古诗词

唐芳第

三弟久客历下诗以招之

唐芳第

裂帛书离字,齐东寄旅人。liè bó shū lí zì,qí dōng jì lǚ rén。
可怜池上草,愁杀梦中春。kě lián chí shàng cǎo,chóu shā mèng zhōng chūn。
稚子饥寒色,慈闱老病身。zhì zi jī hán sè,cí wéi lǎo bìng shēn。
平原虽爱客,莫更久风尘。píng yuán suī ài kè,mò gèng jiǔ fēng chén。

洞房曲

唐芳第

软金屈戌开鸳鸯,花符细字呼徐娘。ruǎn jīn qū xū kāi yuān yāng,huā fú xì zì hū xú niáng。
绿云半堕莲花妆,雅鬟十五携履箱。lǜ yún bàn duò lián huā zhuāng,yǎ huán shí wǔ xié lǚ xiāng。
琵琶百啭春漏长,娇歌欲递迟龙香。pí pá bǎi zhuàn chūn lòu zhǎng,jiāo gē yù dì chí lóng xiāng。
临筵催赐青雀觞,海棠滴露低红芳。lín yán cuī cì qīng què shāng,hǎi táng dī lù dī hóng fāng。
流苏压钩金锵锵,铜球宛转添都梁。liú sū yā gōu jīn qiāng qiāng,tóng qiú wǎn zhuǎn tiān dōu liáng。
殢人缓缓收鸣珰,花枝故恼东风狂。tì rén huǎn huǎn shōu míng dāng,huā zhī gù nǎo dōng fēng kuáng。
银屏叠叠遮琐窗,长夜辽辽天未央。yín píng dié dié zhē suǒ chuāng,zhǎng yè liáo liáo tiān wèi yāng。
横娇妒宠谁能望,春光不到翾风房。héng jiāo dù chǒng shuí néng wàng,chūn guāng bù dào xuān fēng fáng。