古诗词

东方虬

春雪

东方虬

春雪满空来,触处似花开。chūn xuě mǎn kōng lái,chù chù shì huā kāi。
不知园里树,若个是真梅。bù zhī yuán lǐ shù,ruò gè shì zhēn méi。

昭君怨

东方虬

万里胡风急,三秋□汉初。wàn lǐ hú fēng jí,sān qiū hàn chū。
唯望南去雁,不肯为传书。wéi wàng nán qù yàn,bù kěn wèi chuán shū。

相和歌辞王昭君三首

东方虬

汉道初全盛,朝廷足武臣。hàn dào chū quán shèng,cháo tíng zú wǔ chén。
何须薄命妾,辛苦远和亲。hé xū báo mìng qiè,xīn kǔ yuǎn hé qīn。

相和歌辞王昭君三首

东方虬

掩涕辞丹凤,衔悲向白龙。yǎn tì cí dān fèng,xián bēi xiàng bái lóng。
单于浪惊喜,无复旧时容。dān yú làng jīng xǐ,wú fù jiù shí róng。

相和歌辞王昭君三首

东方虬

胡地无花草,春来不似春。hú dì wú huā cǎo,chūn lái bù shì chūn。
自然衣带缓,非是为腰身。zì rán yī dài huǎn,fēi shì wèi yāo shēn。