古诗词

何绍基

中丞吴荷屋丈人出示宋椠苏诗施顾注本喜赋长句

何绍基

坡诗洋洋海波注,疏川导浍得施顾。pō shī yáng yáng hǎi bō zhù,shū chuān dǎo huì dé shī gù。
施书舛削顾名湮,宋邵何心错同铸。shī shū chuǎn xuē gù míng yān,sòng shào hé xīn cuò tóng zhù。
吴兴山水接吴郡,多少峨仙旧游处。wú xīng shān shuǐ jiē wú jùn,duō shǎo é xiān jiù yóu chù。
两公铅椠亘冥搜,盖代英灵傥来护。liǎng gōng qiān qiàn gèn míng sōu,gài dài yīng líng tǎng lái hù。
析薪负荷仓曹贤,补缀低行得依据。xī xīn fù hé cāng cáo xián,bǔ zhuì dī xíng dé yī jù。
松烟枣版剧珍重,傅十八官欧楷著。sōng yān zǎo bǎn jù zhēn zhòng,fù shí bā guān ōu kǎi zhù。
为期凿楹寿先业,岂止酬缣恤贫故。wèi qī záo yíng shòu xiān yè,qǐ zhǐ chóu jiān xù pín gù。
风雨荒庵老学尊,文章法乳眉山付。fēng yǔ huāng ān lǎo xué zūn,wén zhāng fǎ rǔ méi shān fù。
论交新旧快提奖,序酬武子诗赠傅。lùn jiāo xīn jiù kuài tí jiǎng,xù chóu wǔ zi shī zèng fù。
如何景定郑吴门,遽抱遗编叹漫冱。rú hé jǐng dìng zhèng wú mén,jù bào yí biān tàn màn hù。
六十年才电去疾,七万字山星列附。liù shí nián cái diàn qù jí,qī wàn zì shān xīng liè fù。
印本惊逢郑补前,初脱自木神采具。yìn běn jīng féng zhèng bǔ qián,chū tuō zì mù shén cǎi jù。
匑匑锡山桂坡老,实始收藏等琼璐。gōng gōng xī shān guì pō lǎo,shí shǐ shōu cáng děng qióng lù。
迭经毛宋几沦芜,直待苏斋发扃锢。dié jīng máo sòng jǐ lún wú,zhí dài sū zhāi fā jiōng gù。
归依今得南海公,古椠英英压书库。guī yī jīn dé nán hǎi gōng,gǔ qiàn yīng yīng yā shū kù。
当时苏斋拜生日,年年蹋雪我公与。dāng shí sū zhāi bài shēng rì,nián nián tà xuě wǒ gōng yǔ。
双屐一笠神来思,两施一顾祀应袝。shuāng jī yī lì shén lái sī,liǎng shī yī gù sì yīng fù。
七百载阅沧桑多,卅一卷犹星凤翥。qī bǎi zài yuè cāng sāng duō,sà yī juǎn yóu xīng fèng zhù。
今晨秋馆疏雨歇,为展檀函古香赴。jīn chén qiū guǎn shū yǔ xiē,wèi zhǎn tán hán gǔ xiāng fù。
我公嗜古重表微,何不重将贞木锯。wǒ gōng shì gǔ zhòng biǎo wēi,hé bù zhòng jiāng zhēn mù jù。
一为雪堂张羽翼,宁止西陂纠缪误。yī wèi xuě táng zhāng yǔ yì,níng zhǐ xī bēi jiū móu wù。
我虽蹇劣如策驽,傥许校仇勤扫蠹。wǒ suī jiǎn liè rú cè nú,tǎng xǔ xiào chóu qín sǎo dù。
坡词补注竟零落,莫由合并同豁露。pō cí bǔ zhù jìng líng luò,mò yóu hé bìng tóng huō lù。
争传铁绰大江东,谁解忽雷长短句。zhēng chuán tiě chuò dà jiāng dōng,shuí jiě hū léi zhǎng duǎn jù。

扬州魏默深留饱絜园

何绍基

著述匑匑吾老默,今日絜园真请客。zhù shù gōng gōng wú lǎo mò,jīn rì jié yuán zhēn qǐng kè。
杯盘好在不经意,正似征人有行色。bēi pán hǎo zài bù jīng yì,zhèng shì zhēng rén yǒu xíng sè。
霜余果味方满园,读书养亲天所恩。shuāng yú guǒ wèi fāng mǎn yuán,dú shū yǎng qīn tiān suǒ ēn。
今古微言恣深讨,又闻精猛课宗门。jīn gǔ wēi yán zì shēn tǎo,yòu wén jīng měng kè zōng mén。

宝相山赠心印上人

何绍基

上人家在衡山陬,好奇早作黔山游。shàng rén jiā zài héng shān zōu,hǎo qí zǎo zuò qián shān yóu。
锡飞杯渡不知远,荒山宴坐忘春秋。xī fēi bēi dù bù zhī yuǎn,huāng shān yàn zuò wàng chūn qiū。
中年乡思不可鞚,七十二峰时入梦。zhōng nián xiāng sī bù kě kòng,qī shí èr fēng shí rù mèng。
于今了了复玄玄,如叶脱枝茧离瓮。yú jīn le le fù xuán xuán,rú yè tuō zhī jiǎn lí wèng。
山中宝相比月圆,楼阁虚明秋照天。shān zhōng bǎo xiāng bǐ yuè yuán,lóu gé xū míng qiū zhào tiān。
我心怀归不能语,却觅来途下山去。wǒ xīn huái guī bù néng yǔ,què mì lái tú xià shān qù。

罗苏溪前辈赠石溪上人画幅

何绍基

苦瓜之前雪个后,吾乡画禅来石溪。kǔ guā zhī qián xuě gè hòu,wú xiāng huà chán lái shí xī。
直从幽异入坚浑,与两佛子殊町畦。zhí cóng yōu yì rù jiān hún,yǔ liǎng fú zi shū tīng qí。
云游日被洞壑裹,笔落能使狌鼯啼。yún yóu rì bèi dòng hè guǒ,bǐ luò néng shǐ shēng wú tí。
此幅着意更深远,烟雨一黑天为黳。cǐ fú zhe yì gèng shēn yuǎn,yān yǔ yī hēi tiān wèi yī。
荒荒水光树不辨,黯黯苔气云含凄。huāng huāng shuǐ guāng shù bù biàn,àn àn tái qì yún hán qī。
入佛入魔信有此,湘君山鬼群来栖。rù fú rù mó xìn yǒu cǐ,xiāng jūn shān guǐ qún lái qī。
蒙君持赠副所愿,既到画处心沈迷。méng jūn chí zèng fù suǒ yuàn,jì dào huà chù xīn shěn mí。
挂壁两日侧卧视,傍偟悚仄不能携。guà bì liǎng rì cè wò shì,bàng huáng sǒng zè bù néng xié。

眉州试院喜雨大醉次日即别去

何绍基

桑下佛缘恋难去,况我眉州十日住。sāng xià fú yuán liàn nán qù,kuàng wǒ méi zhōu shí rì zhù。
高风景跂三苏祠,古荫婆娑双柏树。gāo fēng jǐng qí sān sū cí,gǔ yīn pó suō shuāng bǎi shù。
竹阴逭暑嘉宴开,倒冠落佩方裴回。zhú yīn huàn shǔ jiā yàn kāi,dào guān luò pèi fāng péi huí。
主人敬客还拘礼,客多酒勇纷喧豗。zhǔ rén jìng kè hái jū lǐ,kè duō jiǔ yǒng fēn xuān huī。
雷声下天来卷屋,电光倒吸杯中渌。léi shēng xià tiān lái juǎn wū,diàn guāng dào xī bēi zhōng lù。
池底龟鱼迅欲飞,镫前雨脚森成束。chí dǐ guī yú xùn yù fēi,dèng qián yǔ jiǎo sēn chéng shù。
乌乎坡老神乎神,不解自饮喜饮人。wū hū pō lǎo shén hū shén,bù jiě zì yǐn xǐ yǐn rén。
赏余疥壁好诗句,快雨为洗筵间尘。shǎng yú jiè bì hǎo shī jù,kuài yǔ wèi xǐ yán jiān chén。
坡诗道雨妙如雨,我能洛诵清肺腑。pō shī dào yǔ miào rú yǔ,wǒ néng luò sòng qīng fèi fǔ。
杯停雨歇天宇空,坠句零篇尚堪咀。bēi tíng yǔ xiē tiān yǔ kōng,zhuì jù líng piān shàng kān jǔ。
颓然一卧凉浸肌,梦里犹呼事大奇。tuí rán yī wò liáng jìn jī,mèng lǐ yóu hū shì dà qí。
天晴日出成挥手,却和渊明《止酒》诗。tiān qíng rì chū chéng huī shǒu,què hé yuān míng zhǐ jiǔ shī。

林颖叔招同宗涤楼朱伯韩叶润臣孔绣山王少鹤刘炯甫拜黄文节公生日以日问月学旅人念乡分韵得旅字

何绍基

坡翁与涪翁,生日别寒暑。pō wēng yǔ fú wēng,shēng rì bié hán shǔ。
涪诗令人沧,坡诗令人煦。fú shī lìng rén cāng,pō shī lìng rén xù。
从来造化穷,正赖文章补。cóng lái zào huà qióng,zhèng lài wén zhāng bǔ。
今年炎热甚,不复分子午。jīn nián yán rè shén,bù fù fēn zi wǔ。
遗容获瞻拜,正气满庭宇。yí róng huò zhān bài,zhèng qì mǎn tíng yǔ。
复展冰雪文,增我神骨古。fù zhǎn bīng xuě wén,zēng wǒ shén gǔ gǔ。
{坜力换屰}惟我涪翁,孝友植根矩。lì lì huàn nì wéi wǒ fú wēng,xiào yǒu zhí gēn jǔ。
大节是不俗,名论砭懦腐。dà jié shì bù sú,míng lùn biān nuò fǔ。
忧患真饱经,志事弥坚树。yōu huàn zhēn bǎo jīng,zhì shì mí jiān shù。
纵横翰墨场,岿作西江主。zòng héng hàn mò chǎng,kuī zuò xī jiāng zhǔ。
最爱说茗香,还工赋笋苦。zuì ài shuō míng xiāng,hái gōng fù sǔn kǔ。
草书到神速,小词饶媚妩。cǎo shū dào shén sù,xiǎo cí ráo mèi wǔ。
余事烂珠璧,诗心独机杼。yú shì làn zhū bì,shī xīn dú jī zhù。
居然黄并苏,远匹李与杜。jū rán huáng bìng sū,yuǎn pǐ lǐ yǔ dù。
坡公近太白,公乎肖臣甫。pō gōng jìn tài bái,gōng hū xiào chén fǔ。
自多我公去,谁复堪指偻。zì duō wǒ gōng qù,shuí fù kān zhǐ lóu。
六义竟寥阒,千年空仰俯。liù yì jìng liáo qù,qiān nián kōng yǎng fǔ。
林子闽中杰,儤直天尺五。lín zi mǐn zhōng jié,bào zhí tiān chǐ wǔ。
榕坛学绪绵,左海文澜辅。róng tán xué xù mián,zuǒ hǎi wén lán fǔ。
何处得公像,陶庐旧摹取。hé chù dé gōng xiàng,táo lú jiù mó qǔ。
陶庐诗宗陶,向往存图谱。táo lú shī zōng táo,xiàng wǎng cún tú pǔ。
王孟韦柳余,宋士不得伍。wáng mèng wéi liǔ yú,sòng shì bù dé wǔ。
乃于双井翁,别奉瓣香炷。nǎi yú shuāng jǐng wēng,bié fèng bàn xiāng zhù。
虽云有章列,未免分门户。suī yún yǒu zhāng liè,wèi miǎn fēn mén hù。
我昔使蜀州,遗趼前贤聚。wǒ xī shǐ shǔ zhōu,yí jiǎn qián xián jù。
两处流杯池,和诗照戎叙。liǎng chù liú bēi chí,hé shī zhào róng xù。
于缘盖不薄,攀仰公宜许。yú yuán gài bù báo,pān yǎng gōng yí xǔ。
清风飒然至,炎气渺何所。qīng fēng sà rán zhì,yán qì miǎo hé suǒ。
介雅来八人,分韵拈两语。jiè yǎ lái bā rén,fēn yùn niān liǎng yǔ。
公乎信有灵,吾其老羁旅。gōng hū xìn yǒu líng,wú qí lǎo jī lǚ。

恕堂老兄招集旷寄园为消寒弟二集佳肴纷进冬葵后出乃园畦新摘者隽味无比竟为薄醉诗以美之

何绍基

菊花不比昔年好,更叹人家酒杯少。jú huā bù bǐ xī nián hǎo,gèng tàn rén jiā jiǔ bēi shǎo。
一秋吟事颇岑寂,未免独酌凄怀抱。yī qiū yín shì pǒ cén jì,wèi miǎn dú zhuó qī huái bào。
消寒初集集吾舍,一为诸公涤烦恼。xiāo hán chū jí jí wú shě,yī wèi zhū gōng dí fán nǎo。
旷园主人续有约,又见雪泥印鸿爪。kuàng yuán zhǔ rén xù yǒu yuē,yòu jiàn xuě ní yìn hóng zhǎo。
冬葵一味有何奇,难得滋含风露饱。dōng kuí yī wèi yǒu hé qí,nán dé zī hán fēng lù bǎo。
顿令八簋失芳腴,再进百觥尽倾倒。dùn lìng bā guǐ shī fāng yú,zài jìn bǎi gōng jǐn qīng dào。

雨舲中丞赐和拙诗兼和坡公海市篇见柬奉答两篇

何绍基

诗人之识靡不空,泰山化入秋毫中。shī rén zhī shí mí bù kōng,tài shān huà rù qiū háo zhōng。
诗人之才无不有,一弹指现琼瑶宫。shī rén zhī cái wú bù yǒu,yī dàn zhǐ xiàn qióng yáo gōng。
怪公刻画到霜叶,要将染缋分天工。guài gōng kè huà dào shuāng yè,yào jiāng rǎn huì fēn tiān gōng。
五莲双劳本一气,直赴东海如奔龙。wǔ lián shuāng láo běn yī qì,zhí fù dōng hǎi rú bēn lóng。
正好奇游构妙圣,全收昔遁傲髯翁。zhèng hǎo qí yóu gòu miào shèng,quán shōu xī dùn ào rán wēng。
如何舍去不一顾,径与海若论雌雄。rú hé shě qù bù yī gù,jìng yǔ hǎi ruò lùn cí xióng。
我思楼阁城市世上景,沧溟所乏非为穷。wǒ sī lóu gé chéng shì shì shàng jǐng,cāng míng suǒ fá fēi wèi qióng。
假借人间作奇幻,无乃滞相难销融。jiǎ jiè rén jiān zuò qí huàn,wú nǎi zhì xiāng nán xiāo róng。
况闻瀛裨接浩淼,悬乌菟色万灵钟。kuàng wén yíng bì jiē hào miǎo,xuán wū tú sè wàn líng zhōng。
本自初天混空有,肯与浮世争啬丰。běn zì chū tiān hùn kōng yǒu,kěn yǔ fú shì zhēng sè fēng。
道人语我生灭性,尘镜渐露新磨铜。dào rén yǔ wǒ shēng miè xìng,chén jìng jiàn lù xīn mó tóng。
还将蠡见重叩请,大言静听泱泱风。hái jiāng lí jiàn zhòng kòu qǐng,dà yán jìng tīng yāng yāng fēng。

雨舲中丞赐和拙诗兼和坡公海市篇见柬奉答两篇

何绍基

吾生往事过眼空,三四十年真梦中。wú shēng wǎng shì guò yǎn kōng,sān sì shí nián zhēn mèng zhōng。
回思冠岁侍蜺节,学造险语投鲛宫。huí sī guān suì shì ní jié,xué zào xiǎn yǔ tóu jiāo gōng。
于今望洋已却走,自甘老懒难求工。yú jīn wàng yáng yǐ què zǒu,zì gān lǎo lǎn nán qiú gōng。
先生卓然道战胜,诗力如虎书如龙。xiān shēng zhuó rán dào zhàn shèng,shī lì rú hǔ shū rú lóng。
岂惟惊走钓鳌客,正宜游戏狎鸥翁。qǐ wéi jīng zǒu diào áo kè,zhèng yí yóu xì xiá ōu wēng。
噫余辇下久留滞,纷纷坛坫连群雄。yī yú niǎn xià jiǔ liú zhì,fēn fēn tán diàn lián qún xióng。
江河畎浍各异量,工拙何问通与穷。jiāng hé quǎn huì gè yì liàng,gōng zhuō hé wèn tōng yǔ qióng。
名篇叠枉珠玉赠,性光果与文章融。míng piān dié wǎng zhū yù zèng,xìng guāng guǒ yǔ wén zhāng róng。
痴孙索看强解事,扶床作赋怜阿钟。chī sūn suǒ kàn qiáng jiě shì,fú chuáng zuò fù lián ā zhōng。
寻梅渐作岁寒计,盼雪又祝来年丰。xún méi jiàn zuò suì hán jì,pàn xuě yòu zhù lái nián fēng。
谬期陶铸到多士,自愧印劣如顽铜。miù qī táo zhù dào duō shì,zì kuì yìn liè rú wán tóng。
衮衣归来定何日,輶轩采遍三齐风。gǔn yī guī lái dìng hé rì,yóu xuān cǎi biàn sān qí fēng。

十二月二五日立春太湖留别咏芝君久抱病盖误服温剂余小住三日不令服药眠食谈饮乃俱健胜

何绍基

营门大开不须款,主人迟客欲忘盥。yíng mén dà kāi bù xū kuǎn,zhǔ rén chí kè yù wàng guàn。
十余年别果精进,刬尽才华归朴坦。shí yú nián bié guǒ jīng jìn,chǎn jǐn cái huá guī pǔ tǎn。
群才延访日匑匑,宦味澹余能侃侃。qún cái yán fǎng rì gōng gōng,huàn wèi dàn yú néng kǎn kǎn。
兼资文武根道力,举世同声叹微管。jiān zī wén wǔ gēn dào lì,jǔ shì tóng shēng tàn wēi guǎn。
雪夜联床语微至,病驱却药意怡衎。xuě yè lián chuáng yǔ wēi zhì,bìng qū què yào yì yí kàn。
君言时弊苦末疾,医者宜求和与缓。jūn yán shí bì kǔ mò jí,yī zhě yí qiú hé yǔ huǎn。
将才日出循吏希,军务方长民事短。jiāng cái rì chū xún lì xī,jūn wù fāng zhǎng mín shì duǎn。
务敦悃愊苏疮痍,未宜驰骤矜威断。wù dūn kǔn bì sū chuāng yí,wèi yí chí zhòu jīn wēi duàn。
杀贼容易固圉难,此意有谁窥奥窾。shā zéi róng yì gù yǔ nán,cǐ yì yǒu shuí kuī ào kuǎn。
我言君疾正同此,贵以优游平剽悍。wǒ yán jūn jí zhèng tóng cǐ,guì yǐ yōu yóu píng piāo hàn。
一身肩任军国重,万士归依肝胆满。yī shēn jiān rèn jūn guó zhòng,wàn shì guī yī gān dǎn mǎn。
精神惟仗自存固,箴石岂容偏峻暖。jīng shén wéi zhàng zì cún gù,zhēn shí qǐ róng piān jùn nuǎn。
且迟归计向湘水,暂可新春同酒碗。qiě chí guī jì xiàng xiāng shuǐ,zàn kě xīn chūn tóng jiǔ wǎn。
忍将别泪弹向君,愧我江湖恣间散。rěn jiāng bié lèi dàn xiàng jūn,kuì wǒ jiāng hú zì jiān sàn。
3012