古诗词

凌树屏

重寓陆氏是亦山房有感

凌树屏

苔衣绣槛绿初齐,曲曲闲寻路未迷。tái yī xiù kǎn lǜ chū qí,qū qū xián xún lù wèi mí。
清供居然鲑廿七,故人依旧屋东西。qīng gōng jū rán guī niàn qī,gù rén yī jiù wū dōng xī。
襟怀聊复同沂水,笺注何妨到玉溪。jīn huái liáo fù tóng yí shuǐ,jiān zhù hé fáng dào yù xī。
一卷《尚书》全部论,古来不少树鸡栖。yī juǎn shàng shū quán bù lùn,gǔ lái bù shǎo shù jī qī。

行路难

凌树屏

莫恃颜色好,颜色易成暮。mò shì yán sè hǎo,yán sè yì chéng mù。
莫恃君恩深,君恩易成故。mò shì jūn ēn shēn,jūn ēn yì chéng gù。
色衰爱移会有期,金屋长门无几时。sè shuāi ài yí huì yǒu qī,jīn wū zhǎng mén wú jǐ shí。
君不见骏马折股车折轴,寻常平地有翻覆,何况孟门之巅太行麓。jūn bù jiàn jùn mǎ zhé gǔ chē zhé zhóu,xún cháng píng dì yǒu fān fù,hé kuàng mèng mén zhī diān tài xíng lù。

行路难

凌树屏

有手但荷锄,有口但饮酒。yǒu shǒu dàn hé chú,yǒu kǒu dàn yǐn jiǔ。
荷锄无贤愚,饮酒忘是否。hé chú wú xián yú,yǐn jiǔ wàng shì fǒu。
人心变幻夫何穷,饥仇饱恩如追风,老子畏避走胡中,刘翁强解事,下视人间世。rén xīn biàn huàn fū hé qióng,jī chóu bǎo ēn rú zhuī fēng,lǎo zi wèi bì zǒu hú zhōng,liú wēng qiáng jiě shì,xià shì rén jiān shì。
薄天帖帖彼为谁,玉龙十二鞭不逝。báo tiān tiē tiē bǐ wèi shuí,yù lóng shí èr biān bù shì。
吁嗟乎,天帝之尊犹尔为,群生闷闷何所之。xū jiē hū,tiān dì zhī zūn yóu ěr wèi,qún shēng mèn mèn hé suǒ zhī。

行路难

凌树屏

人生不满七尺躯,其志乃欲奠地维,立天枢。rén shēng bù mǎn qī chǐ qū,qí zhì nǎi yù diàn dì wéi,lì tiān shū。
智穷力竭安所就,里巷小儿往往起而笑其愚。zhì qióng lì jié ān suǒ jiù,lǐ xiàng xiǎo ér wǎng wǎng qǐ ér xiào qí yú。
天不可作曲盖倚,地不可作磨盘舞。tiān bù kě zuò qū gài yǐ,dì bù kě zuò mó pán wǔ。
夸父追日终野死,何况一夫蹇蹇欲与造物相撑拄。kuā fù zhuī rì zhōng yě sǐ,hé kuàng yī fū jiǎn jiǎn yù yǔ zào wù xiāng chēng zhǔ。
北叟移山期子孙,上帝闻之畏其言。běi sǒu yí shān qī zi sūn,shàng dì wén zhī wèi qí yán。
吾徒作事须如此,要使精诚贯九阍。wú tú zuò shì xū rú cǐ,yào shǐ jīng chéng guàn jiǔ hūn。
行路难,行路难,君不见龙逄比干身已死,当时谁说有忠肝。xíng lù nán,xíng lù nán,jūn bù jiàn lóng páng bǐ gàn shēn yǐ sǐ,dāng shí shuí shuō yǒu zhōng gān。

行路难

凌树屏

东家有贤女,修行扬清声。dōng jiā yǒu xián nǚ,xiū xíng yáng qīng shēng。
西家有贤女,落落无时名。xī jiā yǒu xián nǚ,luò luò wú shí míng。
匿彩潜光世不见,西家反向东家羡。nì cǎi qián guāng shì bù jiàn,xī jiā fǎn xiàng dōng jiā xiàn。
铅华刻意为摧藏,不特人忘家亦忘。qiān huá kè yì wèi cuī cáng,bù tè rén wàng jiā yì wàng。
始知真品入时难,国香谁识林中兰。shǐ zhī zhēn pǐn rù shí nán,guó xiāng shuí shí lín zhōng lán。
野花丛丛舒艳蕊,露冷烟深采未已。yě huā cóng cóng shū yàn ruǐ,lù lěng yān shēn cǎi wèi yǐ。
此时贤女方深居,肯学东家殉虚誉。cǐ shí xián nǚ fāng shēn jū,kěn xué dōng jiā xùn xū yù。
春华秋实各有时,慎莫但取夭秾枝。chūn huá qiū shí gè yǒu shí,shèn mò dàn qǔ yāo nóng zhī。