古诗词

夏曾佑

云栖礼莲池大师塔

夏曾佑

篮舆出郭门,仄径遵江浒。lán yú chū guō mén,zè jìng zūn jiāng hǔ。
瘰石饱寒潮,崩崖临鬼斧。luǒ shí bǎo hán cháo,bēng yá lín guǐ fǔ。
对之伤人心,始愿为之忤。duì zhī shāng rén xīn,shǐ yuàn wèi zhī wǔ。
一转入风篁,空翠连天宇。yī zhuǎn rù fēng huáng,kōng cuì lián tiān yǔ。
极乐虽云遥,尘劳已先愈。jí lè suī yún yáo,chén láo yǐ xiān yù。
竹尽见松杉,云外传钟鼓。zhú jǐn jiàn sōng shān,yún wài chuán zhōng gǔ。
俯仰入招提,循行到廊庑。fǔ yǎng rù zhāo tí,xún xíng dào láng wǔ。
扫塔礼遗容,翻经识芳矩。sǎo tǎ lǐ yí róng,fān jīng shí fāng jǔ。
想见说经时,优柔到龙虎。xiǎng jiàn shuō jīng shí,yōu róu dào lóng hǔ。
浙江从西来,浩翰从东去。zhè jiāng cóng xī lái,hào hàn cóng dōng qù。
左右生哲人,今古同门户。zuǒ yòu shēng zhé rén,jīn gǔ tóng mén hù。
圆顿证华严,归功在净土。yuán dùn zhèng huá yán,guī gōng zài jìng tǔ。
功在障狂禅,非故繁章句。gōng zài zhàng kuáng chán,fēi gù fán zhāng jù。
郁盘五云山,轮困万松树。yù pán wǔ yún shān,lún kùn wàn sōng shù。
日落大江横,禅定成千古。rì luò dà jiāng héng,chán dìng chéng qiān gǔ。
回首入山年,愧汗真如雨。huí shǒu rù shān nián,kuì hàn zhēn rú yǔ。

甲第

夏曾佑

甲第乡闾重,簪裾海上齐。jiǎ dì xiāng lǘ zhòng,zān jū hǎi shàng qí。
朝宗归凤阙,踪迹剩鸿泥。cháo zōng guī fèng quē,zōng jì shèng hóng ní。
衵服馀兰麝,香团印瓠犀。yì fú yú lán shè,xiāng tuán yìn hù xī。
茑萝伤往事,杨柳赓留题。niǎo luó shāng wǎng shì,yáng liǔ gēng liú tí。
倚玉双台负,泥金六画低。yǐ yù shuāng tái fù,ní jīn liù huà dī。
一帆来蜃海,重梦怅鹃啼。yī fān lái shèn hǎi,zhòng mèng chàng juān tí。
曲罢吟髭断,图陈利屣提。qū bà yín zī duàn,tú chén lì xǐ tí。
杂花开古树,闺讯苦柔荑。zá huā kāi gǔ shù,guī xùn kǔ róu tí。
作赋银河艳,朕镳玉勒嘶。zuò fù yín hé yàn,zhèn biāo yù lēi sī。
明妆随月魄,边燧阻征蹄。míng zhuāng suí yuè pò,biān suì zǔ zhēng tí。
锦瑟华年换,仙源旧路迷。jǐn sè huá nián huàn,xiān yuán jiù lù mí。
封侯何日返,画栋燕双栖。fēng hóu hé rì fǎn,huà dòng yàn shuāng qī。

沪上寄吴季子武昌

夏曾佑

飞乌既营巢,狐狸复穴墓。fēi wū jì yíng cháo,hú lí fù xué mù。
惟此行路人,道长蒙霜露。wéi cǐ xíng lù rén,dào zhǎng méng shuāng lù。
扬舲下大江,一一来时路。yáng líng xià dà jiāng,yī yī lái shí lù。
回首武昌城,俯仰迷云树。huí shǒu wǔ chāng chéng,fǔ yǎng mí yún shù。
夜永月常悬,风定涛犹怒。yè yǒng yuè cháng xuán,fēng dìng tāo yóu nù。
夹岸古山川,兴亡向谁诉。jiā àn gǔ shān chuān,xīng wáng xiàng shuí sù。
对此念友生,弹指成今故。duì cǐ niàn yǒu shēng,dàn zhǐ chéng jīn gù。
别梦自西驰,江波自东注。bié mèng zì xī chí,jiāng bō zì dōng zhù。
逝水与人心,互去无朝暮。shì shuǐ yǔ rén xīn,hù qù wú cháo mù。
同舟数百人,虱处无缁素。tóng zhōu shù bǎi rén,shī chù wú zī sù。
一钟散万物,各自归其趣。yī zhōng sàn wàn wù,gè zì guī qí qù。
随缘赴佳招,与物悉无忤。suí yuán fù jiā zhāo,yǔ wù xī wú wǔ。
瑶瑟碧云停,金尊绮筵错。yáo sè bì yún tíng,jīn zūn qǐ yán cuò。
歌舞既已陈,哀乐各有赴。gē wǔ jì yǐ chén,āi lè gè yǒu fù。
辽廓万地球,各有征人驻。liáo kuò wàn dì qiú,gè yǒu zhēng rén zhù。
流转澹忘归,六艺皆成误。liú zhuǎn dàn wàng guī,liù yì jiē chéng wù。
嗟我拾粪来,现识犹常住。jiē wǒ shí fèn lái,xiàn shí yóu cháng zhù。
繁会同所欣,别离同所苦。fán huì tóng suǒ xīn,bié lí tóng suǒ kǔ。
那不恋须臾,明晨再洄溯。nà bù liàn xū yú,míng chén zài huí sù。
落叶定归根,孤蓬亦无住。luò yè dìng guī gēn,gū péng yì wú zhù。
但恨素心人,仓猝不可晤。dàn hèn sù xīn rén,cāng cù bù kě wù。
缅怀托诗篇,千里在跬步。miǎn huái tuō shī piān,qiān lǐ zài kuǐ bù。
吴刚本神仙,伐桂栖云雾。wú gāng běn shén xiān,fá guì qī yún wù。
得毋笑我顽,沐我天花雨。dé wú xiào wǒ wán,mù wǒ tiān huā yǔ。

赠任公二首

夏曾佑

壬辰在京师,广座见吾子。rén chén zài jīng shī,guǎng zuò jiàn wú zi。
草草致一揖,仅足记姓氏。cǎo cǎo zhì yī yī,jǐn zú jì xìng shì。
洎乎癸甲间,相居望衡宇。jì hū guǐ jiǎ jiān,xiāng jū wàng héng yǔ。
春骑醉莺花,秋灯狎图史。chūn qí zuì yīng huā,qiū dēng xiá tú shǐ。
青霄与黄泉,上下穷其旨。qīng xiāo yǔ huáng quán,shàng xià qióng qí zhǐ。
冥冥兰陵门,刀鬼头如蚁。míng míng lán líng mén,dāo guǐ tóu rú yǐ。
修罗举只手,阳乌为之死。xiū luó jǔ zhǐ shǒu,yáng wū wèi zhī sǐ。
袒裼往暴之,一击类执豕。tǎn tì wǎng bào zhī,yī jī lèi zhí shǐ。
酒酣掷杯起,跌宕笑相视。jiǔ hān zhì bēi qǐ,diē dàng xiào xiāng shì。
颇谓天地间,差足快吾意。pǒ wèi tiān dì jiān,chà zú kuài wú yì。
夕烽从东来,孤帆共南指。xī fēng cóng dōng lái,gū fān gòng nán zhǐ。
再别再相间,便已十年矣。zài bié zài xiāng jiān,biàn yǐ shí nián yǐ。
吾子尚青春,英声乃如此。wú zi shàng qīng chūn,yīng shēng nǎi rú cǐ。
嗟嗟吾党人,视此为泰否。jiē jiē wú dǎng rén,shì cǐ wèi tài fǒu。

赠任公二首

夏曾佑

衣食困庸才,遂老关山路。yī shí kùn yōng cái,suì lǎo guān shān lù。
对人诩流略,清夜知其误。duì rén xǔ liú lüè,qīng yè zhī qí wù。
沧海正横流,箜篌唱无渡。cāng hǎi zhèng héng liú,kōng hóu chàng wú dù。
所望我佳人,崛起匡天步。suǒ wàng wǒ jiā rén,jué qǐ kuāng tiān bù。
长啸览太空,国土恒沙布。zhǎng xiào lǎn tài kōng,guó tǔ héng shā bù。
而子都不游,乃独游此土。ér zi dōu bù yóu,nǎi dú yóu cǐ tǔ。
此土亿万年,又与此时遇。cǐ tǔ yì wàn nián,yòu yǔ cǐ shí yù。
嗟哉天所戮,那得知其故。jiē zāi tiān suǒ lù,nà dé zhī qí gù。
为子发图书,治乱纷如雾。wèi zi fā tú shū,zhì luàn fēn rú wù。
一治一乱间,铁血为其具。yī zhì yī luàn jiān,tiě xuè wèi qí jù。
譬如一滴水,微虫逞威怒。pì rú yī dī shuǐ,wēi chóng chěng wēi nù。
既生微虫间,此怒讵可措。jì shēng wēi chóng jiān,cǐ nù jù kě cuò。
落月满征衣,烟帆从此去。luò yuè mǎn zhēng yī,yān fān cóng cǐ qù。
雪耻酬百王,无为疾所怖。xuě chǐ chóu bǎi wáng,wú wèi jí suǒ bù。

寄严又陵

夏曾佑

儒既分为八,孙氏源子弓。rú jì fēn wèi bā,sūn shì yuán zi gōng。
帝王自有术,六籍遗祖龙。dì wáng zì yǒu shù,liù jí yí zǔ lóng。
亭长起詈泰,口詈心则从。tíng zhǎng qǐ lì tài,kǒu lì xīn zé cóng。
白水袭新都,家法将毋同。bái shuǐ xí xīn dōu,jiā fǎ jiāng wú tóng。
儒法既持世,杨墨道乃终。rú fǎ jì chí shì,yáng mò dào nǎi zhōng。
云台画奴隶,东观罗鱼虫。yún tái huà nú lì,dōng guān luó yú chóng。
英英严夫子,先觉开愚蒙。yīng yīng yán fū zi,xiān jué kāi yú méng。
归来钓大泽,遁世全其躬。guī lái diào dà zé,dùn shì quán qí gōng。
滔滔浙江水,湛湛上有枫。tāo tāo zhè jiāng shuǐ,zhàn zhàn shàng yǒu fēng。
四山乱云合,孤艇深烟中。sì shān luàn yún hé,gū tǐng shēn yān zhōng。
维舟为再拜,万感罗心胸。wéi zhōu wèi zài bài,wàn gǎn luó xīn xiōng。
朅来二千年,日下靡有穷。qiè lái èr qiān nián,rì xià mí yǒu qióng。
顽廉与懦立,斯言得毋空。wán lián yǔ nuò lì,sī yán dé wú kōng。
斯台富篇翰,谁则能知工。sī tái fù piān hàn,shuí zé néng zhī gōng。

己亥秋别天津有感寄怀严蒋陈诸故人四首

夏曾佑

暮雨掩柴门,秋声满庭树。mù yǔ yǎn chái mén,qiū shēng mǎn tíng shù。
瑟瑟纸屏间,一灯静如鹭。sè sè zhǐ píng jiān,yī dēng jìng rú lù。
仿佛少年时,读书未驰骛。fǎng fú shǎo nián shí,dú shū wèi chí wù。
即此感生平,流转亡吾故。jí cǐ gǎn shēng píng,liú zhuǎn wáng wú gù。
乙未在武昌,始与吴生遇。yǐ wèi zài wǔ chāng,shǐ yǔ wú shēng yù。
丙申在密云,闭户互朝暮。bǐng shēn zài mì yún,bì hù hù cháo mù。
丁酉在京师,张赵日相晤。dīng yǒu zài jīng shī,zhāng zhào rì xiāng wù。
新机始萌芽,祷祀润雨露。xīn jī shǐ méng yá,dǎo sì rùn yǔ lù。
戊戌在天津,噩梦正惊寤。wù xū zài tiān jīn,è mèng zhèng jīng wù。
素筝载浊酒,慷慨登楼赋。sù zhēng zài zhuó jiǔ,kāng kǎi dēng lóu fù。
今年在乡闾,过此将焉驻。jīn nián zài xiāng lǘ,guò cǐ jiāng yān zhù。
人生几中秋,何者为我素。rén shēng jǐ zhōng qiū,hé zhě wèi wǒ sù。
问天天不闻,听雨雨不住。wèn tiān tiān bù wén,tīng yǔ yǔ bù zhù。

己亥秋别天津有感寄怀严蒋陈诸故人四首

夏曾佑

束发抱流略,辛勤三十年。shù fā bào liú lüè,xīn qín sān shí nián。
一日不忍舍,颇欲窥高坚。yī rì bù rěn shě,pǒ yù kuī gāo jiān。
才短衣食迫,穷老仍愚颛。cái duǎn yī shí pò,qióng lǎo réng yú zhuān。
慨然望六合,岂无豪与贤。kǎi rán wàng liù hé,qǐ wú háo yǔ xián。
间关十数载,所在穷山渊。jiān guān shí shù zài,suǒ zài qióng shān yuān。
山阳一闻笛,中策从此捐。shān yáng yī wén dí,zhōng cè cóng cǐ juān。
时会既未至,盛业由书传。shí huì jì wèi zhì,shèng yè yóu shū chuán。
旁行百万卷,精诣穷人天。páng xíng bǎi wàn juǎn,jīng yì qióng rén tiān。
舌人十万辈,瞠目无媸妍。shé rén shí wàn bèi,chēng mù wú chī yán。
学未闻大道,岂能事言诠。xué wèi wén dà dào,qǐ néng shì yán quán。
昔者山海隔,今有车与船。xī zhě shān hǎi gé,jīn yǒu chē yǔ chuán。
今者文字隔,谁施蹄与筌。jīn zhě wén zì gé,shuí shī tí yǔ quán。
事穷我公起,吾族殆帝怜。shì qióng wǒ gōng qǐ,wú zú dài dì lián。
公学岂在此,而此世所先。gōng xué qǐ zài cǐ,ér cǐ shì suǒ xiān。
国狗素狂瘈,眈眈吻常涎。guó gǒu sù kuáng chì,dān dān wěn cháng xián。
兴亡有一定,名世独见全。xīng wáng yǒu yī dìng,míng shì dú jiàn quán。
冥冥津门树,日暮起苍烟。míng míng jīn mén shù,rì mù qǐ cāng yān。
扁舟载吾逝,不复相流连。biǎn zhōu zài wú shì,bù fù xiāng liú lián。
何时一尊酒,黾勉为执鞭。hé shí yī zūn jiǔ,mǐn miǎn wèi zhí biān。

己亥秋别天津有感寄怀严蒋陈诸故人四首

夏曾佑

蒋子起寒素,姓名世不张。jiǎng zi qǐ hán sù,xìng míng shì bù zhāng。
气食走燕野,扫尘书一床。qì shí zǒu yàn yě,sǎo chén shū yī chuáng。
过从日抵掌,每觉芝兰芳。guò cóng rì dǐ zhǎng,měi jué zhī lán fāng。
农宗发大义,精谊贯百王。nóng zōng fā dà yì,jīng yì guàn bǎi wáng。
持此照震旦,可谓见膏肓。chí cǐ zhào zhèn dàn,kě wèi jiàn gāo huāng。
陈子墨者杰,与蒋相翱翔。chén zi mò zhě jié,yǔ jiǎng xiāng áo xiáng。
畴人振绝诣,哲学搜旁行。chóu rén zhèn jué yì,zhé xué sōu páng xíng。
馀事托雄剑,赴难甘探汤。yú shì tuō xióng jiàn,fù nán gān tàn tāng。
嗟吾二三子,于世诚蚊虻。jiē wú èr sān zi,yú shì chéng wén méng。
然而贞元际,舍此谁与商。rán ér zhēn yuán jì,shě cǐ shuí yǔ shāng。
艰难困一饱,口呿舌为僵。jiān nán kùn yī bǎo,kǒu qù shé wèi jiāng。
浮云起西北,俄顷满八荒。fú yún qǐ xī běi,é qǐng mǎn bā huāng。
潇潇凉风至,白露降为霜。xiāo xiāo liáng fēng zhì,bái lù jiàng wèi shuāng。
蒲柳与松柏,于理岂久藏。pú liǔ yǔ sōng bǎi,yú lǐ qǐ jiǔ cáng。
为我蓄明德,毋亟耀其光。wèi wǒ xù míng dé,wú jí yào qí guāng。

己亥秋别天津有感寄怀严蒋陈诸故人四首

夏曾佑

湛湛一尊酒,渊渊千卷书。zhàn zhàn yī zūn jiǔ,yuān yuān qiān juǎn shū。
萧萧两株树,寂寂三间庐。xiāo xiāo liǎng zhū shù,jì jì sān jiān lú。
微材岂有竞,即此亦足娱。wēi cái qǐ yǒu jìng,jí cǐ yì zú yú。
所嗟时日迫,言将戒征车。suǒ jiē shí rì pò,yán jiāng jiè zhēng chē。
征车亦何为,穷达非我图。zhēng chē yì hé wèi,qióng dá fēi wǒ tú。
但恨万山外,朋友日夜疏。dàn hèn wàn shān wài,péng yǒu rì yè shū。
滔滔浙江水,亘古不得徐。tāo tāo zhè jiāng shuǐ,gèn gǔ bù dé xú。
东流到黄海,应潆故人居。dōng liú dào huáng hǎi,yīng yíng gù rén jū。
登楼望不见,天海摇空虚。dēng lóu wàng bù jiàn,tiān hǎi yáo kōng xū。
旋归对尘俗,积懑聊一舒。xuán guī duì chén sú,jī mèn liáo yī shū。
侘傺独就枕,梦见游天衢。chà chì dú jiù zhěn,mèng jiàn yóu tiān qú。
九奏动万舞,熊罴自我涂。jiǔ zòu dòng wàn wǔ,xióng pí zì wǒ tú。
丘聃并千古,畴能辨有无。qiū dān bìng qiān gǔ,chóu néng biàn yǒu wú。

后黄公庐赠吴遂君

夏曾佑

朝朝伏案赋大狗,忽思出门跨疲驴。cháo cháo fú àn fù dà gǒu,hū sī chū mén kuà pí lǘ。
立谈遍国竟无有,时有鬼物相揶揄。lì tán biàn guó jìng wú yǒu,shí yǒu guǐ wù xiāng yé yú。
技穷仍自访吾子,狂谋谬算相嬉娱。jì qióng réng zì fǎng wú zi,kuáng móu miù suàn xiāng xī yú。
须臾意尽计无出,入手幸有黄公卢。xū yú yì jǐn jì wú chū,rù shǒu xìng yǒu huáng gōng lú。
饿鬼见脓大欢喜,况有臃肿之与居。è guǐ jiàn nóng dà huān xǐ,kuàng yǒu yōng zhǒng zhī yǔ jū。
一壶怡愉两壶笑,三壶喧虺四欷歔。yī hú yí yú liǎng hú xiào,sān hú xuān huī sì xī xū。
五壶骂座客尽散,兀然入梦忘登车。wǔ hú mà zuò kè jǐn sàn,wù rán rù mèng wàng dēng chē。
役夫脱籍履六合,哮吼跳掷皆诗书。yì fū tuō jí lǚ liù hé,xiāo hǒu tiào zhì jiē shī shū。
方持文字作大狱,忽然境界皆为虚。fāng chí wén zì zuò dà yù,hū rán jìng jiè jiē wèi xū。
教堂呜钟拜磔鬼,壁虱列队如肥猪。jiào táng wū zhōng bài zhé guǐ,bì shī liè duì rú féi zhū。
秋风无赖犯破席,绳床兀臬如舆图。qiū fēng wú lài fàn pò xí,shéng chuáng wù niè rú yú tú。
嗟乎我醒得非此,人生觉梦那不殊。jiē hū wǒ xǐng dé fēi cǐ,rén shēng jué mèng nà bù shū。
嗟乎梦觉那不殊,然后孔丘代温真吾徒。jiē hū mèng jué nà bù shū,rán hòu kǒng qiū dài wēn zhēn wú tú。

题沈子培方伯寒林坐腊图谨用原韵即送方伯东归

夏曾佑

仓书以来五千年,怯卢恐在羲炎前。cāng shū yǐ lái wǔ qiān nián,qiè lú kǒng zài xī yán qián。
磨砖画石锲草木,物论自尔纷云烟。mó zhuān huà shí qiè cǎo mù,wù lùn zì ěr fēn yún yān。
观其大归亦寂寞,皆求形化而登仙。guān qí dà guī yì jì mò,jiē qiú xíng huà ér dēng xiān。
可知人身足厌患,百家对此同相看。kě zhī rén shēn zú yàn huàn,bǎi jiā duì cǐ tóng xiāng kàn。
韦驮雄艳出南纪,本随大梵来三禅。wéi tuó xióng yàn chū nán jì,běn suí dà fàn lái sān chán。
金头两众迭相继,紬绎道妙稍完全。jīn tóu liǎng zhòng dié xiāng jì,chóu yì dào miào shāo wán quán。
鸺鹃夜出得五顶,胜数两宗炎与寒。xiū juān yè chū dé wǔ dǐng,shèng shù liǎng zōng yán yǔ hán。
其他偏至出奇怪,同思度世殷痌瘝。qí tā piān zhì chū qí guài,tóng sī dù shì yīn tōng guān。
双林晚开具众妙,生老病死为因缘。shuāng lín wǎn kāi jù zhòng miào,shēng lǎo bìng sǐ wèi yīn yuán。
浮尘聚沫称意说,排除小果捐人天。fú chén jù mò chēng yì shuō,pái chú xiǎo guǒ juān rén tiān。
众生同业故同病,菩萨三大阿僧祇劫相周旋。zhòng shēng tóng yè gù tóng bìng,pú sà sān dà ā sēng qí jié xiāng zhōu xuán。
留惑润生本宏誓,甘就脆薄捐精坚。liú huò rùn shēng běn hóng shì,gān jiù cuì báo juān jīng jiān。
先生故是应化者,天龙推出横相牵。xiān shēng gù shì yīng huà zhě,tiān lóng tuī chū héng xiāng qiān。
谈经说剑偶然事,为与五浊相缠绵。tán jīng shuō jiàn ǒu rán shì,wèi yǔ wǔ zhuó xiāng chán mián。
况当火宅逼万苦,化城何必非人间。kuàng dāng huǒ zhái bī wàn kǔ,huà chéng hé bì fēi rén jiān。
我生廿载侍瓶钵,收拾樗散加镌刊。wǒ shēng niàn zài shì píng bō,shōu shí chū sàn jiā juān kān。
慈思恨密禅恨放,宝山终见空手还。cí sī hèn mì chán hèn fàng,bǎo shān zhōng jiàn kōng shǒu hái。
披图恍若见前世,径欲往叩空山关。pī tú huǎng ruò jiàn qián shì,jìng yù wǎng kòu kōng shān guān。
斜阳不语归鸟寂,流水自去石自顽。xié yáng bù yǔ guī niǎo jì,liú shuǐ zì qù shí zì wán。
再三弹指不出定,欲往从之众业繁。zài sān dàn zhǐ bù chū dìng,yù wǎng cóng zhī zhòng yè fán。
湛湛长江去,东去无由延。zhàn zhàn zhǎng jiāng qù,dōng qù wú yóu yán。
寒潮归壑江岸迥,明山未上衔山圆。hán cháo guī hè jiāng àn jiǒng,míng shān wèi shàng xián shān yuán。
机轮曳响入寥泬,塔灯隐树犹巑岏。jī lún yè xiǎng rù liáo jué,tǎ dēng yǐn shù yóu cuán wán。
结茅他日定何处,得毋图中万壑千峰巅。jié máo tā rì dìng hé chù,dé wú tú zhōng wàn hè qiān fēng diān。
莼鲈自有无穷意,岂独拈花有别传。chún lú zì yǒu wú qióng yì,qǐ dú niān huā yǒu bié chuán。

寿严又陵六十

夏曾佑

冥心测玄化,难以智力争。míng xīn cè xuán huà,nán yǐ zhì lì zhēng。
若就得见论,似亦粗可明。ruò jiù dé jiàn lùn,shì yì cū kě míng。
必与外物遇,始有新理成。bì yǔ wài wù yù,shǐ yǒu xīn lǐ chéng。
造物凭此例,乃以有此昌。zào wù píng cǐ lì,nǎi yǐ yǒu cǐ chāng。
吾人用此例,学术乃可商。wú rén yòng cǐ lì,xué shù nǎi kě shāng。
邃古有巫风,物魅恣披猖。suì gǔ yǒu wū fēng,wù mèi zì pī chāng。
洞庭彭蠡间,苗民所徜徉。dòng tíng péng lí jiān,miáo mín suǒ cháng yáng。
及与吾族遇,其说稍精良。jí yǔ wú zú yù,qí shuō shāo jīng liáng。
五行通天人,八卦明阴阳。wǔ xíng tōng tiān rén,bā guà míng yīn yáng。
糅合作史巫,用事最久长。róu hé zuò shǐ wū,yòng shì zuì jiǔ zhǎng。
悠悠及柱下,哲理始萌芒。yōu yōu jí zhù xià,zhé lǐ shǐ méng máng。
青牛邃沦隐,赤鸟来翱翔。qīng niú suì lún yǐn,chì niǎo lái áo xiáng。
又复合真伪,后以制百王。yòu fù hé zhēn wěi,hòu yǐ zhì bǎi wáng。
自从制作来,大义未改常。zì cóng zhì zuò lái,dà yì wèi gǎi cháng。
然而微言际,委屈不可详。rán ér wēi yán jì,wěi qū bù kě xiáng。
秦皇覆六合,天下赖以平。qín huáng fù liù hé,tiān xià lài yǐ píng。
左手携方士,右手挈儒生。zuǒ shǒu xié fāng shì,yòu shǒu qiè rú shēng。
二者交相妒,乃各盗所长。èr zhě jiāo xiāng dù,nǎi gè dào suǒ zhǎng。
高文冠千古,此义为宗纲。gāo wén guān qiān gǔ,cǐ yì wèi zōng gāng。
班马俨然在,吾说非荒唐。bān mǎ yǎn rán zài,wú shuō fēi huāng táng。
金人既入梦,白马旋就荒。jīn rén jì rù mèng,bái mǎ xuán jiù huāng。
一时流略力,辟易莫敢当。yī shí liú lüè lì,pì yì mò gǎn dāng。
尔来数百年,惟释为主张。ěr lái shù bǎi nián,wéi shì wèi zhǔ zhāng。
中间中国盛,非无梯与航。zhōng jiān zhōng guó shèng,fēi wú tī yǔ háng。
景教说沙殚,大食称天方。jǐng jiào shuō shā dān,dà shí chēng tiān fāng。
摩尼辨光暗,突厥祀豺狼。mó ní biàn guāng àn,tū jué sì chái láng。
细琐不足道,如沸羹蜩螗。xì suǒ bù zú dào,rú fèi gēng tiáo táng。
委蛇及赵宋,始决儒释防。wěi shé jí zhào sòng,shǐ jué rú shì fáng。
剥极在明季,弥望成汪茫。bō jí zài míng jì,mí wàng chéng wāng máng。
斯时利氏学,乃适来西洋。sī shí lì shì xué,nǎi shì lái xī yáng。
几何及名理,一挽空言狂。jǐ hé jí míng lǐ,yī wǎn kōng yán kuáng。
清朝盛考订,汉唐莫与京。qīng cháo shèng kǎo dìng,hàn táng mò yǔ jīng。
推其得力处,讵非数与名。tuī qí dé lì chù,jù fēi shù yǔ míng。
悠悠岁千祀,沉沉书万囊。yōu yōu suì qiān sì,chén chén shū wàn náng。
人事变如海,玄理日以张。rén shì biàn rú hǎi,xuán lǐ rì yǐ zhāng。
寥寥数匹夫,实斡其存亡。liáo liáo shù pǐ fū,shí wò qí cún wáng。
启非图书力,天地为低昂。qǐ fēi tú shū lì,tiān dì wèi dī áng。
先生晚出世,时正丁晚清。xiān shēng wǎn chū shì,shí zhèng dīng wǎn qīng。
新忧日以迫,旧俗日以更。xīn yōu rì yǐ pò,jiù sú rì yǐ gèng。
辕驹及枥马,静待鞭与烹。yuán jū jí lì mǎ,jìng dài biān yǔ pēng。
一旦出数卷,万怪始大呈。yī dàn chū shù juǎn,wàn guài shǐ dà chéng。
譬如解骥足,一骋不可程。pì rú jiě jì zú,yī chěng bù kě chéng。
虽云世运开,要亦贤者诚。suī yún shì yùn kāi,yào yì xián zhě chéng。
阳春转寒冽,风日流辉光。yáng chūn zhuǎn hán liè,fēng rì liú huī guāng。
两头安丝竹,中间罗酒浆。liǎng tóu ān sī zhú,zhōng jiān luó jiǔ jiāng。
芜词发积素,为寿登高堂。wú cí fā jī sù,wèi shòu dēng gāo táng。
十年例见事,相对突惭惶。shí nián lì jiàn shì,xiāng duì tū cán huáng。
所赖尚能饮,当为尽百觞。suǒ lài shàng néng yǐn,dāng wèi jǐn bǎi shāng。
彭篯非所志,相期在羲皇。péng jiān fēi suǒ zhì,xiāng qī zài xī huáng。
9312345