古诗词

来鹏

惜花

来鹏

东风渐急夕阳斜,一树夭桃数日花。dōng fēng jiàn jí xī yáng xié,yī shù yāo táo shù rì huā。
为惜红芳今夜里,不知和月落谁家。wèi xī hóng fāng jīn yè lǐ,bù zhī hé yuè luò shuí jiā。

洞庭隐

来鹏

高卧洞庭三十春,芰荷香里独垂纶。gāo wò dòng tíng sān shí chūn,jì hé xiāng lǐ dú chuí lún。
莫嫌无事闲销日,有事始怜无事人。mò xián wú shì xián xiāo rì,yǒu shì shǐ lián wú shì rén。

梅花

来鹏

枝枝倚槛照池冰,粉薄香残恨不胜。zhī zhī yǐ kǎn zhào chí bīng,fěn báo xiāng cán hèn bù shèng。
占得早芳何所利,与他霜雪助威棱。zhàn dé zǎo fāng hé suǒ lì,yǔ tā shuāng xuě zhù wēi léng。

闻蝉

来鹏

绿槐阴里一声新,雾薄风轻力未匀。lǜ huái yīn lǐ yī shēng xīn,wù báo fēng qīng lì wèi yún。
莫道闻时总惆怅,有愁人有不愁人。mò dào wén shí zǒng chóu chàng,yǒu chóu rén yǒu bù chóu rén。

卖花谣

来鹏

紫艳红苞价不同,匝街罗列起香风。zǐ yàn hóng bāo jià bù tóng,zā jiē luó liè qǐ xiāng fēng。
无言无语呈颜色,知落谁家池馆中。wú yán wú yǔ chéng yán sè,zhī luò shuí jiā chí guǎn zhōng。

子规

来鹏

月落空山闻数声,此时孤馆酒初醒。yuè luò kōng shān wén shù shēng,cǐ shí gū guǎn jiǔ chū xǐng。
投人语若似伊泪,口畔血流应始听。tóu rén yǔ ruò shì yī lèi,kǒu pàn xuè liú yīng shǐ tīng。
2612