古诗词

韦元甫

木兰歌

韦元甫

木兰抱杼嗟,借问复为谁。mù lán bào zhù jiē,jiè wèn fù wèi shuí。
欲闻所戚戚,感激彊其颜。yù wén suǒ qī qī,gǎn jī jiàng qí yán。
老父隶兵籍,气力日衰耗。lǎo fù lì bīng jí,qì lì rì shuāi hào。
岂足万里行,有子复尚少。qǐ zú wàn lǐ xíng,yǒu zi fù shàng shǎo。
胡沙没马足,朔风裂人肤。hú shā méi mǎ zú,shuò fēng liè rén fū。
老父旧羸病,何以彊自扶。lǎo fù jiù léi bìng,hé yǐ jiàng zì fú。
木兰代父去,秣马备戎行。mù lán dài fù qù,mò mǎ bèi róng xíng。
易却纨绮裳,洗却铅粉妆。yì què wán qǐ shang,xǐ què qiān fěn zhuāng。
驰马赴军幕,慷慨携干将。chí mǎ fù jūn mù,kāng kǎi xié gàn jiāng。
朝屯雪山下,暮宿青海傍。cháo tún xuě shān xià,mù sù qīng hǎi bàng。
夜袭燕支虏,更携于阗羌。yè xí yàn zhī lǔ,gèng xié yú tián qiāng。
将军得胜归,士卒还故乡。jiāng jūn dé shèng guī,shì zú hái gù xiāng。
父母见木兰,喜极成悲伤。fù mǔ jiàn mù lán,xǐ jí chéng bēi shāng。
木兰能承父母颜,却卸巾韝理丝簧。mù lán néng chéng fù mǔ yán,què xiè jīn gōu lǐ sī huáng。
昔为烈士雄,今为娇子容。xī wèi liè shì xióng,jīn wèi jiāo zi róng。
亲戚持酒贺父母,始知生女与男同。qīn qī chí jiǔ hè fù mǔ,shǐ zhī shēng nǚ yǔ nán tóng。
门前旧军都,十年共崎岖。mén qián jiù jūn dōu,shí nián gòng qí qū。
本结弟兄交,死战誓不渝。běn jié dì xiōng jiāo,sǐ zhàn shì bù yú。
今者见木兰,言声虽是颜貌殊。jīn zhě jiàn mù lán,yán shēng suī shì yán mào shū。
惊愕不敢前,叹息徒嘻吁。jīng è bù gǎn qián,tàn xī tú xī xū。
世有臣子心,能如木兰节。shì yǒu chén zi xīn,néng rú mù lán jié。
忠孝两不渝,千古之名焉可灭。zhōng xiào liǎng bù yú,qiān gǔ zhī míng yān kě miè。