古诗词

周昙

春秋战国门田子奇

周昙

少年为吏虑非循,一骑奔追委使臣。shǎo nián wèi lì lǜ fēi xún,yī qí bēn zhuī wěi shǐ chén。
使者不追何所对,车中缘见白头人。shǐ zhě bù zhuī hé suǒ duì,chē zhōng yuán jiàn bái tóu rén。

春秋战国门百里奚

周昙

船骥由来是股肱,在虞虞灭在秦兴。chuán jì yóu lái shì gǔ gōng,zài yú yú miè zài qín xīng。
裁量何异刀将尺,只系用之能不能。cái liàng hé yì dāo jiāng chǐ,zhǐ xì yòng zhī néng bù néng。

春秋战国门孙叔敖

周昙

童稚逢蛇叹不祥,虑悲来者为埋藏。tóng zhì féng shé tàn bù xiáng,lǜ bēi lái zhě wèi mái cáng。
是知阳报由阴施,天爵昭然契日彰。shì zhī yáng bào yóu yīn shī,tiān jué zhāo rán qì rì zhāng。

春秋战国门鲁仲连

周昙

昔迸烧牛发战机,夜奔惊火走燕师。xī bèng shāo niú fā zhàn jī,yè bēn jīng huǒ zǒu yàn shī。
今来跃马怀骄惰,十万如无一撮时。jīn lái yuè mǎ huái jiāo duò,shí wàn rú wú yī cuō shí。

春秋战国门宋子罕

周昙

子怜温润欲归仁,吾贵坚廉是宝身。zi lián wēn rùn yù guī rén,wú guì jiān lián shì bǎo shēn。
自有不贪身内宝,玉人徒献外来珍。zì yǒu bù tān shēn nèi bǎo,yù rén tú xiàn wài lái zhēn。

春秋战国门宫之奇

周昙

虞虢相依自保安,谋臣吞度不为难。yú guó xiāng yī zì bǎo ān,móu chén tūn dù bù wèi nán。
贪怜璧马迷香饵,肯信之奇谕齿寒。tān lián bì mǎ mí xiāng ěr,kěn xìn zhī qí yù chǐ hán。

春秋战国门王孙满

周昙

九牧金镕物像成,辞昏去乱祚休明。jiǔ mù jīn róng wù xiàng chéng,cí hūn qù luàn zuò xiū míng。
兴亡在德不在鼎,楚子何劳问重轻。xīng wáng zài dé bù zài dǐng,chǔ zi hé láo wèn zhòng qīng。

春秋战国门颜叔子

周昙

夜雨邻娃告屋倾,一宵从寄念悲惊。yè yǔ lín wá gào wū qīng,yī xiāo cóng jì niàn bēi jīng。
诚知独处从烧烛,君子行心要自明。chéng zhī dú chù cóng shāo zhú,jūn zi xíng xīn yào zì míng。

春秋战国门张孟谭

周昙

强兵四合国将危,赖有谋臣为发挥。qiáng bīng sì hé guó jiāng wēi,lài yǒu móu chén wèi fā huī。
城内蒿铜诚自有,无谋谁解见玄机。chéng nèi hāo tóng chéng zì yǒu,wú móu shuí jiě jiàn xuán jī。

春秋战国门公子无忌

周昙

按剑临笼震咄呼,鹞甘枭戮伏鸠辜。àn jiàn lín lóng zhèn duō hū,yào gān xiāo lù fú jiū gū。
能怜钝拙诛豪俊,悯弱摧强真丈夫。néng lián dùn zhuō zhū háo jùn,mǐn ruò cuī qiáng zhēn zhàng fū。

春秋战国门再吟

周昙

赵解重围魏再昌,信陵贤德日馨芳。zhào jiě zhòng wéi wèi zài chāng,xìn líng xián dé rì xīn fāng。
昏蒙愚主听谗说,公子云亡国亦亡。hūn méng yú zhǔ tīng chán shuō,gōng zi yún wáng guó yì wáng。

春秋战国门侯嬴朱亥

周昙

屠肆监门一贱微,信陵交结国人非。tú sì jiān mén yī jiàn wēi,xìn líng jiāo jié guó rén fēi。
当时不是二君计,匹马那能解赵围。dāng shí bù shì èr jūn jì,pǐ mǎ nà néng jiě zhào wéi。

春秋战国门再吟

周昙

走敌存亡义有馀,全由雄勇与英谟。zǒu dí cún wáng yì yǒu yú,quán yóu xióng yǒng yǔ yīng mó。
但如公子能交结,朱亥侯嬴何代无。dàn rú gōng zi néng jiāo jié,zhū hài hóu yíng hé dài wú。

秦门胡亥

周昙

鹿马何难辨是非,宁劳卜筮问安危。lù mǎ hé nán biàn shì fēi,níng láo bo shì wèn ān wēi。
权臣为乱多如此,亡国时君不自知。quán chén wèi luàn duō rú cǐ,wáng guó shí jūn bù zì zhī。

秦门再吟

周昙

盗贼纵横主恶闻,遂为流矢犯君轩。dào zéi zòng héng zhǔ è wén,suì wèi liú shǐ fàn jūn xuān。
怪言何不早言者,若使早言还不存。guài yán hé bù zǎo yán zhě,ruò shǐ zǎo yán hái bù cún。

秦门赵高

周昙

赵高胡亥速天诛,率土兴兵怨毒痡。zhào gāo hú hài sù tiān zhū,lǜ tǔ xīng bīng yuàn dú fū。
丰沛见机群小吏,功成儿戏亦何殊。fēng pèi jiàn jī qún xiǎo lì,gōng chéng ér xì yì hé shū。

秦门陈涉

周昙

秦法烦苛霸业隳,一夫攘臂万夫随。qín fǎ fán kē bà yè huī,yī fū rǎng bì wàn fū suí。
王侯无种英雄志,燕雀喧喧安得知。wáng hóu wú zhǒng yīng xióng zhì,yàn què xuān xuān ān dé zhī。

秦门项籍

周昙

九垓垂定弃谋臣,一阵无功便杀身。jiǔ gāi chuí dìng qì móu chén,yī zhèn wú gōng biàn shā shēn。
壮士诚知轻性命,不思辜负八千人。zhuàng shì chéng zhī qīng xìng mìng,bù sī gū fù bā qiān rén。

秦门范增

周昙

智士宁为暗主谟,范公曾不读兵书。zhì shì níng wèi àn zhǔ mó,fàn gōng céng bù dú bīng shū。
平生心力为谁尽,一事无成空背疽。píng shēng xīn lì wèi shuí jǐn,yī shì wú chéng kōng bèi jū。

前汉门高祖

周昙

爱子从烹报主时,安知强啜不含悲。ài zi cóng pēng bào zhǔ shí,ān zhī qiáng chuài bù hán bēi。
太公悬命临刀几,忍取杯羹欲为谁。tài gōng xuán mìng lín dāo jǐ,rěn qǔ bēi gēng yù wèi shuí。