古诗词

胡玢

庐山桑落洲

胡玢

莫问桑田事,但看桑落洲。mò wèn sāng tián shì,dàn kàn sāng luò zhōu。
数家新住处,昔日大江流。shù jiā xīn zhù chù,xī rì dà jiāng liú。
古岸崩欲尽,平沙长未休。gǔ àn bēng yù jǐn,píng shā zhǎng wèi xiū。
想应百年后,人世更悠悠。xiǎng yīng bǎi nián hòu,rén shì gèng yōu yōu。

石楠树

胡玢

本自清江石上生,移栽此处称闲情。běn zì qīng jiāng shí shàng shēng,yí zāi cǐ chù chēng xián qíng。
青云士尽识珍木,白屋人多唤俗名。qīng yún shì jǐn shí zhēn mù,bái wū rén duō huàn sú míng。
重布绿阴滋藓色,深藏好鸟引雏声。zhòng bù lǜ yīn zī xiǎn sè,shēn cáng hǎo niǎo yǐn chú shēng。
余今一日千回看,每度看来眼益明。yú jīn yī rì qiān huí kàn,měi dù kàn lái yǎn yì míng。

巢燕

胡玢

燕来巢我檐,我屋非高大。yàn lái cháo wǒ yán,wǒ wū fēi gāo dà。
所贵儿童善,保尔无殃祸。suǒ guì ér tóng shàn,bǎo ěr wú yāng huò。
莫巢孀妇家,孀妇怨孤坐。mò cháo shuāng fù jiā,shuāng fù yuàn gū zuò。
妒尔长双飞,打尔危巢破。dù ěr zhǎng shuāng fēi,dǎ ěr wēi cháo pò。