古诗词

皇甫松

竹枝·一名巴渝辞

皇甫松

槟榔花发鹧鸪啼,雄飞烟瘴雌亦飞。bīn láng huā fā zhè gū tí,xióng fēi yān zhàng cí yì fēi。
木棉花尽荔支垂,千花万花待郎归。mù mián huā jǐn lì zhī chuí,qiān huā wàn huā dài láng guī。
芙蓉并蒂一心连,花侵槅子眼应穿。fú róng bìng dì yī xīn lián,huā qīn gé zi yǎn yīng chuān。
筵中蜡烛泪珠红,合欢桃核两人同。yán zhōng là zhú lèi zhū hóng,hé huān táo hé liǎng rén tóng。
斜江风起动横波,劈开莲子苦心多。xié jiāng fēng qǐ dòng héng bō,pī kāi lián zi kǔ xīn duō。
山头桃花谷底杏,两花窈窕遥相映。shān tóu táo huā gǔ dǐ xìng,liǎng huā yǎo tiǎo yáo xiāng yìng。

采莲子

皇甫松

船动湖光滟滟秋,贪看年少信船流。chuán dòng hú guāng yàn yàn qiū,tān kàn nián shǎo xìn chuán liú。
无端隔水抛莲子,遥被人知半日羞。wú duān gé shuǐ pāo lián zi,yáo bèi rén zhī bàn rì xiū。

江上送别

皇甫松

祖席驻征棹,开帆候信潮。zǔ xí zhù zhēng zhào,kāi fān hòu xìn cháo。
隔筵桃叶泣,吹管杏花飘。gé yán táo yè qì,chuī guǎn xìng huā piāo。
船去鸥飞阁,人归尘上桥。chuán qù ōu fēi gé,rén guī chén shàng qiáo。
别离惆怅泪,江路湿红蕉。bié lí chóu chàng lèi,jiāng lù shī hóng jiāo。

古松感兴

皇甫松

皇天后土力,使我向此生。huáng tiān hòu tǔ lì,shǐ wǒ xiàng cǐ shēng。
贵贱不我均,若为天地情。guì jiàn bù wǒ jūn,ruò wèi tiān dì qíng。
我家世道德,旨意匡文明。wǒ jiā shì dào dé,zhǐ yì kuāng wén míng。
家集四百卷,独立天地经。jiā jí sì bǎi juǎn,dú lì tiān dì jīng。
寄言青松姿,岂羡朱槿荣。jì yán qīng sōng zī,qǐ xiàn zhū jǐn róng。
昭昭大化光,共此遗芳馨。zhāo zhāo dà huà guāng,gòng cǐ yí fāng xīn。

劝僧酒

皇甫松

劝僧一杯酒,共看青青山。quàn sēng yī bēi jiǔ,gòng kàn qīng qīng shān。
酣然万象灭,不动心印闲。hān rán wàn xiàng miè,bù dòng xīn yìn xián。

登郭隗台

皇甫松

燕相谋在兹,积金黄巍巍。yàn xiāng móu zài zī,jī jīn huáng wēi wēi。
上诸欲何颜,使我千载悲。shàng zhū yù hé yán,shǐ wǒ qiān zài bēi。
2612