古诗词

阮元

题家藏汉延熹华岳庙碑轴子

阮元

太华三峰削不成,夜来碧色无深浅。tài huá sān fēng xuē bù chéng,yè lái bì sè wú shēn qiǎn。
仙人染作延熹碑,飘带人间止三卷。xiān rén rǎn zuò yán xī bēi,piāo dài rén jiān zhǐ sān juǎn。
长垣一册归商丘,但损偏旁最完善。zhǎng yuán yī cè guī shāng qiū,dàn sǔn piān páng zuì wán shàn。
华阴东郭又一函,椒花馆中见者鲜。huá yīn dōng guō yòu yī hán,jiāo huā guǎn zhōng jiàn zhě xiān。
我今快得四明本,玉轴绨囊示尊显。wǒ jīn kuài dé sì míng běn,yù zhóu tí náng shì zūn xiǎn。
丰全范钱三百年,入我楼中伴《文选》。fēng quán fàn qián sān bǎi nián,rù wǒ lóu zhōng bàn wén xuǎn。
惊心动魄竹垞语,七尺岩岩辟空展。jīng xīn dòng pò zhú chá yǔ,qī chǐ yán yán pì kōng zhǎn。
浑金璞玉天所成,幡然不受人裁剪。hún jīn pú yù tiān suǒ chéng,fān rán bù shòu rén cái jiǎn。
唐宋题字皆分明,卫公两款夹额篆。táng sòng tí zì jiē fēn míng,wèi gōng liǎng kuǎn jiā é zhuàn。
全身平列廿二行,波磔豪釐尽能辨。quán shēn píng liè niàn èr xíng,bō zhé háo lí jǐn néng biàn。
一字一朵青莲花,玉女翻盆墨云软。yī zì yī duǒ qīng lián huā,yù nǚ fān pén mò yún ruǎn。
已巳摹镌向北湖,市石察书书佐遣。yǐ sì mó juān xiàng běi hú,shì shí chá shū shū zuǒ qiǎn。
湖边更刻泰山碑,岳色双双照人眼。hú biān gèng kè tài shān bēi,yuè sè shuāng shuāng zhào rén yǎn。

游浯溪读唐中兴颂用黄文节诗韵

阮元

帆随湘转寻浯溪,登岸欲摩唐宋碑。fān suí xiāng zhuǎn xún wú xī,dēng àn yù mó táng sòng bēi。
密林接叶山径寂,青虫当路垂秋丝。mì lín jiē yè shān jìng jì,qīng chóng dāng lù chuí qiū sī。
桥边清波眼到底,乱石凿凿藏鱼儿。qiáo biān qīng bō yǎn dào dǐ,luàn shí záo záo cáng yú ér。
苍崖百尺悬于西,削成绝壁鸟不栖。cāng yá bǎi chǐ xuán yú xī,xuē chéng jué bì niǎo bù qī。
碑乃鲁国之所写,颂乃次山之所为。bēi nǎi lǔ guó zhī suǒ xiě,sòng nǎi cì shān zhī suǒ wèi。
三千里外有水部,十四年后无太师。sān qiān lǐ wài yǒu shuǐ bù,shí sì nián hòu wú tài shī。
人贤地胜文笔古,过客墨拓争洒挥。rén xián dì shèng wén bǐ gǔ,guò kè mò tuò zhēng sǎ huī。
壁立积铁屹不动,安者见安危见危。bì lì jī tiě yì bù dòng,ān zhě jiàn ān wēi jiàn wēi。
江湖岂独漫郎宅,又遣山谷来题诗。jiāng hú qǐ dú màn láng zhái,yòu qiǎn shān gǔ lái tí shī。
各人忠爱各朝事,大部楚泽骚人辞。gè rén zhōng ài gè cháo shì,dà bù chǔ zé sāo rén cí。
事有至难最可叹,靖康俄与灵武随。shì yǒu zhì nán zuì kě tàn,jìng kāng é yǔ líng wǔ suí。
惟有溪边古渔父,欸乃湘烟无所悲。wéi yǒu xī biān gǔ yú fù,āi nǎi xiāng yān wú suǒ bēi。

唐荔园

阮元

红尘笑罢宴红云,二百余载荔子繁。hóng chén xiào bà yàn hóng yún,èr bǎi yú zài lì zi fán。
十国只知汉花坞,晚唐谁忆咸通园。shí guó zhǐ zhī hàn huā wù,wǎn táng shuí yì xián tōng yuán。
咸通岭南郑节度,风流曾见诗人言。xián tōng lǐng nán zhèng jié dù,fēng liú céng jiàn shī rén yán。
曹松陪游老文笔,丹砂湿湿霞轩轩。cáo sōng péi yóu lǎo wén bǐ,dān shā shī shī xiá xuān xuān。
前此英词接扶荔,曲江一赋传开元。qián cǐ yīng cí jiē fú lì,qū jiāng yī fù chuán kāi yuán。
荔香曲破妃子去,贡骑不复驰中原。lì xiāng qū pò fēi zi qù,gòng qí bù fù chí zhōng yuán。
后此年年荔支熟,那堪屈指巢与温。hòu cǐ nián nián lì zhī shú,nà kān qū zhǐ cháo yǔ wēn。
桑田有改荔林在,隐岩得地皆唐恩。sāng tián yǒu gǎi lì lín zài,yǐn yán dé dì jiē táng ēn。
茉莉不强牡丹胜,昌华废苑成荒村。mò lì bù qiáng mǔ dān shèng,chāng huá fèi yuàn chéng huāng cūn。
方今承平岭海盛,夷賨十倍唐昆仑。fāng jīn chéng píng lǐng hǎi shèng,yí cóng shí bèi táng kūn lún。
贡献屏绝尤物贱,百蛮共仰朝廷尊。gòng xiàn píng jué yóu wù jiàn,bǎi mán gòng yǎng cháo tíng zūn。
节使公余但缓带,荔湾一任开园垣。jié shǐ gōng yú dàn huǎn dài,lì wān yī rèn kāi yuán yuán。
士民竞赴半塘社,家家画舫倾芳樽。shì mín jìng fù bàn táng shè,jiā jiā huà fǎng qīng fāng zūn。
燕脂林外立白鹄,芙蓉塘底飞文鸳。yàn zhī lín wài lì bái gǔ,fú róng táng dǐ fēi wén yuān。
所惜游谈但南汉,何曾买夏唐园论。suǒ xī yóu tán dàn nán hàn,hé céng mǎi xià táng yuán lùn。
刘家暂窃枝与叶,岂知本是仙李根。liú jiā zàn qiè zhī yǔ yè,qǐ zhī běn shì xiān lǐ gēn。
曹诗岿然见文苑,古园不泯因诗存。cáo shī kuī rán jiàn wén yuàn,gǔ yuán bù mǐn yīn shī cún。
喜从新构得陈迹,社诗千首题园门。xǐ cóng xīn gòu dé chén jì,shè shī qiān shǒu tí yuán mén。
诗人精魄自千古,一亭便可乾与坤。shī rén jīng pò zì qiān gǔ,yī tíng biàn kě qián yǔ kūn。
更向梦徵追老杜,试擘重碧轻红痕。gèng xiàng mèng zhēng zhuī lǎo dù,shì bāi zhòng bì qīng hóng hén。

云南督署之东园亭馆花木之胜为历任所未有心念此间宜有鹤未几日忽飞一白鹤来翌日又有一鹤盘旋空中鸣声相呼薄暮并集于园月余遂驯且能舞矣作来鹤篇

阮元

我入滇池数千里,载万卷书非得已。wǒ rù diān chí shù qiān lǐ,zài wàn juǎn shū fēi dé yǐ。
不将一鹤伴琴来,多恐禽轩累行李。bù jiāng yī hè bàn qín lái,duō kǒng qín xuān lèi xíng lǐ。
宜园亭馆清如仙,周遮竹地梅花天。yí yuán tíng guǎn qīng rú xiān,zhōu zhē zhú dì méi huā tiān。
间阶十丈草如席,惜少皋羽来蹁跹。jiān jiē shí zhàng cǎo rú xí,xī shǎo gāo yǔ lái pián xiān。
忽听园中发清唳,亭边横落车轮翅。hū tīng yuán zhōng fā qīng lì,tíng biān héng luò chē lún chì。
一鹤适从何处来,老叟灌园诧奇事。yī hè shì cóng hé chù lái,lǎo sǒu guàn yuán chà qí shì。
一鹤忽来已诧奇,习日又得一鹤随。yī hè hū lái yǐ chà qí,xí rì yòu dé yī hè suí。
嗟我念鹤鹤岂知,鹤来随我谁使之。jiē wǒ niàn hè hè qǐ zhī,hè lái suí wǒ shuí shǐ zhī。
胎仙识我是清俸,肯来啄料兼催诗。tāi xiān shí wǒ shì qīng fèng,kěn lái zhuó liào jiān cuī shī。
我诗昔未向鹤吟,今与尔同万里心。wǒ shī xī wèi xiàng hè yín,jīn yǔ ěr tóng wàn lǐ xīn。
羽带点苍山上雪,梦入澜沧江水深。yǔ dài diǎn cāng shān shàng xuě,mèng rù lán cāng jiāng shuǐ shēn。
风和对舞百花下,露寒相警青松阴。fēng hé duì wǔ bǎi huā xià,lù hán xiāng jǐng qīng sōng yīn。
如此园林如此鹤,屈指廿年无此乐。rú cǐ yuán lín rú cǐ hè,qū zhǐ niàn nián wú cǐ lè。
惟忆春明仙蝶来,修书未了秋花落。wéi yì chūn míng xiān dié lái,xiū shū wèi le qiū huā luò。

南云行

阮元

仰看云在天,未辨行迟速。yǎng kàn yún zài tiān,wèi biàn xíng chí sù。
今日穿云跨岭行,岂知疾过奔马足。jīn rì chuān yún kuà lǐng xíng,qǐ zhī jí guò bēn mǎ zú。
平地风气清,吹云天上行。píng dì fēng qì qīng,chuī yún tiān shàng xíng。
今日披云动凉气,始知风在云中生。jīn rì pī yún dòng liáng qì,shǐ zhī fēng zài yún zhōng shēng。
山不见路惟见云,桃花梨花近不分。shān bù jiàn lù wéi jiàn yún,táo huā lí huā jìn bù fēn。
北云压山乌欲雨,南云映日红氤氲。běi yún yā shān wū yù yǔ,nán yún yìng rì hóng yīn yūn。
下山直自云中落,云中之人轻似鹤。xià shān zhí zì yún zhōng luò,yún zhōng zhī rén qīng shì hè。
翩然可是隔仙凡,怅望山头挂云脚。piān rán kě shì gé xiān fán,chàng wàng shān tóu guà yún jiǎo。
我闻仙人乘云兼御风,仙家幻术安能通。wǒ wén xiān rén chéng yún jiān yù fēng,xiān jiā huàn shù ān néng tōng。
不如安坐南云下,笑指此云称老翁。bù rú ān zuò nán yún xià,xiào zhǐ cǐ yún chēng lǎo wēng。
2512