古诗词

吕宗健

哀王孙

吕宗健

井江市上车纷纷,井江江上日欲昏。jǐng jiāng shì shàng chē fēn fēn,jǐng jiāng jiāng shàng rì yù hūn。
此间将相王侯第,行人听我哀王孙。cǐ jiān jiāng xiāng wáng hóu dì,xíng rén tīng wǒ āi wáng sūn。
朱家王气日萧条,米脂阿闯大憨骄。zhū jiā wáng qì rì xiāo tiáo,mǐ zhī ā chuǎng dà hān jiāo。
乌骓毡笠射承天,大内煤山火已烧。wū zhuī zhān lì shè chéng tiān,dà nèi méi shān huǒ yǐ shāo。
世祖南下黄金台,手挽天河净垢埃。shì zǔ nán xià huáng jīn tái,shǒu wǎn tiān hé jìng gòu āi。
司马家儿江左走,晋安特为隆武开。sī mǎ jiā ér jiāng zuǒ zǒu,jìn ān tè wèi lóng wǔ kāi。
卧榻岂容人鼾睡,况乃已登大宝位。wò tà qǐ róng rén hān shuì,kuàng nǎi yǐ dēng dà bǎo wèi。
史公往矣四镇亡,几时拭却英雄泪。shǐ gōng wǎng yǐ sì zhèn wáng,jǐ shí shì què yīng xióng lèi。
天心眷明犹未已,正统六十交郑氏。tiān xīn juàn míng yóu wèi yǐ,zhèng tǒng liù shí jiāo zhèng shì。
尔时遍地尽童谣,唱出草鸡而长耳。ěr shí biàn dì jǐn tóng yáo,chàng chū cǎo jī ér zhǎng ěr。
请缨终童廿一龄,雄心欲作中流砥。qǐng yīng zhōng tóng niàn yī líng,xióng xīn yù zuò zhōng liú dǐ。
天子召觐拜明光,咫尺天颜大欢喜。tiān zi zhào jìn bài míng guāng,zhǐ chǐ tiān yán dà huān xǐ。
恨朕无女可配卿,克用沙陀赐姓李。hèn zhèn wú nǚ kě pèi qīng,kè yòng shā tuó cì xìng lǐ。
臣闻此语心骨酸,臣感此恩镌脾肝。chén wén cǐ yǔ xīn gǔ suān,chén gǎn cǐ ēn juān pí gān。
臣心誓与国存亡,臣身往镇仙霞关。chén xīn shì yǔ guó cún wáng,chén shēn wǎng zhèn xiān xiá guān。
生憎太师粮不发,致使六军心胆寒。shēng zēng tài shī liáng bù fā,zhì shǐ liù jūn xīn dǎn hán。
我武维扬赫斯怒,江南难唱公无渡。wǒ wǔ wéi yáng hè sī nù,jiāng nán nán chàng gōng wú dù。
铤而走险择何能,且将金厦据两岛。dìng ér zǒu xiǎn zé hé néng,qiě jiāng jīn shà jù liǎng dǎo。
涕泣六师闽广间,旗上罪臣大招讨。tì qì liù shī mǐn guǎng jiān,qí shàng zuì chén dà zhāo tǎo。
将军三尺六陈爷,纠桓直与施琅伍。jiāng jūn sān chǐ liù chén yé,jiū huán zhí yǔ shī láng wǔ。
更传一将躄甘辉,曾向敌国诛老虎。gèng chuán yī jiāng bì gān huī,céng xiàng dí guó zhū lǎo hǔ。
手提人头即虎头,秤来共斤三十五。shǒu tí rén tóu jí hǔ tóu,chèng lái gòng jīn sān shí wǔ。
此时兵势大纵横,舳舻衔尾窥崇明。cǐ shí bīng shì dà zòng héng,zhú lú xián wěi kuī chóng míng。
瓜步风摇旌旆影,金焦水震鼓鼙声。guā bù fēng yáo jīng pèi yǐng,jīn jiāo shuǐ zhèn gǔ pí shēng。
先据南京次北京,藩主指日望中兴。xiān jù nán jīng cì běi jīng,fān zhǔ zhǐ rì wàng zhōng xīng。
天生对头梁化凤,掘城驱兵何倥偬。tiān shēng duì tóu liáng huà fèng,jué chéng qū bīng hé kōng zǒng。
本来藩主号知兵,此日直作华胥梦。běn lái fān zhǔ hào zhī bīng,cǐ rì zhí zuò huá xū mèng。
苦言不听甘将军,枉折将倾大厦栋。kǔ yán bù tīng gān jiāng jūn,wǎng zhé jiāng qīng dà shà dòng。
北来诸军飞渡江,聚而歼之齐一恸。běi lái zhū jūn fēi dù jiāng,jù ér jiān zhī qí yī tòng。
弃甲于思辙已覆,制府独能斩总督。qì jiǎ yú sī zhé yǐ fù,zhì fǔ dú néng zhǎn zǒng dū。
已亡八府县六三,大军何处扶日毂。yǐ wáng bā fǔ xiàn liù sān,dà jūn hé chù fú rì gǔ。
昭烈势穷借荆州,荷兰何必非邦族。zhāo liè shì qióng jiè jīng zhōu,hé lán hé bì fēi bāng zú。
荷兰立国东又东,玉山一片与天通。hé lán lì guó dōng yòu dōng,yù shān yī piàn yǔ tiān tōng。
将军蓦从天上下,髵鬓赭面走如风。jiāng jūn mò cóng tiān shàng xià,ér bìn zhě miàn zǒu rú fēng。
鹿皮尽属汉家装,砖子城头日正红。lù pí jǐn shǔ hàn jiā zhuāng,zhuān zi chéng tóu rì zhèng hóng。
永华先生细料理,为辟草莱诛荆杞。yǒng huá xiān shēng xì liào lǐ,wèi pì cǎo lái zhū jīng qǐ。
北至三貂南琅?,其间沃野几千里。běi zhì sān diāo nán láng,qí jiān wò yě jǐ qiān lǐ。
虬髯暂作扶馀王,烈士壮士犹未已。qiú rán zàn zuò fú yú wáng,liè shì zhuàng shì yóu wèi yǐ。
忽然五丈落大星,作作光芒马枥惊。hū rán wǔ zhàng luò dà xīng,zuò zuò guāng máng mǎ lì jīng。
鲲身港外怒潮来,共说金冠人骑鲸。kūn shēn gǎng wài nù cháo lái,gòng shuō jīn guān rén qí jīng。
归东即逝前定数,军国长交世子经。guī dōng jí shì qián dìng shù,jūn guó zhǎng jiāo shì zi jīng。
世子承家仅守府,赖有国轩神与武。shì zi chéng jiā jǐn shǒu fǔ,lài yǒu guó xuān shén yǔ wǔ。
誓将义愤雪先王,摇唇鼓动三藩主。shì jiāng yì fèn xuě xiān wáng,yáo chún gǔ dòng sān fān zhǔ。
精忠既降吴尚诛,难拾明家一块土。jīng zhōng jì jiàng wú shàng zhū,nán shí míng jiā yī kuài tǔ。
可怜人事日催迁,从此天心难问焉。kě lián rén shì rì cuī qiān,cóng cǐ tiān xīn nán wèn yān。
仅知王少好欺负,不悟艰难责立贤。jǐn zhī wáng shǎo hǎo qī fù,bù wù jiān nán zé lì xián。
说到克?横死处,杜鹃啼破夕阳烟。shuō dào kè héng sǐ chù,dù juān tí pò xī yáng yān。
天朝窥衅诏讨逆,靖海须髯已如戟。tiān cháo kuī xìn zhào tǎo nì,jìng hǎi xū rán yǐ rú jǐ。
蓝家招得好先锋,不待姚公为画策。lán jiā zhāo dé hǎo xiān fēng,bù dài yáo gōng wèi huà cè。
娘妈宫前杀气横,刁斗无声江水碧。niáng mā gōng qián shā qì héng,diāo dòu wú shēng jiāng shuǐ bì。
此时之势立不两,义士谈兵指其掌。cǐ shí zhī shì lì bù liǎng,yì shì tán bīng zhǐ qí zhǎng。
只为区区发数茎,五百从田本倔强。zhǐ wèi qū qū fā shù jīng,wǔ bǎi cóng tián běn jué qiáng。
师昭不死牛头山,耿恭拜出甘泉涌。shī zhāo bù sǐ niú tóu shān,gěng gōng bài chū gān quán yǒng。
又兼西北一声雷,六月飓风静不响。yòu jiān xī běi yī shēng léi,liù yuè jù fēng jìng bù xiǎng。
舟师直迫鹿耳门,平时潮头六尺涨。zhōu shī zhí pò lù ěr mén,píng shí cháo tóu liù chǐ zhǎng。
君臣相顾泪涟洏,生死由人知不知。jūn chén xiāng gù lèi lián ér,shēng sǐ yóu rén zhī bù zhī。
衔璧惟师安乐公,洛阳归无期。xián bì wéi shī ān lè gōng,luò yáng guī wú qī。
车声辚辚渡唐去,载将离恨过江湄。chē shēng lín lín dù táng qù,zài jiāng lí hèn guò jiāng méi。
冀北天寒八月雪,凄凉长倚汉军旗。jì běi tiān hán bā yuè xuě,qī liáng zhǎng yǐ hàn jūn qí。
朝回丹凤门前立,又望扶桑日出时。cháo huí dān fèng mén qián lì,yòu wàng fú sāng rì chū shí。
从此朱家王气尽,了却输嬴一局棋。cóng cǐ zhū jiā wáng qì jǐn,le què shū yíng yī jú qí。
呜呼,东瀛水,万马奔。wū hū,dōng yíng shuǐ,wàn mǎ bēn。
五妃墓,日黄昏。wǔ fēi mù,rì huáng hūn。
行人莫说当年事,只恐痴儿也断魂。xíng rén mò shuō dāng nián shì,zhǐ kǒng chī ér yě duàn hún。
庾信哀江南,侬今哀王孙。yǔ xìn āi jiāng nán,nóng jīn āi wáng sūn。
王孙,王孙,侬有歌,子欲闻。wáng sūn,wáng sūn,nóng yǒu gē,zi yù wén。
诸葛扶炎汉,蜀中之井不重熏。zhū gé fú yán hàn,shǔ zhōng zhī jǐng bù zhòng xūn。
安石出东山,典午不能长为君。ān shí chū dōng shān,diǎn wǔ bù néng zhǎng wèi jūn。
兴亡事,何足论。xīng wáng shì,hé zú lùn。
且蜡阮孚屐几两,且斟文举酒几尊。qiě là ruǎn fú jī jǐ liǎng,qiě zhēn wén jǔ jiǔ jǐ zūn。
一眼觑破古今天,世上龙争虎斗于我如浮云。yī yǎn qù pò gǔ jīn tiān,shì shàng lóng zhēng hǔ dòu yú wǒ rú fú yún。