古诗词

吴重憙

百字令

吴重憙

秋光如许,更先知、秋冷瘦人应是。qiū guāng rú xǔ,gèng xiān zhī qiū lěng shòu rén yīng shì。
清减沈郎腰一搦,可与黄花相似。qīng jiǎn shěn láng yāo yī nuò,kě yǔ huáng huā xiāng shì。
枕上家山,灯前乡树,梦阻盈盈水。zhěn shàng jiā shān,dēng qián xiāng shù,mèng zǔ yíng yíng shuǐ。
归期莫卜,莼鲈兴隔千里。guī qī mò bo,chún lú xīng gé qiān lǐ。
从此滚滚尘红,茫茫路黑,歧径迷杨子。cóng cǐ gǔn gǔn chén hóng,máng máng lù hēi,qí jìng mí yáng zi。
爱赋刘安招隐句,只恐壮心难已。ài fù liú ān zhāo yǐn jù,zhǐ kǒng zhuàng xīn nán yǐ。
一夜西风,满湖木叶,此际凉波起。yī yè xī fēng,mǎn hú mù yè,cǐ jì liáng bō qǐ。
怀人天末,扁舟我欲归矣。huái rén tiān mò,biǎn zhōu wǒ yù guī yǐ。

百字令

吴重憙

知音难觅,叹茫茫、人海我闻如是。zhī yīn nán mì,tàn máng máng rén hǎi wǒ wén rú shì。
击筑悲歌燕市酒,道是渐离不似。jī zhù bēi gē yàn shì jiǔ,dào shì jiàn lí bù shì。
方幸春明,常联旧雨,又逐东流水。fāng xìng chūn míng,cháng lián jiù yǔ,yòu zhú dōng liú shuǐ。
风帆瞬息闲,愁满载归里。fēng fān shùn xī xián,chóu mǎn zài guī lǐ。
几日僧舍联吟,江亭买醉,邂逅吾同子。jǐ rì sēng shě lián yín,jiāng tíng mǎi zuì,xiè hòu wú tóng zi。
莫谓当时梅尉贱,仕隐尘寰而已。mò wèi dāng shí méi wèi jiàn,shì yǐn chén huán ér yǐ。
吴市吹箫,齐门弹铗,酒引牢骚起。wú shì chuī xiāo,qí mén dàn jiá,jiǔ yǐn láo sāo qǐ。
杯盘狼藉,离魂黯黯销矣。bēi pán láng jí,lí hún àn àn xiāo yǐ。

貂裘换酒别意

吴重憙

泪溅离筵酒。lèi jiàn lí yán jiǔ。
正西风萧萧易水,量愁计斗。zhèng xī fēng xiāo xiāo yì shuǐ,liàng chóu jì dòu。
敢向身躯悲肮脏,甘作风尘下走。gǎn xiàng shēn qū bēi āng zàng,gān zuò fēng chén xià zǒu。
不如意事多八九。bù rú yì shì duō bā jiǔ。
世态烟雪多变幻,看白衣转眼成苍狗。shì tài yān xuě duō biàn huàn,kàn bái yī zhuǎn yǎn chéng cāng gǒu。
休眷恋,莫回首。xiū juàn liàn,mò huí shǒu。
燕台几辈同心友。yàn tái jǐ bèi tóng xīn yǒu。
问当年归吴张翰,会心远否。wèn dāng nián guī wú zhāng hàn,huì xīn yuǎn fǒu。
惟有莼羹鲈脍美,对著秋风厮守。wéi yǒu chún gēng lú kuài měi,duì zhù qiū fēng sī shǒu。
休浪说匣中龙吼。xiū làng shuō xiá zhōng lóng hǒu。
莫把难平悲缺陷,论补天,谁是娲皇手。mò bǎ nán píng bēi quē xiàn,lùn bǔ tiān,shuí shì wā huáng shǒu。
师旷达,漆园叟。shī kuàng dá,qī yuán sǒu。

浪淘沙

吴重憙

瘦影艳于霞。shòu yǐng yàn yú xiá。
幡护铃遮。fān hù líng zhē。
枉劳蝶阵与蜂衙。wǎng láo dié zhèn yǔ fēng yá。
嫁与东风春不管,负了桃花。jià yǔ dōng fēng chūn bù guǎn,fù le táo huā。
风雨又交加。fēng yǔ yòu jiāo jiā。
转眼繁华。zhuǎn yǎn fán huá。
可怜金谷绿珠家。kě lián jīn gǔ lǜ zhū jiā。
吹得落红消息断,梦已天涯。chuī dé luò hóng xiāo xī duàn,mèng yǐ tiān yá。

齐天乐

吴重憙

牵牛望断银河岸。qiān niú wàng duàn yín hé àn。
禁他一波似练。jìn tā yī bō shì liàn。
夜夜青天,年年白浪,留得佳期如线。yè yè qīng tiān,nián nián bái làng,liú dé jiā qī rú xiàn。
春魂零乱。chūn hún líng luàn。
纵开遍桃花,那寻人面。zòng kāi biàn táo huā,nà xún rén miàn。
狼藉东风,残红空自满庭院。láng jí dōng fēng,cán hóng kōng zì mǎn tíng yuàn。
云烟至今更幻。yún yān zhì jīn gèng huàn。
恁白衣苍狗,须臾万变。nèn bái yī cāng gǒu,xū yú wàn biàn。
蝶梦未融,鸥盟忽背,几日秋风团扇。dié mèng wèi róng,ōu méng hū bèi,jǐ rì qiū fēng tuán shàn。
彩云易散。cǎi yún yì sàn。
翻输与寻常莺莺燕燕。fān shū yǔ xún cháng yīng yīng yàn yàn。
摺起罗衾,把鸳鸯懒看。zhé qǐ luó qīn,bǎ yuān yāng lǎn kàn。

菩萨蛮·出都日道中

吴重憙

高原十里寒芜绿。gāo yuán shí lǐ hán wú lǜ。
平林无数昏鸦宿。píng lín wú shù hūn yā sù。
笑我未归家。xiào wǒ wèi guī jiā。
可怜红日斜。kě lián hóng rì xié。
凤城回首处。fèng chéng huí shǒu chù。
往事如烟雾。wǎng shì rú yān wù。
相送只西山。xiāng sòng zhǐ xī shān。
蛾眉弯复弯。é méi wān fù wān。

减字木兰花·咏絮题王寺庙壁

吴重憙

溟蒙似雨。míng méng shì yǔ。
春色马头忙若许。chūn sè mǎ tóu máng ruò xǔ。
莫笑盈盈。mò xiào yíng yíng。
我比杨花落更轻。wǒ bǐ yáng huā luò gèng qīng。
韶光如驶。sháo guāng rú shǐ。
东风已似东流水。dōng fēng yǐ shì dōng liú shuǐ。
任汝飘零。rèn rǔ piāo líng。
会有时儿解化萍。huì yǒu shí ér jiě huà píng。

眼儿媚

吴重憙

春风记得态夭斜。chūn fēng jì dé tài yāo xié。
曾过个人家。céng guò gè rén jiā。
如何重到,昔年人面,今日桃花。rú hé zhòng dào,xī nián rén miàn,jīn rì táo huā。
红墙银汉迢迢远,即此是天涯。hóng qiáng yín hàn tiáo tiáo yuǎn,jí cǐ shì tiān yá。
犹恨当时,无情帘幕,多事窗纱。yóu hèn dāng shí,wú qíng lián mù,duō shì chuāng shā。

相见欢

吴重憙

垂杨阴里桥红。chuí yáng yīn lǐ qiáo hóng。
乍相逢。zhà xiāng féng。
多谢沟边流水柳边风。duō xiè gōu biān liú shuǐ liǔ biān fēng。
曾记得。céng jì dé。
春波绿。chūn bō lǜ。
照惊鸿。zhào jīng hóng。
一霎伯劳飞燕各西东。yī shà bó láo fēi yàn gè xī dōng。

桂枝香立秋日作

吴重憙

蓼红蘋白,正良夜新秋,溽暑初去。liǎo hóng píng bái,zhèng liáng yè xīn qiū,rù shǔ chū qù。
偏是悲秋秋士,与秋先遇。piān shì bēi qiū qiū shì,yǔ qiū xiān yù。
西风似解相违久,祇着意飕飗庭树。xī fēng shì jiě xiāng wéi jiǔ,qí zhe yì sōu liú tíng shù。
一番凉月,一番清露,一番疏雨。yī fān liáng yuè,yī fān qīng lù,yī fān shū yǔ。
曾记得紫萸黄菊。céng jì dé zǐ yú huáng jú。
我扶病登台,送君行处。wǒ fú bìng dēng tái,sòng jūn xíng chù。
几度流光,又听元蝉哀诉。jǐ dù liú guāng,yòu tīng yuán chán āi sù。
秋来秋去无人管,祇不许朱颜如故。qiū lái qiū qù wú rén guǎn,qí bù xǔ zhū yán rú gù。
登高携酒,向天搔首,问天不语。dēng gāo xié jiǔ,xiàng tiān sāo shǒu,wèn tiān bù yǔ。

喝火令·城东观荷

吴重憙

十顷荷花海,三篙杜若汀。shí qǐng hé huā hǎi,sān gāo dù ruò tīng。
小城东畔偶经行。xiǎo chéng dōng pàn ǒu jīng xíng。
不道连宵快雨,浪压绿云平。bù dào lián xiāo kuài yǔ,làng yā lǜ yún píng。
霞影红垂蓼,风漪碧皱萍。xiá yǐng hóng chuí liǎo,fēng yī bì zhòu píng。
如游历下小池亭。rú yóu lì xià xiǎo chí tíng。
只少沿波几队小蜻蜓。zhǐ shǎo yán bō jǐ duì xiǎo qīng tíng。
又少菰烟蒋雨一角,佛山青。yòu shǎo gū yān jiǎng yǔ yī jiǎo,fú shān qīng。

清平乐

吴重憙

蛮腰素口。mán yāo sù kǒu。
娇小思珍偶。jiāo xiǎo sī zhēn ǒu。
误杀徐娘成老丑。wù shā xú niáng chéng lǎo chǒu。
应得红灯绿酒。yīng dé hóng dēng lǜ jiǔ。
当年花月欢场,梦中妆泪千行。dāng nián huā yuè huān chǎng,mèng zhōng zhuāng lèi qiān xíng。
试问麻姑记否,而今又几沧桑。shì wèn má gū jì fǒu,ér jīn yòu jǐ cāng sāng。

清平乐

吴重憙

目挑心与。mù tiāo xīn yǔ。
肝胆空相许。gān dǎn kōng xiāng xǔ。
莺燕等闲成伴侣。yīng yàn děng xián chéng bàn lǚ。
甘作花枝无主。gān zuò huā zhī wú zhǔ。
朅来绣毂香车,陌头春日将斜。qiè lái xiù gǔ xiāng chē,mò tóu chūn rì jiāng xié。
断梗飘蓬何处,青衫红袖天涯。duàn gěng piāo péng hé chù,qīng shān hóng xiù tiān yá。

清平乐

吴重憙

为人作嫁。wèi rén zuò jià。
压线无时暇。yā xiàn wú shí xiá。
纵有良媒还自谢。zòng yǒu liáng méi hái zì xiè。
浪说绮罗如麝。làng shuō qǐ luó rú shè。
邯郸一辈才人,可怜厮养相亲。hán dān yī bèi cái rén,kě lián sī yǎng xiāng qīn。
碧海青天夜夜,姮娥不悔偷奔。bì hǎi qīng tiān yè yè,héng é bù huǐ tōu bēn。

临江仙·题顾符稹画

吴重憙

岭上白云低贴水,满山风色泠泠。lǐng shàng bái yún dī tiē shuǐ,mǎn shān fēng sè líng líng。
东南画阁有人凭。dōng nán huà gé yǒu rén píng。
误疑茶鼎爇,烟霭袖边生。wù yí chá dǐng ruò,yān ǎi xiù biān shēng。
隔著粼粼溪百尺,丹崖翠巘如屏。gé zhù lín lín xī bǎi chǐ,dān yá cuì yǎn rú píng。
一川鳞甲起秋声。yī chuān lín jiǎ qǐ qiū shēng。
峰峦连复断,天外补遥青。fēng luán lián fù duàn,tiān wài bǔ yáo qīng。

喝火令·前题

吴重憙

山色轻于茜,溪光碧若罗。shān sè qīng yú qiàn,xī guāng bì ruò luó。
谁家水榭瞰清波。shuí jiā shuǐ xiè kàn qīng bō。
试问严陵风景,较此果如何。shì wèn yán líng fēng jǐng,jiào cǐ guǒ rú hé。
远水田千罫,平桥雨一蓑。yuǎn shuǐ tián qiān guà,píng qiáo yǔ yī suō。
几株春树绿婆娑。jǐ zhū chūn shù lǜ pó suō。
记得富春江上画船过。jì dé fù chūn jiāng shàng huà chuán guò。
记得画船窗里弦索,玉人歌。jì dé huà chuán chuāng lǐ xián suǒ,yù rén gē。

行香子·前题

吴重憙

丛竹萧萧。cóng zhú xiāo xiāo。
拳石峣峣。quán shí yáo yáo。
向中间结个团瓢。xiàng zhōng jiān jié gè tuán piáo。
莫因斗米,折了吾腰。mò yīn dòu mǐ,zhé le wú yāo。
有三分水,二分竹,数间茅。yǒu sān fēn shuǐ,èr fēn zhú,shù jiān máo。
风也潇潇。fēng yě xiāo xiāo。
雨也潇潇。yǔ yě xiāo xiāo。
打梧桐又滴芭蕉。dǎ wú tóng yòu dī bā jiāo。
手中一卷,倦莫轻抛。shǒu zhōng yī juǎn,juàn mò qīng pāo。
恐鹤无言,童欲睡,我无聊。kǒng hè wú yán,tóng yù shuì,wǒ wú liáo。

好事近·前题

吴重憙

木落晓霜清,万壑千岩突兀。mù luò xiǎo shuāng qīng,wàn hè qiān yán tū wù。
仿佛萸糕菊酒,是重阳景物。fǎng fú yú gāo jú jiǔ,shì zhòng yáng jǐng wù。
有人携杖上高台,长啸胸空阔。yǒu rén xié zhàng shàng gāo tái,zhǎng xiào xiōng kōng kuò。
目断寥天尽处,插远青数笏。mù duàn liáo tiān jǐn chù,chā yuǎn qīng shù hù。

清平乐·前题

吴重憙

渔梁渡口。yú liáng dù kǒu。
霜气浓如酒。shuāng qì nóng rú jiǔ。
昨夜秋江风力陡。zuó yè qiū jiāng fēng lì dǒu。
红遍万枝鸦舅。hóng biàn wàn zhī yā jiù。
江头何处渔郎,钓矶一网空张。jiāng tóu hé chù yú láng,diào jī yī wǎng kōng zhāng。
浩皛鸥汀凫渚,凄凉蟹舍渔庄。hào xiǎo ōu tīng fú zhǔ,qī liáng xiè shě yú zhuāng。

南楼令前题

吴重憙

霜雪者般严。shuāng xuě zhě bān yán。
茅斋镇下帘。máo zhāi zhèn xià lián。
剩庭前老树椮椮。shèng tíng qián lǎo shù sēn sēn。
嵌就玻璃窗最好,留一扇,放银蟾。qiàn jiù bō lí chuāng zuì hǎo,liú yī shàn,fàng yín chán。
炉火有人添。lú huǒ yǒu rén tiān。
柴扉少客探。chái fēi shǎo kè tàn。
知寒窗定与鸡谈。zhī hán chuāng dìng yǔ jī tán。
验取瓶中梅放否,春有信,蕊中含。yàn qǔ píng zhōng méi fàng fǒu,chūn yǒu xìn,ruǐ zhōng hán。
60123