古诗词

孙兰媛

感皇恩·鸳湖泛月

孙兰媛

烟雨钓鳌矶,枫林遥映。yān yǔ diào áo jī,fēng lín yáo yìng。
南浦舟移夜光静。nán pǔ zhōu yí yè guāng jìng。
昨朝风雨,半卷晶帘犹冷。zuó cháo fēng yǔ,bàn juǎn jīng lián yóu lěng。
今宵秋水阔,婵娟影。jīn xiāo qiū shuǐ kuò,chán juān yǐng。
红试蓉裳,绿窥菱镜。hóng shì róng shang,lǜ kuī líng jìng。
棹破烟光浪千顷。zhào pò yān guāng làng qiān qǐng。
鹭鸥飞处,写出汀洲芳景。lù ōu fēi chù,xiě chū tīng zhōu fāng jǐng。
对清辉万里,银河净。duì qīng huī wàn lǐ,yín hé jìng。

诉衷情·第一体闲情

孙兰媛

纨扇轻裁双蛱蝶,倚银屏。wán shàn qīng cái shuāng jiá dié,yǐ yín píng。
风渐引,低语,细闲评。fēng jiàn yǐn,dī yǔ,xì xián píng。
小婢笑相迎。xiǎo bì xiào xiāng yíng。
盈盈。yíng yíng。
画帘香影清。huà lián xiāng yǐng qīng。
不胜情。bù shèng qíng。

河满子·第一体题美人图

孙兰媛

罗扇半遮粉颊,宝钗长坠香肩。luó shàn bàn zhē fěn jiá,bǎo chāi zhǎng zhuì xiāng jiān。
十二阑干凭曲处,敛眉此际堪怜。shí èr lán gàn píng qū chù,liǎn méi cǐ jì kān lián。
却爱绿窗睡重,羡他红袜生妍。què ài lǜ chuāng shuì zhòng,xiàn tā hóng wà shēng yán。

薄命女惜邻女

孙兰媛

情绪恶。qíng xù è。
强写回文文屡错,珠泪汪汪阁。qiáng xiě huí wén wén lǚ cuò,zhū lèi wāng wāng gé。
瘦腰围如柳弱。shòu yāo wéi rú liǔ ruò。
多少春愁销却。duō shǎo chūn chóu xiāo què。
梦拍阑干嗟命薄。mèng pāi lán gàn jiē mìng báo。
悔杀当时诺。huǐ shā dāng shí nuò。

解佩令·咏蟋蟀

孙兰媛

凉生篱畔。liáng shēng lí pàn。
风清庭院。fēng qīng tíng yuàn。
听莎鸡、一声轻啭。tīng shā jī yī shēng qīng zhuàn。
咽露吟秋,却催起、眉峰愁案。yàn lù yín qiū,què cuī qǐ méi fēng chóu àn。
再休来、絮人肠断。zài xiū lái xù rén cháng duàn。
阶前频唤,床头低叹。jiē qián pín huàn,chuáng tóu dī tàn。
这情怀、谁堪分辩。zhè qíng huái shuí kān fēn biàn。
岁岁秋高,向金笼、十分雄健。suì suì qiū gāo,xiàng jīn lóng shí fēn xióng jiàn。
半闲堂、霜飞蛩怨。bàn xián táng shuāng fēi qióng yuàn。