn míng。
独有天衢无梗塞,又看一月在空行。dú yǒu tiān qú wú gěng sāi,yòu kàn yī yuè zài kōng xíng。

秋感

江湜

枫叶本非花,质殊桃李杏。fēng yè běn fēi huā,zhì shū táo lǐ xìng。
风霜为假合,渲染缀春景。fēng shuāng wèi jiǎ hé,xuàn rǎn zhuì chūn jǐng。
随荣亦随落,策策堕荒梗。suí róng yì suí luò,cè cè duò huāng gěng。
可怜几叶红,犹弄夕阳影。kě lián jǐ yè hóng,yóu nòng xī yáng yǐng。
譬若老逢掖,忽啖红绫饼。pì ruò lǎo féng yē,hū dàn hóng líng bǐng。
晚景诚独佳,岁月亦垂尽。wǎn jǐng chéng dú jiā,suì yuè yì chuí jǐn。
何如松柏姿,苍翠自冬岭。hé rú sōng bǎi zī,cāng cuì zì dōng lǐng。

秋感

江湜

物生大化中,伸屈天所与。wù shēng dà huà zhōng,shēn qū tiān suǒ yǔ。
草木不怨凋,黄落应节序。cǎo mù bù yuàn diāo,huáng luò yīng jié xù。
阴虫尔何感,戚戚如私语。yīn chóng ěr hé gǎn,qī qī rú sī yǔ。
天寒入苦吟,物性有迎距。tiān hán rù kǔ yín,wù xìng yǒu yíng jù。
徒使孤孽魂,感激愁羁旅。tú shǐ gū niè hún,gǎn jī chóu jī lǚ。
蛰藏理固然,幽恨谁怜汝。zhé cáng lǐ gù rán,yōu hèn shuí lián rǔ。

旅夜用孟郊体

江湜

百愁如百矢,无弦以心控。bǎi chóu rú bǎi shǐ,wú xián yǐ xīn kòng。
一发还射心,愁矢妙百中。yī fā hái shè xīn,chóu shǐ miào bǎi zhōng。
噫嘻孤畸人,将镫与影共。yī xī gū jī rén,jiāng dèng yǔ yǐng gòng。
有轮转离肠,无胶续断梦。yǒu lún zhuǎn lí cháng,wú jiāo xù duàn mèng。
饥鼠动承尘,讵能答短讽。jī shǔ dòng chéng chén,jù néng dá duǎn fěng。

旅夜用孟郊体

江湜

治生无镃錤,谐世失要领。zhì shēng wú zī jī,xié shì shī yào lǐng。
宦学费五年,凡百啖画饼。huàn xué fèi wǔ nián,fán bǎi dàn huà bǐng。
苦劳阿?慈,凋发念溪岭。kǔ láo ā mí cí,diāo fā niàn xī lǐng。
绩镫浪自光,面壁无儿影。jì dèng làng zì guāng,miàn bì wú ér yǐng。
焉能摘船去,不日叩厅屏。yān néng zhāi chuán qù,bù rì kòu tīng píng。

旅夜用孟郊体

江湜

马瘦陇坻回,轮摧邛坂曲。mǎ shòu lǒng chí huí,lún cuī qióng bǎn qū。
未信盈尺地,捩眼看牾触。wèi xìn yíng chǐ dì,liè yǎn kàn wǔ chù。
巡檐瓦碎头,倚柱磶踠足。xún yán wǎ suì tóu,yǐ zhù xì wǎn zú。
德人履大方,末涂苦偪促。dé rén lǚ dà fāng,mò tú kǔ bī cù。
谁能叱良御,争道向棋局。shuí néng chì liáng yù,zhēng dào xiàng qí jú。

旅夜用孟郊体

江湜

檐雨滴空廊,一滴惟一音。yán yǔ dī kōng láng,yī dī wéi yī yīn。
羁人坐修夜,一坐非一心。jī rén zuò xiū yè,yī zuò fēi yī xīn。
一心亡故怀,剩有愁相寻。yī xīn wáng gù huái,shèng yǒu chóu xiāng xún。
且披折绵衣,自奏明徽琴。qiě pī zhé mián yī,zì zòu míng huī qín。
咄哉子野死,虞韶成卫淫。duō zāi zi yě sǐ,yú sháo chéng wèi yín。

龙岩州除夕醉后赋长句三首时将赴漳泉诸郡

江湜

乱山环合龙岩州,锁门十日不出游。luàn shān huán hé lóng yán zhōu,suǒ mén shí rì bù chū yóu。
今朝独上城南楼,一望兮万峰起立入胸次,化为突兀磊磈之羁愁。jīn cháo dú shàng chéng nán lóu,yī wàng xī wàn fēng qǐ lì rù xiōng cì,huà wèi tū wù lěi wěi zhī jī chóu。
归来对烛更凄绝,苦念明朝是元日。guī lái duì zhú gèng qī jué,kǔ niàn míng cháo shì yuán rì。
城头鼓角雄且哀,更闻一片春声来。chéng tóu gǔ jiǎo xióng qiě āi,gèng wén yī piàn chūn shēng lái。
千家爆竹如惊雷,火树焰焰烧成灰。qiān jiā bào zhú rú jīng léi,huǒ shù yàn yàn shāo chéng huī。
此时主人醉我酒百杯,苍头行炙纷相催。cǐ shí zhǔ rén zuì wǒ jiǔ bǎi bēi,cāng tóu xíng zhì fēn xiāng cuī。
羊腔鱼尾满案堆,众宾开口欢追陪。yáng qiāng yú wěi mǎn àn duī,zhòng bīn kāi kǒu huān zhuī péi。
座前兰蕙庭前梅,镫烛照耀花争开。zuò qián lán huì tíng qián méi,dèng zhú zhào yào huā zhēng kāi。
不知此中乐事为谁有,客泪多于主人酒。bù zhī cǐ zhōng lè shì wèi shuí yǒu,kè lèi duō yú zhǔ rén jiǔ。

龙岩州除夕醉后赋长句三首时将赴漳泉诸郡

江湜

昨夜家书来自驿,母氏之言父手迹。zuó yè jiā shū lái zì yì,mǔ shì zhī yán fù shǒu jì。
镫前一读百叹息,泪与空檐雨同滴。dèng qián yī dú bǎi tàn xī,lèi yǔ kōng yán yǔ tóng dī。
男儿不能忍穷守家,乃使风霜雨雪饥渴冻,劳惫忧愁疾病痛,一一尽入老亲梦。nán ér bù néng rěn qióng shǒu jiā,nǎi shǐ fēng shuāng yǔ xuě jī kě dòng,láo bèi yōu chóu jí bìng tòng,yī yī jǐn rù lǎo qīn mèng。
家有榆树藏乌鸦,乌鸦之鸣声呀呀。jiā yǒu yú shù cáng wū yā,wū yā zhī míng shēng ya ya。
音书此时不到家,老亲听之思天涯,掷珓问卜愁转加。yīn shū cǐ shí bù dào jiā,lǎo qīn tīng zhī sī tiān yá,zhì jiào wèn bo chóu zhuǎn jiā。
又况今日除夕,明日元辰,四时佳节更番新。yòu kuàng jīn rì chú xī,míng rì yuán chén,sì shí jiā jié gèng fān xīn。
天机自动诸弟妹,膝前颇解思行人。tiān jī zì dòng zhū dì mèi,xī qián pǒ jiě sī xíng rén。
牵衣挽问兄在闽,屈指六年南北他乡春。qiān yī wǎn wèn xiōng zài mǐn,qū zhǐ liù nián nán běi tā xiāng chūn。
吁嗟我生七尺身,不如牛医之儿能奉亲。xū jiē wǒ shēng qī chǐ shēn,bù rú niú yī zhī ér néng fèng qīn。

龙岩州除夕醉后赋长句三首时将赴漳泉诸郡

江湜

吾悲夫闽山之竹,何不大者为屋椽,细者为篙为钓竿。wú bēi fū mǐn shān zhī zhú,hé bù dà zhě wèi wū chuán,xì zhě wèi gāo wèi diào gān。
而乃编排架结成竹轿,载客兀兀攀岩峦。ér nǎi biān pái jià jié chéng zhú jiào,zài kè wù wù pān yán luán。
使我身如鹰与鹯,摩云一日千回盘。shǐ wǒ shēn rú yīng yǔ zhān,mó yún yī rì qiān huí pán。
盘盘岭路走不尽,龙岩南去沧瀛近。pán pán lǐng lù zǒu bù jǐn,lóng yán nán qù cāng yíng jìn。
火维地荒土俗恶,飓风蜑雨早晚作。huǒ wéi dì huāng tǔ sú è,jù fēng dàn yǔ zǎo wǎn zuò。
山有魈魅水鲛鳄,土人以岛屿为安居,格斗为笑乐。shān yǒu xiāo mèi shuǐ jiāo è,tǔ rén yǐ dǎo yǔ wèi ān jū,gé dòu wèi xiào lè。
嗟我何为去栖托,况闻蛊虫群飞金蚕长。jiē wǒ hé wèi qù qī tuō,kuàng wén gǔ chóng qún fēi jīn cán zhǎng。
瘴风吹作兰花香,使人中此愁肝肠。zhàng fēng chuī zuò lán huā xiāng,shǐ rén zhōng cǐ chóu gān cháng。
吁嗟乎!人间岂无吾故乡,曷不遄归盘与阊。xū jiē hū!rén jiān qǐ wú wú gù xiāng,hé bù chuán guī pán yǔ chāng。
2112