古诗词

徐夜

春日感怀

徐夜

霜余烧短草还青,薪火相催更不停。shuāng yú shāo duǎn cǎo hái qīng,xīn huǒ xiāng cuī gèng bù tíng。
除却文人消傲骨,惟应醇酒近颓龄。chú què wén rén xiāo ào gǔ,wéi yīng chún jiǔ jìn tuí líng。
中年丝竹伤何极,上日莺花醉未醒。zhōng nián sī zhú shāng hé jí,shàng rì yīng huā zuì wèi xǐng。
可惜风流犹正始,更无风景在新亭。kě xī fēng liú yóu zhèng shǐ,gèng wú fēng jǐng zài xīn tíng。

富春山中吊谢皋羽

徐夜

晞发吟成未了身,可怜无地著斯人。xī fā yín chéng wèi le shēn,kě lián wú dì zhù sī rén。
生为信国流离客,死结严陵寂寞邻。shēng wèi xìn guó liú lí kè,sǐ jié yán líng jì mò lín。
疑向西台犹恸哭,思当南宋合酸辛。yí xiàng xī tái yóu tòng kū,sī dāng nán sòng hé suān xīn。
我来凭吊荒山曲,朱鸟魂归若有神。wǒ lái píng diào huāng shān qū,zhū niǎo hún guī ruò yǒu shén。

初夏田园

徐夜

朱夏辄复变,深绿日以肥。zhū xià zhé fù biàn,shēn lǜ rì yǐ féi。
感彼生物勤,节候曾不违。gǎn bǐ shēng wù qín,jié hòu céng bù wéi。
清晨荷锄出,田间人尚稀。qīng chén hé chú chū,tián jiān rén shàng xī。
观物适自然,时见朝雉飞。guān wù shì zì rán,shí jiàn cháo zhì fēi。
不惜筋力疲,但恐坐食非。bù xī jīn lì pí,dàn kǒng zuò shí fēi。
作劳有时息,高舂行来归。zuò láo yǒu shí xī,gāo chōng xíng lái guī。
端坐抚素琴,可以理朝饥。duān zuò fǔ sù qín,kě yǐ lǐ cháo jī。

东村

徐夜

村鸡叫曙光,顿觉身已老。cūn jī jiào shǔ guāng,dùn jué shēn yǐ lǎo。
新年容易过,过去迹如扫。xīn nián róng yì guò,guò qù jì rú sǎo。
薄田随众耕,盈室安怀抱。báo tián suí zhòng gēng,yíng shì ān huái bào。
前年一再旱,愿力为颠倒。qián nián yī zài hàn,yuàn lì wèi diān dào。
治生行问人,作力那得好。zhì shēng xíng wèn rén,zuò lì nà dé hǎo。
惭愧食蝗余,终岁艰一饱。cán kuì shí huáng yú,zhōng suì jiān yī bǎo。
今春雨复疏,闻说百里槁。jīn chūn yǔ fù shū,wén shuō bǎi lǐ gǎo。
天心苟如此,微躯何足祷。tiān xīn gǒu rú cǐ,wēi qū hé zú dǎo。

雨中去湖上十五里作

徐夜

下田岁不登,所利惟稻秫。xià tián suì bù dēng,suǒ lì wéi dào shú。
居人悉地力,种十居六七。jū rén xī dì lì,zhǒng shí jū liù qī。
西成傲百谷,暵乾遑不恤。xī chéng ào bǎi gǔ,hàn qián huáng bù xù。
莎草秋狼籍,牛豕各纷出。shā cǎo qiū láng jí,niú shǐ gè fēn chū。
牧人随牧踪,夜不问庐室。mù rén suí mù zōng,yè bù wèn lú shì。
中杂鸥凫乱,唱和自俦匹。zhōng zá ōu fú luàn,chàng hé zì chóu pǐ。
我行水田中,田水溅我膝。wǒ xíng shuǐ tián zhōng,tián shuǐ jiàn wǒ xī。
回观所历空,顿使城郭失。huí guān suǒ lì kōng,dùn shǐ chéng guō shī。
远树界周遭,望尽天水毕。yuǎn shù jiè zhōu zāo,wàng jǐn tiān shuǐ bì。

季夏西山

徐夜

结屋此山间,柿阴浓昼暑。jié wū cǐ shān jiān,shì yīn nóng zhòu shǔ。
云从岩际来,向我窗中伫。yún cóng yán jì lái,xiàng wǒ chuāng zhōng zhù。
北上最高峰,下瞰临何许。běi shàng zuì gāo fēng,xià kàn lín hé xǔ。
爱彼南涧松,去濯清泠渚。ài bǐ nán jiàn sōng,qù zhuó qīng líng zhǔ。
时来石上坐,月下闻樵语。shí lái shí shàng zuò,yuè xià wén qiáo yǔ。
风雨涧香过,石田响禾黍。fēng yǔ jiàn xiāng guò,shí tián xiǎng hé shǔ。

月下望南山一带

徐夜

南山高几许?生此明月前。nán shān gāo jǐ xǔ?shēng cǐ míng yuè qián。
山南何所有?终古遂悠然。shān nán hé suǒ yǒu?zhōng gǔ suì yōu rán。
远村人家少,日中绝人烟。yuǎn cūn rén jiā shǎo,rì zhōng jué rén yān。
出村向山路,幽溪屡延缘。chū cūn xiàng shān lù,yōu xī lǚ yán yuán。
石林当夜朴,泉壑及冬坚。shí lín dāng yè pǔ,quán hè jí dōng jiān。
人声下岭陂,一一闻前川。rén shēng xià lǐng bēi,yī yī wén qián chuān。
欲问竟何说,冥对以忘诠。yù wèn jìng hé shuō,míng duì yǐ wàng quán。

雪后西山即目

徐夜

抱暖驱坚径,声连千里白。bào nuǎn qū jiān jìng,shēng lián qiān lǐ bái。
鍊水缚地骨,寒落石林瘠。liàn shuǐ fù dì gǔ,hán luò shí lín jí。
晴眶归众曜,远明表微僻。qíng kuàng guī zhòng yào,yuǎn míng biǎo wēi pì。
冻涨冰叶散,风洲霰纹积。dòng zhǎng bīng yè sàn,fēng zhōu xiàn wén jī。
劲草创坚立,溪翎登岸踯。jìn cǎo chuàng jiān lì,xī líng dēng àn zhí。
陆壑坦殊貌,群峰态转益。lù hè tǎn shū mào,qún fēng tài zhuǎn yì。
陡巘未云青,潜澌结夐石。dǒu yǎn wèi yún qīng,qián sī jié xiòng shí。
淞流解屡合,风日争向夕。sōng liú jiě lǚ hé,fēng rì zhēng xiàng xī。
当险值归樵,耸肩避尘客。dāng xiǎn zhí guī qiáo,sǒng jiān bì chén kè。

西溪采幽流瞩引兴

徐夜

西溪流水处,日夜声中生。xī xī liú shuǐ chù,rì yè shēng zhōng shēng。
岩阿发奇唱,浑沦相与清。yán ā fā qí chàng,hún lún xiāng yǔ qīng。
穿林逼渐响,殊音归一鸣。chuān lín bī jiàn xiǎng,shū yīn guī yī míng。
磊砢势难夷,稍此非人撄。lěi kē shì nán yí,shāo cǐ fēi rén yīng。
沿林各开境,接异新常晴。yán lín gè kāi jìng,jiē yì xīn cháng qíng。
奇路幻庸迹,回看来径并。qí lù huàn yōng jì,huí kàn lái jìng bìng。
蓼花媚孤屿,憩流归清平。liǎo huā mèi gū yǔ,qì liú guī qīng píng。
开心纳层澜,浮影逐虚晶。kāi xīn nà céng lán,fú yǐng zhú xū jīng。
游黑过水起,流光升壁行。yóu hēi guò shuǐ qǐ,liú guāng shēng bì xíng。
奔汇入别涧,倒溜飞高明。bēn huì rù bié jiàn,dào liū fēi gāo míng。
长歌击林木,境尽白云横。zhǎng gē jī lín mù,jìng jǐn bái yún héng。

九日得顾宁人书约游黄山

徐夜

故国千年恨,他乡九日心。gù guó qiān nián hèn,tā xiāng jiǔ rì xīn。
山陵余涕泪,风雷罢登临。shān líng yú tì lèi,fēng léi bà dēng lín。
异县传书远,经时怨别深。yì xiàn chuán shū yuǎn,jīng shí yuàn bié shēn。
陶潜篱下意,谁复继高吟。táo qián lí xià yì,shuí fù jì gāo yín。