古诗词

林豪

警世

林豪

前人田地后人收,命里无财莫强求。qián rén tián dì hòu rén shōu,mìng lǐ wú cái mò qiáng qiú。
有事不如无事好,出门欢喜入门愁。yǒu shì bù rú wú shì hǎo,chū mén huān xǐ rù mén chóu。
常将冷眼看螃蟹,莫替儿孙作马牛。cháng jiāng lěng yǎn kàn páng xiè,mò tì ér sūn zuò mǎ niú。
一个铜钱四两福,谁人肯向死前休。yī gè tóng qián sì liǎng fú,shuí rén kěn xiàng sǐ qián xiū。

警世

林豪

石崇豪富范丹贫,世事如棋局局新。shí chóng háo fù fàn dān pín,shì shì rú qí jú jú xīn。
阴地不如心地好,买科便是发科人。yīn dì bù rú xīn dì hǎo,mǎi kē biàn shì fā kē rén。
在山靠山水靠水,装鬼像鬼神像神。zài shān kào shān shuǐ kào shuǐ,zhuāng guǐ xiàng guǐ shén xiàng shén。
万事不由人计较,一朝天子一朝臣。wàn shì bù yóu rén jì jiào,yī cháo tiān zi yī cháo chén。

警世

林豪

把了千钱要万钱,人生不乐也徒然。bǎ le qiān qián yào wàn qián,rén shēng bù lè yě tú rán。
今朝有酒今朝醉,一日清闲一日仙。jīn cháo yǒu jiǔ jīn cháo zuì,yī rì qīng xián yī rì xiān。
瓦罐不离井上破,巧妻常伴拙夫眠。wǎ guàn bù lí jǐng shàng pò,qiǎo qī cháng bàn zhuō fū mián。
东瓜扯到豆棚里,千里姻缘一线牵。dōng guā chě dào dòu péng lǐ,qiān lǐ yīn yuán yī xiàn qiān。

警世

林豪

黑心人有马儿骑,岂可人无得意时。hēi xīn rén yǒu mǎ ér qí,qǐ kě rén wú dé yì shí。
怕者不来来不怕,疑人莫用用不疑。pà zhě bù lái lái bù pà,yí rén mò yòng yòng bù yí。
虾蟆想吃天鹅肉,老虎要吞蝴蝶儿。xiā má xiǎng chī tiān é ròu,lǎo hǔ yào tūn hú dié ér。
善恶到头终有报,得便宜是失便宜。shàn è dào tóu zhōng yǒu bào,dé biàn yí shì shī biàn yí。

翁孝子歌

林豪

竹城孝子年十五,萱闱早逝依慈父。zhú chéng xiào zi nián shí wǔ,xuān wéi zǎo shì yī cí fù。
慈父齿衰病在床,孝子侍疾不知苦。cí fù chǐ shuāi bìng zài chuáng,xiào zi shì jí bù zhī kǔ。
剖肝合药总无灵,刲股调羹那得愈。pōu gān hé yào zǒng wú líng,kuī gǔ diào gēng nà dé yù。
孝子愀然有所思,此身肤发亲所遗。xiào zi qiǎo rán yǒu suǒ sī,cǐ shēn fū fā qīn suǒ yí。
安得将身分疾痛,亲急不救何用儿。ān dé jiāng shēn fēn jí tòng,qīn jí bù jiù hé yòng ér。
抽刀断指指血湿,染血书词气呜唈。chōu dāo duàn zhǐ zhǐ xuè shī,rǎn xuè shū cí qì wū yì。
巫阳有召儿请行,露祷告天天亦泣。wū yáng yǒu zhào ér qǐng xíng,lù dǎo gào tiān tiān yì qì。
果然天意鉴微诚,勿药俄教庆再生。guǒ rán tiān yì jiàn wēi chéng,wù yào é jiào qìng zài shēng。
从此春葱与冬笋,好将甘旨代参苓。cóng cǐ chūn cōng yǔ dōng sǔn,hǎo jiāng gān zhǐ dài cān líng。
堂上白头朝舞彩,灯前黄卷夜传经。táng shàng bái tóu cháo wǔ cǎi,dēng qián huáng juǎn yè chuán jīng。
百年椿寿方长祝,一朝风树悲乔木。bǎi nián chūn shòu fāng zhǎng zhù,yī cháo fēng shù bēi qiáo mù。
无知鬼伯果何仇,有恨苍穹胡太酷。wú zhī guǐ bó guǒ hé chóu,yǒu hèn cāng qióng hú tài kù。
病躯力疾觅佳城,历遍荒山入深谷。bìng qū lì jí mì jiā chéng,lì biàn huāng shān rù shēn gǔ。
那堪哀毁瘦于柴,更阅冰霜劳似毂。nà kān āi huǐ shòu yú chái,gèng yuè bīng shuāng láo shì gǔ。
泷冈表后更伤情,一恸吾亲不再生。lóng gāng biǎo hòu gèng shāng qíng,yī tòng wú qīn bù zài shēng。
分付细君今苦汝,长寻阿父入幽冥。fēn fù xì jūn jīn kǔ rǔ,zhǎng xún ā fù rù yōu míng。
马鬣封深疑有路,杜鹃血尽更无声。mǎ liè fēng shēn yí yǒu lù,dù juān xuè jǐn gèng wú shēng。
呼天少妇更堪怜,减算还求代所天。hū tiān shǎo fù gèng kān lián,jiǎn suàn hái qiú dài suǒ tiān。
那识天哀孝子志,许随定省到黄泉。nà shí tiān āi xiào zi zhì,xǔ suí dìng shěng dào huáng quán。
由来至性感行路,孝行况能昌厥后。yóu lái zhì xìng gǎn xíng lù,xiào xíng kuàng néng chāng jué hòu。
即今哲嗣述遗徽,呜咽语终泪如注。jí jīn zhé sì shù yí huī,wū yàn yǔ zhōng lèi rú zhù。
濡泪为诗告后人,雏鸦啼答枫林暮。rú lèi wèi shī gào hòu rén,chú yā tí dá fēng lín mù。