古诗词

汪懋麟

误佳期·闺怨

汪懋麟

寒气暗侵帘幕,孤负芳春小约。hán qì àn qīn lián mù,gū fù fāng chūn xiǎo yuē。
庭梅开遍不归来,直恁心情恶。tíng méi kāi biàn bù guī lái,zhí nèn xīn qíng è。
独抱影儿眠,背看灯花落。dú bào yǐng ér mián,bèi kàn dēng huā luò。
待他重与画眉时,细数郎轻薄。dài tā zhòng yǔ huà méi shí,xì shù láng qīng báo。

将入都留别于皇即和见送原韵兼订北游

汪懋麟

霜风摧细菊,寒雨飒高梧。shuāng fēng cuī xì jú,hán yǔ sà gāo wú。
秋气方摇落,萍踪竟有无。qiū qì fāng yáo luò,píng zōng jìng yǒu wú。
于时惭入洛,投老羡归湖。yú shí cán rù luò,tóu lǎo xiàn guī hú。
日下思君切,春来酒共呼。rì xià sī jūn qiè,chūn lái jiǔ gòng hū。

景帝废陵

汪懋麟

懊恼南城树已荒,何人封事筑回墙。ào nǎo nán chéng shù yǐ huāng,hé rén fēng shì zhù huí qiáng。
当年若肯称监国,没世应须谥让皇。dāng nián ruò kěn chēng jiān guó,méi shì yīng xū shì ràng huáng。
一穴龙髯终断绝,两株荆树起悲凉。yī xué lóng rán zhōng duàn jué,liǎng zhū jīng shù qǐ bēi liáng。
我思季札真千古,惆怅陵园晚色苍。wǒ sī jì zhá zhēn qiān gǔ,chóu chàng líng yuán wǎn sè cāng。

钱武肃王祠

汪懋麟

表忠观倚圣湖边,坏道阴房剧可怜。biǎo zhōng guān yǐ shèng hú biān,huài dào yīn fáng jù kě lián。
几点土花香案上,一双蝴蝶殿门前。jǐ diǎn tǔ huā xiāng àn shàng,yī shuāng hú dié diàn mén qián。
绝无宫监来浇酒,时有游人此系船。jué wú gōng jiān lái jiāo jiǔ,shí yǒu yóu rén cǐ xì chuán。
吴越蒙恩当战斗,太平忘却五王贤。wú yuè méng ēn dāng zhàn dòu,tài píng wàng què wǔ wáng xián。

九日泛舟登平山堂同次功辰玉箫云五叔定家兄

汪懋麟

林木经霜叶乍飞,百年难得此晴晖。lín mù jīng shuāng yè zhà fēi,bǎi nián nán dé cǐ qíng huī。
休嫌止酒心全减,不怕登山力尚微。xiū xián zhǐ jiǔ xīn quán jiǎn,bù pà dēng shān lì shàng wēi。
病后逢僧怜我瘦,秋残入寺觉人稀。bìng hòu féng sēng lián wǒ shòu,qiū cán rù sì jué rén xī。
天南众壑青如许,却喜前时策杖归。tiān nán zhòng hè qīng rú xǔ,què xǐ qián shí cè zhàng guī。

湖上晚归

汪懋麟

昨日寻山下棹迟,湖亭人静夜凉时。zuó rì xún shān xià zhào chí,hú tíng rén jìng yè liáng shí。
朝来也自山中返,碧浪红阑竟懒移。cháo lái yě zì shān zhōng fǎn,bì làng hóng lán jìng lǎn yí。

湖上晚归

汪懋麟

水上箫声绕翠微,晚风吹絮恋人衣。shuǐ shàng xiāo shēng rào cuì wēi,wǎn fēng chuī xù liàn rén yī。
无端催促城中去,暮雨吴山独自归。wú duān cuī cù chéng zhōng qù,mù yǔ wú shān dú zì guī。

柳敬亭说书行

汪懋麟

田巴既没蒯通死,陆贾郦生呼不起。tián bā jì méi kuǎi tōng sǐ,lù jiǎ lì shēng hū bù qǐ。
后人口吃舌复僵,雄辨谁能矜爪觜。hòu rén kǒu chī shé fù jiāng,xióng biàn shuí néng jīn zhǎo zī。
吴陵有老年八十,白发数茎而已矣。wú líng yǒu lǎo nián bā shí,bái fā shù jīng ér yǐ yǐ。
两眼未暗耳未聋,犹见摇唇利牙齿。liǎng yǎn wèi àn ěr wèi lóng,yóu jiàn yáo chún lì yá chǐ。
小时抵掌公相前,谭玄说鬼皆虚尔。xiǎo shí dǐ zhǎng gōng xiāng qián,tán xuán shuō guǐ jiē xū ěr。
开端抵死要惊人,听者如痴杂悲喜。kāi duān dǐ sǐ yào jīng rén,tīng zhě rú chī zá bēi xǐ。
盛名一时走南北,敬亭其字柳其氏。shèng míng yī shí zǒu nán běi,jìng tíng qí zì liǔ qí shì。
英雄盗贼传最神,形模出处真奇诡。yīng xióng dào zéi chuán zuì shén,xíng mó chū chù zhēn qí guǐ。
耳边恍闻金铁声,舞槊横戈疾如矢。ěr biān huǎng wén jīn tiě shēng,wǔ shuò héng gē jí rú shǐ。
击节据案时一呼,霹雳迸裂空山里。jī jié jù àn shí yī hū,pī lì bèng liè kōng shān lǐ。
激昂慷慨更周致,文章仿佛龙门史。jī áng kāng kǎi gèng zhōu zhì,wén zhāng fǎng fú lóng mén shǐ。
老去流落江左间,后来谭者皆糠秕。lǎo qù liú luò jiāng zuǒ jiān,hòu lái tán zhě jiē kāng bǐ。
朱门十过九为墟,开元清泪如铅水。zhū mén shí guò jiǔ wèi xū,kāi yuán qīng lèi rú qiān shuǐ。
长安客舍忽相见,龙钟一老胡来此。zhǎng ān kè shě hū xiāng jiàn,lóng zhōng yī lǎo hú lái cǐ。
剪镫为我说《齐谐》,壮如击筑歌燕市。jiǎn dèng wèi wǒ shuō qí xié,zhuàng rú jī zhù gē yàn shì。
君不见原尝春陵不可作,当日纷纷夸养士。jūn bù jiàn yuán cháng chūn líng bù kě zuò,dāng rì fēn fēn kuā yǎng shì。
鸡鸣狗盗称上客,玳瑁为簪珠作履。jī míng gǒu dào chēng shàng kè,dài mào wèi zān zhū zuò lǚ。
此老若生战国时,游谭任侠差堪比。cǐ lǎo ruò shēng zhàn guó shí,yóu tán rèn xiá chà kān bǐ。
如今五族亦豪侈,黄金如山罗锦绮。rú jīn wǔ zú yì háo chǐ,huáng jīn rú shān luó jǐn qǐ。
尔有此舌足致之,况复世人皆用耳。ěr yǒu cǐ shé zú zhì zhī,kuàng fù shì rén jiē yòng ěr。
但得饱食归故乡,柳乎柳乎谭可止。dàn dé bǎo shí guī gù xiāng,liǔ hū liǔ hū tán kě zhǐ。

寄栎园少司农兼送雪客归金陵

汪懋麟

读画高楼几千尺,楼阴下枕清溪碧。dú huà gāo lóu jǐ qiān chǐ,lóu yīn xià zhěn qīng xī bì。
面揖南朝无数山,四时云气生虚白。miàn yī nán cháo wú shù shān,sì shí yún qì shēng xū bái。
先生卷帘楼上头,独立看山自朝夕。xiān shēng juǎn lián lóu shàng tóu,dú lì kàn shān zì cháo xī。
平生好诗兼好画,尤爱图书与金石。píng shēng hǎo shī jiān hǎo huà,yóu ài tú shū yǔ jīn shí。
购买不惜倾家赀,尽是前人好手迹。gòu mǎi bù xī qīng jiā zī,jǐn shì qián rén hǎo shǒu jì。
山川患难不肯离,始信先生有真癖。shān chuān huàn nán bù kěn lí,shǐ xìn xiān shēng yǒu zhēn pǐ。
早年事业多恢奇,许身管葛千人辟。zǎo nián shì yè duō huī qí,xǔ shēn guǎn gé qiān rén pì。
已树羊祜山头碑,再掌萧何府中籍。yǐ shù yáng hù shān tóu bēi,zài zhǎng xiāo hé fǔ zhōng jí。
岂意青蝇飞满眼,遂教白发垂过额。qǐ yì qīng yíng fēi mǎn yǎn,suì jiào bái fā chuí guò é。
匹马来看岱岳云,一官又返钟山宅。pǐ mǎ lái kàn dài yuè yún,yī guān yòu fǎn zhōng shān zhái。
风涛宦海理有之,何用呶呶骂门客。fēng tāo huàn hǎi lǐ yǒu zhī,hé yòng náo náo mà mén kè。
有书可读诗可吟,万事徒劳挂胸膈。yǒu shū kě dú shī kě yín,wàn shì tú láo guà xiōng gé。
人生甲子休浪过,如此朱颜亦堪惜。rén shēng jiǎ zi xiū làng guò,rú cǐ zhū yán yì kān xī。
世情翻覆原转环,况复长安事如弈。shì qíng fān fù yuán zhuǎn huán,kuàng fù zhǎng ān shì rú yì。
我别先生江水头,相逢令子燕山陌。wǒ bié xiān shēng jiāng shuǐ tóu,xiāng féng lìng zi yàn shān mò。
执手问讯何所为,却道高怀胜畴昔。zhí shǒu wèn xùn hé suǒ wèi,què dào gāo huái shèng chóu xī。
雄夸酒赋老益神,傲兀林泉意多适。xióng kuā jiǔ fù lǎo yì shén,ào wù lín quán yì duō shì。
侧耳令我发狂叫,自顾胡为苦偪窄。cè ěr lìng wǒ fā kuáng jiào,zì gù hú wèi kǔ bī zhǎi。
此身一陷泥沟间,巢鷇何能奋毛翮。cǐ shēn yī xiàn ní gōu jiān,cháo kòu hé néng fèn máo hé。
君归道我语家尊,行路崎岖半蜂螫。jūn guī dào wǒ yǔ jiā zūn,xíng lù qí qū bàn fēng shì。
心有㦷气口直言,那怪腾轩遭贬斥。xīn yǒu yǒng qì kǒu zhí yán,nà guài téng xuān zāo biǎn chì。
不如且酌春江万斛水,高筑糟丘酿仙液。bù rú qiě zhuó chūn jiāng wàn hú shuǐ,gāo zhù zāo qiū niàng xiān yè。
好待吾徒醉百场,千秋万世名何益。hǎo dài wú tú zuì bǎi chǎng,qiān qiū wàn shì míng hé yì。

王子玠工部招游丰台作歌

汪懋麟

丰台芍药贱如菜,千朵万朵满车载。fēng tái sháo yào jiàn rú cài,qiān duǒ wàn duǒ mǎn chē zài。
初出一枝犹十钱,后来一钱少人爱。chū chū yī zhī yóu shí qián,hòu lái yī qián shǎo rén ài。
强半持上歌舞筵,高低乱插铜瓶内。qiáng bàn chí shàng gē wǔ yán,gāo dī luàn chā tóng píng nèi。
红英紫萼赏者谁,花入京师亦无态。hóng yīng zǐ è shǎng zhě shuí,huā rù jīng shī yì wú tài。
前年曾入丰台游,公子招邀此其再。qián nián céng rù fēng tái yóu,gōng zi zhāo yāo cǐ qí zài。
下马竟坐千花中,匝地锦云目茫昧。xià mǎ jìng zuò qiān huā zhōng,zā dì jǐn yún mù máng mèi。
初疑一脉脂水流,又如万叠红泉溉。chū yí yī mài zhī shuǐ liú,yòu rú wàn dié hóng quán gài。
园官携筐莽采摘,摧折徒教发深慨。yuán guān xié kuāng mǎng cǎi zhāi,cuī zhé tú jiào fā shēn kǎi。
园官向余前致词,此地于今属屯塞。yuán guān xiàng yú qián zhì cí,cǐ dì yú jīn shǔ tún sāi。
赏花送酒已往事,试劝游人且心耐。shǎng huā sòng jiǔ yǐ wǎng shì,shì quàn yóu rén qiě xīn nài。
停杯驱马过短篱,猎犬狺狺向人吠。tíng bēi qū mǎ guò duǎn lí,liè quǎn yín yín xiàng rén fèi。

题黄俞邰千顷斋书册目

汪懋麟

羲皇本多事,横空为一画。xī huáng běn duō shì,héng kōng wèi yī huà。
遂为文字祖,后来纷简策。suì wèi wén zì zǔ,hòu lái fēn jiǎn cè。
贻祸到秦焰,诗书受奇厄。yí huò dào qín yàn,shī shū shòu qí è。
汉兴稍搜辑,残缺良可惜。hàn xīng shāo sōu jí,cán quē liáng kě xī。
作者东西京,自是竞纂释。zuò zhě dōng xī jīng,zì shì jìng zuǎn shì。
各为一家言,牛要几千尺。gè wèi yī jiā yán,niú yào jǐ qiān chǐ。
历代有撰著,纯杂理须辟。lì dài yǒu zhuàn zhù,chún zá lǐ xū pì。
胜国重淹雅,名藩富经籍。shèng guó zhòng yān yǎ,míng fān fù jīng jí。
下逮学士家,典坟亦充积。xià dǎi xué shì jiā,diǎn fén yì chōng jī。
所嗟时文兴,古书相捍隔。suǒ jiē shí wén xīng,gǔ shū xiāng hàn gé。
盈箱未必窥,但取耳目赫。yíng xiāng wèi bì kuī,dàn qǔ ěr mù hè。
四海莽多故,遗编毁兵革。sì hǎi mǎng duō gù,yí biān huǐ bīng gé。
余尝入三馆,颠倒触履迹。yú cháng rù sān guǎn,diān dào chù lǚ jì。
散乱无全书,饥鼠饱永夕。sàn luàn wú quán shū,jī shǔ bǎo yǒng xī。
牙签悉断割,缥缃为地席。yá qiān xī duàn gē,piāo xiāng wèi dì xí。
小胥间盗窃,千万无什百。xiǎo xū jiān dào qiè,qiān wàn wú shén bǎi。
余欲叫九阍,笑者颇啧啧。yú yù jiào jiǔ hūn,xiào zhě pǒ zé zé。
执卷发长喟,谁为共考覈。zhí juǎn fā zhǎng kuì,shuí wèi gòng kǎo hé。
归来蓬户下,敝簏恣怡怿。guī lái péng hù xià,bì lù zì yí yì。
妄想宛委山,渔猎快夙癖。wàng xiǎng wǎn wěi shān,yú liè kuài sù pǐ。
但愁十指短,难探海中璧。dàn chóu shí zhǐ duǎn,nán tàn hǎi zhōng bì。
古人目十行,一览不再绎。gǔ rén mù shí xíng,yī lǎn bù zài yì。
我读未终卷,记忆悔忙迫。wǒ dú wèi zhōng juǎn,jì yì huǐ máng pò。
聪明天所限,人事况役役。cōng míng tiān suǒ xiàn,rén shì kuàng yì yì。
意欲专一经,守约或有益。yì yù zhuān yī jīng,shǒu yuē huò yǒu yì。
藏书羡黄子,塞屋地苦窄。cáng shū xiàn huáng zi,sāi wū dì kǔ zhǎi。
浩瀚六万卷,丹铅尽先泽。hào hàn liù wàn juǎn,dān qiān jǐn xiān zé。
父书既善读,而且保乱逆。fù shū jì shàn dú,ér qiě bǎo luàn nì。
江山有变迁,此书无改易。jiāng shān yǒu biàn qiān,cǐ shū wú gǎi yì。
黄子固多才,孝思实无射。huáng zi gù duō cái,xiào sī shí wú shè。
他时购遗书,造君千顷宅。tā shí gòu yí shū,zào jūn qiān qǐng zhái。
不须鼍错来,边生吐胸膈。bù xū tuó cuò lái,biān shēng tǔ xiōng gé。
发君四库藏,光辉照金石。fā jūn sì kù cáng,guāng huī zhào jīn shí。

子纶员外招同诸公东河泛舟作歌

汪懋麟

哀东东门连夹城,城上角楼颇高亢。āi dōng dōng mén lián jiā chéng,chéng shàng jiǎo lóu pǒ gāo kàng。
门外长桥跨大河,转粟轰轰车万两。mén wài zhǎng qiáo kuà dà hé,zhuǎn sù hōng hōng chē wàn liǎng。
上桥轮蹄莽纵横,争门人畜互击撞。shàng qiáo lún tí mǎng zòng héng,zhēng mén rén chù hù jī zhuàng。
常时送客扛篮舆,局步欹斜防跌踢。cháng shí sòng kè káng lán yú,jú bù yī xié fáng diē tī。
今秋雨霁尘不飞,田郎招客泛清涨。jīn qiū yǔ jì chén bù fēi,tián láng zhāo kè fàn qīng zhǎng。
听事临流足松竹,行厨及午陈脯酱。tīng shì lín liú zú sōng zhú,xíng chú jí wǔ chén pú jiàng。
翻匙一饱循河千,突兀方舟此游创。fān shi yī bǎo xún hé qiān,tū wù fāng zhōu cǐ yóu chuàng。
连樯结缆排米船,绣缎红氍作行障。lián qiáng jié lǎn pái mǐ chuán,xiù duàn hóng qú zuò xíng zhàng。
缘堤最爱草树齐,逆浪还怜鹅鸭放。yuán dī zuì ài cǎo shù qí,nì làng hái lián é yā fàng。
岸边亦有高下楼,朱绔青蛾出相望。àn biān yì yǒu gāo xià lóu,zhū kù qīng é chū xiāng wàng。
客欢船重风力微,北地操舟如奡荡。kè huān chuán zhòng fēng lì wēi,běi dì cāo zhōu rú ào dàng。
长绳并逐青驴牵,短篙漫忆黄头唱。zhǎng shéng bìng zhú qīng lǘ qiān,duǎn gāo màn yì huáng tóu chàng。
五里一闸如面墙,下版横波不肯让。wǔ lǐ yī zhá rú miàn qiáng,xià bǎn héng bō bù kěn ràng。
闸东更有双棹迎,日映帘泉屹相向。zhá dōng gèng yǒu shuāng zhào yíng,rì yìng lián quán yì xiāng xiàng。
欢情烂漫履舄交,主人大呼倒官酿。huān qíng làn màn lǚ xì jiāo,zhǔ rén dà hū dào guān niàng。
一时供张皂隶趋,吾徒顾此神色王。yī shí gōng zhāng zào lì qū,wú tú gù cǐ shén sè wáng。
京朝之官人所荣,池鱼中钩徒哢吭。jīng cháo zhī guān rén suǒ róng,chí yú zhōng gōu tú lòng kēng。
开元选胜成故文,妄相缗钱曲江上。kāi yuán xuǎn shèng chéng gù wén,wàng xiāng mín qián qū jiāng shàng。
况复四郊暗戎马,咄嗟此游理亦旷。kuàng fù sì jiāo àn róng mǎ,duō jiē cǐ yóu lǐ yì kuàng。
人生快意须目前,车壁空捶朱雀桁。rén shēng kuài yì xū mù qián,chē bì kōng chuí zhū què héng。
诸君恋恋思绘图,田郎推我写图状。zhū jūn liàn liàn sī huì tú,tián láng tuī wǒ xiě tú zhuàng。
忠恕精神虽未工,和之大意我能相。zhōng shù jīng shén suī wèi gōng,hé zhī dà yì wǒ néng xiāng。
寒宵放笔试绵蕝,指点溪山呼巧匠。hán xiāo fàng bǐ shì mián jué,zhǐ diǎn xī shān hū qiǎo jiàng。