古诗词

徐搢珊

春与高陛扬访陈鉴霖月下对饮

徐搢珊

君不见,团团明月海中生,丽天宛转开云程。jūn bù jiàn,tuán tuán míng yuè hǎi zhōng shēng,lì tiān wǎn zhuǎn kāi yún chéng。
曾于昼时为日隐,每于中夜欺星明。céng yú zhòu shí wèi rì yǐn,měi yú zhōng yè qī xīng míng。
欲问圆缺是何故,素娥不语有别趣。yù wèn yuán quē shì hé gù,sù é bù yǔ yǒu bié qù。
影在人间月在天,俯仰冀邀仙子步。yǐng zài rén jiān yuè zài tiān,fǔ yǎng jì yāo xiān zi bù。
对此酣饮如神仙,壶倾月下还相怜。duì cǐ hān yǐn rú shén xiān,hú qīng yuè xià hái xiāng lián。
素娥如能伴人饮,千秋快事随君传。sù é rú néng bàn rén yǐn,qiān qiū kuài shì suí jūn chuán。
恨不能飞身到广寒,一览其馀不足观。hèn bù néng fēi shēn dào guǎng hán,yī lǎn qí yú bù zú guān。
所闻究不如所见,我述所见君应羡。suǒ wén jiū bù rú suǒ jiàn,wǒ shù suǒ jiàn jūn yīng xiàn。
等闲讵识风光好,人生行乐须及早。děng xián jù shí fēng guāng hǎo,rén shēng xíng lè xū jí zǎo。
莫将名利系心窝,年来且把金樽倒。mò jiāng míng lì xì xīn wō,nián lái qiě bǎ jīn zūn dào。

君山望江

徐搢珊

芙蓉城北君山隈,长江东下何喧豗。fú róng chéng běi jūn shān wēi,zhǎng jiāng dōng xià hé xuān huī。
金沙淘尽太古雪,岷涛万里从西来。jīn shā táo jǐn tài gǔ xuě,mín tāo wàn lǐ cóng xī lái。
我登绝顶尚残醉,眼前惶惑不可记。wǒ dēng jué dǐng shàng cán zuì,yǎn qián huáng huò bù kě jì。
远送斜阳起暮寒,触拨苍茫万古意。yuǎn sòng xié yáng qǐ mù hán,chù bō cāng máng wàn gǔ yì。
因记当年楚相老,而今冢上空秋草。yīn jì dāng nián chǔ xiāng lǎo,ér jīn zhǒng shàng kōng qiū cǎo。
珠履三千安在哉,满山叶落西风扫。zhū lǚ sān qiān ān zài zāi,mǎn shān yè luò xī fēng sǎo。
十二银山春复秋,风光仍似旧时好。shí èr yín shān chūn fù qiū,fēng guāng réng shì jiù shí hǎo。
松风亭上促膝观,欲仿枚笔只汍澜。sōng fēng tíng shàng cù xī guān,yù fǎng méi bǐ zhǐ wán lán。

历代国号歌

徐搢珊

盘古辟鸿荒,天地人三皇。pán gǔ pì hóng huāng,tiān dì rén sān huáng。
有巢燧人起,伏羲造书契。yǒu cháo suì rén qǐ,fú xī zào shū qì。
女娲暨共工,无怀继神农。nǚ wā jì gòng gōng,wú huái jì shén nóng。
轩辕后颛顼,相传至帝喾。xuān yuán hòu zhuān xū,xiāng chuán zhì dì kù。
唐虞及夏商,周历八百长。táng yú jí xià shāng,zhōu lì bā bǎi zhǎng。
秦亡西东汉,争鼎三国判。qín wáng xī dōng hàn,zhēng dǐng sān guó pàn。
晋宋齐梁陈,与隋六朝成。jìn sòng qí liáng chén,yǔ suí liù cháo chéng。
北魏齐周递,唐终为五季。běi wèi qí zhōu dì,táng zhōng wèi wǔ jì。
梁唐晋汉周,宋末辽金侔。liáng táng jìn hàn zhōu,sòng mò liáo jīn móu。
自元迄有明,一统归大清。zì yuán qì yǒu míng,yī tǒng guī dà qīng。

君山望江

徐搢珊

秋江秋日气佳哉,岷涛万里从西来。qiū jiāng qiū rì qì jiā zāi,mín tāo wàn lǐ cóng xī lái。
狂风卷江如喷雪,洪波撼山如奔雷。kuáng fēng juǎn jiāng rú pēn xuě,hóng bō hàn shān rú bēn léi。
芦花荡里长鲸吼,八月潮信君知否。lú huā dàng lǐ zhǎng jīng hǒu,bā yuè cháo xìn jūn zhī fǒu。
一曲长江一点山,居然砥柱回狂澜。yī qū zhǎng jiāng yī diǎn shān,jū rán dǐ zhù huí kuáng lán。
狂澜直指广陵去,远送斜阳起暮寒。kuáng lán zhí zhǐ guǎng líng qù,yuǎn sòng xié yáng qǐ mù hán。
我家扬子江之左,时登绝顶闲相坐。wǒ jiā yáng zi jiāng zhī zuǒ,shí dēng jué dǐng xián xiāng zuò。
浮远堂前石斑斑,瞰江楼外云朵朵。fú yuǎn táng qián shí bān bān,kàn jiāng lóu wài yún duǒ duǒ。
西眄金焦两面烟,东浮沧海三山巅。xī miǎn jīn jiāo liǎng miàn yān,dōng fú cāng hǎi sān shān diān。
江南棋置擎蟹舍,江北帆扬打鱼船。jiāng nán qí zhì qíng xiè shě,jiāng běi fān yáng dǎ yú chuán。
江水为酒江为杯,晴霞微映红颜开。jiāng shuǐ wèi jiǔ jiāng wèi bēi,qíng xiá wēi yìng hóng yán kāi。
醉后狂歌兴未已,感怀往事独徘徊。zuì hòu kuáng gē xīng wèi yǐ,gǎn huái wǎng shì dú pái huái。
因记当年楚相老,而今冢上空秋草。yīn jì dāng nián chǔ xiāng lǎo,ér jīn zhǒng shàng kōng qiū cǎo。
珠履三千安在哉,叶落满地西风扫。zhū lǚ sān qiān ān zài zāi,yè luò mǎn dì xī fēng sǎo。
十二银山春复秋,风光仍似旧时好。shí èr yín shān chūn fù qiū,fēng guāng réng shì jiù shí hǎo。
松风亭上时促膝,观涛欲仿枚乘笔。sōng fēng tíng shàng shí cù xī,guān tāo yù fǎng méi chéng bǐ。
痴心更欲驾灵槎,蓬岛山头捧红日。chī xīn gèng yù jià líng chá,péng dǎo shān tóu pěng hóng rì。
104123456