古诗词

唐乐宇

晓发剑阁

唐乐宇

风雪年前惯,崎岖此再经。fēng xuě nián qián guàn,qí qū cǐ zài jīng。
鸡声催落月,驴背带残星。jī shēng cuī luò yuè,lǘ bèi dài cán xīng。
路入仙山异,林迷鬼火青。lù rù xiān shān yì,lín mí guǐ huǒ qīng。
耐寒无别计,醉酒问旗亭。nài hán wú bié jì,zuì jiǔ wèn qí tíng。

朝天关

唐乐宇

愁听奔雷百折滩,崚嶒峭阁俯江干。chóu tīng bēn léi bǎi zhé tān,léng céng qiào gé fǔ jiāng gàn。
戍旗落日关山迥,铃铎西风草树寒。shù qí luò rì guān shān jiǒng,líng duó xī fēng cǎo shù hán。
烟外帆樯通广汉,云中宫阙望长安。yān wài fān qiáng tōng guǎng hàn,yún zhōng gōng quē wàng zhǎng ān。
题诗莫漫愁孤绝,千古魂销蜀道难。tí shī mò màn chóu gū jué,qiān gǔ hún xiāo shǔ dào nán。

画眉关

唐乐宇

虬松千尺卷风鬟,苦竹丛深夜雨斑。qiú sōng qiān chǐ juǎn fēng huán,kǔ zhú cóng shēn yè yǔ bān。
夹路清猿啼不住,销魂最是画眉关。jiā lù qīng yuán tí bù zhù,xiāo hún zuì shì huà méi guān。

观音碥

唐乐宇

道路无平陂,人心自夷险。dào lù wú píng bēi,rén xīn zì yí xiǎn。
我来苦频复,韶华虚过眼。wǒ lái kǔ pín fù,sháo huá xū guò yǎn。
流水仍潺潺,白日青霜惨。liú shuǐ réng chán chán,bái rì qīng shuāng cǎn。
心折散关西,空山足重茧。xīn zhé sàn guān xī,kōng shān zú zhòng jiǎn。
造次拔鲸牙,鼓勇吾亦敢。zào cì bá jīng yá,gǔ yǒng wú yì gǎn。
扫石尔何人,题诗破鬼胆。sǎo shí ěr hé rén,tí shī pò guǐ dǎn。